Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1128 - Chương 1128 - Chế Tạo Ba Mươi Ba Tầng Trời, Thôi Diễn Tu Di Đại Trận

Chương 1128 - Chế tạo ba mươi ba tầng trời, thôi diễn Tu Di Đại Trận
Chương 1128 - Chế tạo ba mươi ba tầng trời, thôi diễn Tu Di Đại Trận

Chương 1128: Chế tạo ba mươi ba tầng trời, thôi diễn Tu Di Đại Trận

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Từ xa nhìn lại.

Không trung Bạch Phù thành giống như xuất hiện ba mươi tầng trời, linh khí ngũ sắc toả ra nồng đậm, tựa như thánh địa tiên gia.

“Tổng cộng có ba mươi ba tầng trời.”

“Mỗi một tầng trời ít nhất chứa được mười vạn người, ba mươi ba tầng trời tổng cộng chứa được hơn ba trăm vạn… Hầy, sơ sẩy quá!”

Diệp Phong vỗ trán một cái, khoé miệng co giật.

Bạch Phù Thành bán kính mấy trăm dặm có tám ngàn vạn người sinh sống, như vậy đã rất đông đúc chật chội, cho dù khai khẩn cả khu rừng Vân Tiêu ở phía Bắc cũng chỉ đủ chỗ cho một hai trăm triệu nhân khẩu.

Muốn tiếp tục mở rộng thì chỉ có thể làm theo cách này!

“Ta nhất định phải mở rộng ba mươi ba tầng trời lên gấp mười lần mới được, nếu không, những khu vực nay chỉ đủ cho mấy trăm vạn người sinh sống, chẳng khác nào vật trang trí, không có ý nghĩa gì lớn.”

Diệp Phong khẽ thì thầm.

Hắn lấy Đoán Tạo Lô ra, tăng thêm các loại vật liệu, luyện chế ra bình đài không trung loại cực lớn.

Lúc trước Chân Long Cổ Thánh và Tinh Hà Chuẩn Thánh không ngừng cướp đoạt các cường tộc tinh không lớn mạnh, thiên tài địa bảo thu hoạch được nhiều như núi.

Diệp Phong cầm đi hơn phân nửa, số lượng dự trữ trước mắt vẫn còn rất nhiều.

Không lâu sau.

Một toà bình đài đường kính trăm dặm lơ lửng giữa không trung, như một chiếc đĩa bay khổng lồ, mang tới cảm giác áp bức nặng nề.

“Diệp Chưởng môn lại đang luyện chế đại lục nổi à?”

“Xem ra hắn muốn phát triển Bạch Phù thành lên không trung!”

“Không biết ta có thể sống ở trên bầu trời hay không, nói như vậy, chẳng phải là sướng như tiên hay sao?”

“Ngươi nằm mơ đi!”

Trong Bạch Phù thành, rất nhiều người nhìn lên bình đài to lớn trên bầu trời, có khát khao, có kích động, cũng có người tỏ ra bình tĩnh.

“Xoạt xoạt!”

Nhưng lại thấy Diệp Phong vung tay một cái, bóp nát ba mươi ba tầng trời, ném vào Đoán Tạo Lô, chế tạo lại từ đầu.

Chỉ chốc lát sau, toà bình đại không trung cực lớn với đường kính hàng trăm dặm xuất hiện.

“Tiếp tục chế tạo!”

Diệp Phong không hề dừng lại.

Hắn và Đoán Tạo Lô cùng nhau “tăng ca”, mỗi ngày mười hai canh giờ không ngừng nghỉ, cuối cùng, ba ngày sau, hắn đã chế tạo ra ba mươi ba toà bình đài không trung cực lớn.

“Hoàn thành bước đầu tiên rồi.”

Diệp Phong mỉm cười.

Hắn vươn tay xé rách hư không, lấy về một lượng lớn bùn cát từ dưới đáy biển, đắp lên từng bình đài khổng lồ giữa không trung, biến chúng thành ba mươi ba lục địa bán kính hơn trăm dặm.

“Một lục địa nổi cỡ lớn, chứa mấy trăm vạn người thì không thành vấn đề.”

Diệp Phong cười nói.

Ba mươi ba lục địa, tổng cộng gần một trăm triệu người.

"Lại phải nhờ vào ngươi."

Diệp Phong vươn tay, giữa lòng bàn tay xuất hiện Thiên Mệnh Bảo Châu, phóng ra sức mạnh cải tạo chứa đựng toàn bộ thiên địa, rót vào từng đại lục nổi, khiến chúng trở nên vững chắc giữa không trung.

Hơn nữa, mỗi một lục địa nổi đều có một dòng linh mạch cực lớn.

Trên đó cây cỏ sinh trưởng tươi tốt.

Linh khí dào dạt, giống như thánh địa tiên gia.

Người trong Bạch Phù thành càng nhìn càng thích, trong lòng tràn đầy hy vọng và mong chờ đối với tương lai.

Diệp Phong đứng trên đỉnh ba mươi ba tầng trời.

Chỗ này cách mặt đất chừng năm trăm dặm, dõi mắt nhìn ra có thể trông thấy những nơi xa tít tắp, phong cảnh cực kỳ tươi đẹp.

“Đã đến lúc chế tạo một đại trận cho Bạch Phù thành rồi.”

Diệp Phong quan sát Bạch Phù thành bên dưới.

