Chương 1129: Không gian bên trong khổng lồ, tồn tại như một thế giới nhỏ (1)
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Quá trình rèn đúc của Đoán Tạo Lô diễn ra rất nhanh.
Một khắc sau.
Bàn trận đầu tiên xuất hiện, lớn chừng bàn tay, có hình nửa vòng tròn, bên trong được khắc đủ loại trận văn đẹp đẽ.
“Cấp độ Cực Phẩm Linh Bảo!”
Diệp Phong vỗ nhẹ lên bàn trận, nhẹ gật đầu.
“Còn có một ngàn lẻ một bàn trận tương tự, ghép toàn bộ lại sẽ trở thành một món Siêu Việt Linh Bảo ba sao.”
Đoán Tạo Lô chỉ là Siêu Việt Linh Bảo một sao.
Để nó chế tạo Siêu Việt Linh Bảo ba sao rõ ràng là một chuyện không thể nào, chỉ có chế tạo từng bộ phận, rồi cuồi cùng để Diệp Phong lắp ghép lại mới được.
Đúng một ngày sau.
Một ngàn lẻ một bàn trận cuối cùng cũng hoàn thành.
Sau đó là ba vạn sáu ngàn cờ trận, mỗi một lá cờ đều phải đạt cấp độ Thượng Phẩm Linh Bảo.
Tốc độ luyện chế cờ trận rất nhanh.
Mỗi một canh giờ, Đoán Tạo Lô có thể luyện ra mấy ngàn lá cờ.
Một ngày sau.
Tất cả cờ trận được ra lò, lơ lửng giữa không trung.
Lúc này, Đoán Tạo Lô vừa hoàn thành công việc luyện chế với cường độ siêu cao, cuối cùng cũng tích đầy năng lượng thăng cấp, rơi xuống đỉnh Phiêu Miểu Phong, lột xác thành Siêu Việt Linh Bảo hai sao.
Diệp Phong quay đầu, nhìn Đoán Tạo Lô.
Nó toả ra vầng sáng mông lung, trận văn trên bề mặt dần dần biến hoá trở nên phức tạp hơn.
Mấy ngày sau, nó đã lột xác xong xuôi.
“Đây cũng xem như là một niềm vui ngoài ý muốn.”
Diệp Phong xoa cằm.
Không lâu sau đó, hắn nhìn về phía một ngàn lẻ một tấm bàn trận, bắt đầu ghép chúng lại, tiêu hao một ngàn lẻ một sợi Thiên Mệnh Chi Lực, hoàn thành việc dung hợp cả tấm trận bàn.
“Ù!”
Bán kính của nó khoảng chừng một trượng, toả ra hào quang rực rỡ, bao phủ toàn bộ phạm vi ngàn dặm xung quanh.
“Bắt đầu!”
Diệp Phong hít sâu một hơi, kích hoạt bàn trận.
Vô số cờ trận bị ném ra ngoài, lao vào hư không rồi biến mất.
Ngay sau đó, vô số không gian chi lực bộc phát, giống như hàng vạn cây xúc tu, tạo thành bán cầu màu vạc bán kính ngàn dặm, bao phủ cả một vùng đất rộng lớn.
Bạch Phù thành, Phong Hoả thành, dãy nũi Nam Lộc, Tam Nguyên thành, một phần dãy Thái nhạc, bình nguyên Ngạnh Mộc, rừng rậm Vân Tiêu, tất cả đều bị nó bao phủ.
Sau đó.
Cảnh tượng chấn động lòng người xuất hiện!
Khu vực bị trận pháp bao phủ bắt đầu phóng đại, từ ngoài nhìn vào, phạm vi bao phủ của trận pháp vẫn là ngàn dặm.
Nhưng ở bên trong, mọi người lại phát hiện trận pháp đang không ngừng mở rộng, cho đến khi bán kính đạt tới vạn dặm.
Vốn dĩ dãy núi Nam Lộc, dãy núi Thái Sơn, đồng bằng Ngạnh Mộc chỉ cách Bạch Phù thành chừng mười dặm, vậy mà lúc này lại xuất hiện ở nơi cách xa mấy ngàn dặm.
Điều này khiến xung quanh Bạch Phù thành xuất hiện một đồng bằng rộng lớn cỏ cây tươi tốt với đường kính mấy ngàn dặm.
Từ xa nhìn lại.
Nó như một thảo nguyên bạt ngàn mặc sức rong ruổi.
Còn Phiêu Miểu tông thì vẫn ở sát Bạch Phù thành, nhưng cũng cách hơn trăm dặm.