Giai đoạn này, Bạch Phù thành từ bán kính hơn mười dặm ban đầu đã phát triển thành mấy trăm dặm, nhân khẩu tám ngàn vạn.

Tiếp tục phát triển như vậy, Nam bộ sẽ đụng phải dãy núi Nam Lộc.

Động bộ là địa bàn của Phiêu Miểu tông, không hợp để phát triển thành trì, còn Tây bộ thì chỉ có đồng bằng Ngạnh Mộc và dãy núi Thái Nhạc, cũng không thích hợp.

Khu vực thích hợp phát triển duy nhất chính là cánh rừng Vân Tiêu rộng mấy trăm dặm tại Bắc bộ.

Tuy nhiên, cho dù cải tạo toàn bộ nơi đó thì cũng chỉ có thể chứa được khoảng một trăm triệu người, cộng thêm tám mươi triệu người hiện tại, cố gắng nhồi nhét thì cùng lắm cũng chỉ hai trăm triệu.

Còn ba mươi ba tầng trời, nếu gom đủ dân số thì cũng chỉ một trăm triệu.

Như vậy tổng dân số là ba trăm triệu.

Còn thiếu hai trăm triệu nữa mới đạt được mục tiêu năm trâm triệu.

“Còn chưa đủ!”

Diệp Phong nhăn mày.

“Đúng rồi!”

“Sao trước kia mình lại không nghĩ ra nhỉ?”

Diệp Phong vỗ đầu một cái, nghĩ ra một cách có thể khiến không gian của Bạch Phù thành trở nên gần như vô hạn.

Tu Di Đại Trận!

“Mình có quyển thứ ba của Không Gian Pháp Điển, lĩnh ngộ đối với Không Gian Chi Lực đã đạt đến trình độ cực kỳ quyên thâm, có thể khiến Đoán Tạo Lô chế tạo ra đủ loại bàn trận và trận văn, thêm sự trợ giúp của Thiên Mệnh Chi Lực, việc chế tạo Tu Di Đại Trận không thành vấn đề.”

Mạch suy nghĩ của Diệp Phong dần trở nên rõ ràng.

Sau khi ra lệnh cho Thạch Lỗi, hắn khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu thôi diễn.

Ở một nơi khác.

Thạch Lỗi nhận được mệnh lệnh, dẫn các đệ tử đi tới tầng đầu tiên, tay cầm Bút Mã Lương, bắt đầu tiến hành cải tạo nơi này.

Quảng trường, thác nước linh tuyền, linh thảo, đường đi, nhà cửa đình đài dần dần hiện lên dưới ngòi bút của hắn.

Nửa ngày sau.

Tầng đầu tiên đã trở thành một thành trì trên không có vô số đình đài lầu các, thác nước linh tuyền.

Từ xa nhìn lại, trông nguy nga bề thế biết bao.

Khuyết điểm duy nhất chính là không có hơi thở sự sống.

“Tiếp theo là đi tới tầng thứ hai!”

Thạch Lỗi mang theo một đội, bay lên tầng thứ hai, lặp lại quá trình ở tầng dưới, xây dựng đình đài lầu các.

Thấy cảnh này, Diệp Phong rất vui mừng.

“Thạch Lỗi rất nghe lời, năng suất làm việc rất cao, giỏi lắm, có hắn ở đây, công tác xây dựng ba mươi ba tầng trời sẽ hoàn thành nhanh chóng.”

Diệp Phong ngồi dưới đất, bắt đầu thôi diễn trận pháp.

Tu Di Đại Trận cũng không đơn giản.

Thử thách đầu tiên là kỹ năng về mặt trận pháp, tiếp theo là trình độ lĩnh ngộ về mặt Không Gian Chi Lực.

Cuối cùng là về các nguyên liệu và vật dụng.

Ví dụ như kính phóng đại hư không!

Diệp Phong không ngừng thôi diễn, thời gian từ từ trôi qua.

Ba ngày sau.

Diệp Phong tỉnh lại từ trạng thái nhập định.

Trên lòng bàn tay hắn đã xuất hiện một trận pháp màu bạc bị nén lại vô số lần.

Chính là Tu Di Đại Trận.

Nhưng đây vẫn chỉ là trận đồ, tiếp theo còn phải bắt đầu chế tạo các loại cờ trận, bàn trận.

“Lò đâu!”

Diệp Phong ra vẻ ngầu lòi gọi một tiếng, Đoán Tạo Lô bay vèo tới, lơ lửng trước mặt hắn.

“Bịch!”

Diệp Phong đập trận đồ Tu Di Đại Trận vào bề mặt Đoán Tạo Lô, để nó tiến hành hấp thu và luyện hoá.

Không lâu sau.

Đoán Tạo Lô chấn động nhẹ một cái, toả ra hơi nóng, hiển nhiên là đã tiến vào trạng thái quá tải.

Lúc này, Diệp Phong nhận được các loại tin tức.

Đó là vật liệu cần thiết để chế tạo bàn trận và cờ trận, Diệp Phong vội vàng nhận hàng, sau đó ném vào Đoán Tạo Lô.

“Lách cách lách cách!”

Đoán Tạo Lô bắt đầu làm việc, chế tạo các bộ phận của bàn trận và cờ trận. Sau khi thu được bán thành phẩm, Diệp Phong bắt đầu lắp ráp.

Bình Luận (0)
Comment