Phong Hoả thành vốn chỉ cách Phiêu Miểu tông chừng một hai trăm dặm thì giờ đã xuất hiện ở nơi cách xa tám ngàn dặm.
Rưng rậm Phù Vân thuộc Đông bộ Phiêu Miểu tông và rừng rậm Vân Tiêu thuộc Bắc Bộ thì đã mở rộng bán kính tới mấy ngàn dặm, trở thành rừng rậm quy mô cực lớn.
“Chuyện gì vậy?”
“Cả thế giới mở rộng à?”
Người tu hành trong Bạch Phù thành bay lên không trung, nhìn ngó bốn phía, trong lòng kinh ngạc hãi hùng.
“Các vị không cần kinh hoảng.”
Giọng nói của Diệp Phong chầm chậm vang lên, khiến tiếng ồn ào bàn tán lập tức dừng lại, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Phiêu Miểu tông.
“Đây là Tu Di Đại Trận.”
“Sau khi sử dụng, bán kính không gian bên trong sẽ mở rộng gấp mười lần, tổng diện tích sẽ mở rộng gấp trăm lần.”
“Từ nay về sau, phạm vi có thể xây dựng của Bạch Phù thành đã đạt tới bán kính hơn năm ngàn dặm.”
“Lúc đó, cho dù làm nơi sinh sống cho hàng trăm triệu hay gấp hàng trăm lần như thế cũng không thành vấn đề.”
“Từ giớ trở đi.”
“Bạch Phù thành chính thức đặt mục tiêu trở thành bốn sao, mong các vị cũng có thể đóng góp một phần sức lực, Diệp mỗ tại đây xin cảm tạ các vị.”
Diệp Phong nói từ tốn.
Âm thanh truyền ra, lọt vào tai tất cả mọi người.
“Thì ra là một toà đại trận!”
“Thủ đoạn của Diệp Chưởng môn thật là bất phàm!”
“Đương nhiên rồi.”
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Trước kia bọn họ đã từng lo lắng diện tích của Bạch Phù thành không đủ, không có tiềm lực để thăng lên bốn sao.
Nhưng bây giờ, mọi người đều biết đúng là lo bò trắng răng.
Có Diệp Phong ở đây, không có việc gì là không thể hoàn thành.
Đỉnh Bài Danh Phong.
Diệp Phong búng tay một cái, vòng bảo hộ màu bạc bao phủ xung quanh bắt đầu mở dần, cho đến khi trở thành một tấm màng mỏng trong suốt.
Từ ngoài nhìn vào chỉ thấy một mảnh mông lung.
Nhưng từ trong nhìn ra thì tất cả đều rất rõ ràng, hơn nữa kích cỡ mọi thứ bên ngoài cũng không có gì thay đổi, từ đầu tới cuối vẫn như thường.
Đây chính là kính phóng đại hư không!
Đối với thế giới bên ngoài, tất cả mọi thứ bên trong đều đã thu nhỏ gấp mười lần, nhưng nhờ có kính phóng đại hư không mà khi nhìn ra ngoài, người bên trong không hề có cảm giác áp lực khi mọi thứ ngoài kia đều lớn gấp mười bình thường.
“Cuối cùng cũng xong.”
Diệp Phong cười ha hả.
Bạch Phù thành.
Cung Thanh Thu nhìn thành trì xung quanh đã mở rộng ra gấp trăm lần, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên và chấn động.
“Tiếp theo, diện tích mặt đất không phải vấn đề gì khó.”
“Phó thành chủ, mau gửi tin đi các nơi khắp Thần Châu, phàm là người có thân phận trong sạch thì đều có thể dọn đến Bạch Phù thành.”
Cung Thanh Thu hạ lệnh.
“Vâng.” Phó thành chủ lập tức làm theo.
Thiên Diện Ma Quân biến hình, mang theo đội ngũ Hắc Giáp Vệ một trăm người ra ngoài kêu gọi người dân.
Ngoài Tu Di Đại Trận.
Một vị Thiên Đế đến từ biển sâu trố mắt nhìn Bạch Phù thành được bao phủ bởi một tấm lá chắn hình bán câu bán kính ngàn dặm, kinh ngạc không thôi.
“Quái lạ, sao lại không giống như trong truyền thuyết?”
Hắn ta chậm rãi vươn tay, phát hiện mình có thể xuyên qua lớp lá chắn này, sau khi tiến vào bên trong hắn ta mới phát hiện sự huyền diệu của thế giới bên trong, diện tích ở đây phải lớn gấp trăm lần so với nhìn từ bênngoaif.
“Đây là… Tu Di Đại Trận?”
Thiên Đế Hải tộc hít sâu một hơi, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.