Chương 1162: Sống lại vô hạn
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Làm sao có thể?"
Thiên Mệnh Nữ Hoàng kinh ngạc đến mức con ngươi cũng sắp trợn lên.
"Diệp chưởng môn còn sống?"
Người của các thế lực lớn ở đại lục Thần Châu cũng đều rất khiếp sợ.
Một kích kia, sợ là ngay cả Thánh Nhân cũng có thể bị đánh chết, kết quả Diệp Phong lại không bị thương chút nào.
Chẳng lẽ hắn cũng có thân thể bất tử như Hồ Phi Phi?
Nếu thật như vậy thì đúng là trâu bò!
"Thiên Mệnh Nữ Hoàng, không ngờ được đúng không, bổn chưởng môn còn sống, không chết."
Diệp Phong ha ha cười to.
"Chờ lát nữa ngươi sẽ phải chết thôi!" Thiên Mệnh Nữ Hoàng hùng hùng hổ hổ.
Vừa rồi nàng ta còn nói Diệp Phong ắt phải chết, nhưng bây giờ hắn lại không bị thương chút nào, khiến nàng ta có một loại cảm giác xấu hổ muốn tìm chỗ nẻ nào chui vào.
Xẹt!
Đợt lôi kiếp thứ năm rất nhanh giáng xuống.
Trong nháy mắt Diệp Phong đã bị nghiền thành phấn vụn.
Nhưng hắn đã sớm luyện thành cuốn thứ hai của "Thời Gian Pháp Điển", ở trong thế giới hiện thực có thể khiến trạng thái của bản thân lùi về 0.5 giây.
Trong khoảnh khắc, hắn khôi phục lại như ban đầu.
Đồng thời, trong lúc thân thể Diệp Phong tránh về phía sau, hắn cũng hấp thu vô số sức mạnh lôi đình rời rạc xung quanh, khiến thân xác mạnh lên.
Sát thần chi lực chung cực cũng tăng lên rất nhiều.
"Hay lắm!"
Diệp Phong đột nhiên nắm chặt nắm đấm, có thể cảm nhận được sức mạnh thân xác ít nhất đã tăng lên năm phần.
"Sao ngươi còn chưa chết?"
Thiên Mệnh Nữ Hoàng giận đến mức muốn đập đồ.
"Chết? Hỏi thế gian, ai có thể giết ta?" Diệp Phong chắp hai tay sau lưng, để mặc đợt lôi kiếp thứ sáu đánh xuống.
Hắn cũng vẫn bị đánh đến mức hồn thân đều nổ tung.
Nhưng một khắc sau, Diệp Phong lại một lần nữa khôi phục, nhân cơ hội hấp thu bản nguyên lôi đình, khí tức toàn thân không chỉ hạ xuống ngược lại trở nên mạnh hơn, khiến thiên địa sợ hãi.
Không chỉ có Thiên Mệnh Nữ Hoàng sửng sốt, Âm Như Dung cũng cắn răng nghiến lợi, còn tu hành giả ở các nơi trên Thần Châu lại trố mắt nghẹn họng.
Lôi kiếp đáng sợ như vậy, ngay cả Nhập Thánh, Hiển Thánh cũng chưa chắc có thể chịu đựng được, Diệp Phong lại không bị thương chút nào.
Đúng là không thể tin được.
Trong hư không.
Diệp Phong ngẩng đầu lên, nhìn lôi kiếp lại một lần nữa đánh xuống, vẻ mặt không chút gợn sóng, để mặc nó oanh tạc thân thể mình, cũng nhanh chóng khiến thời gian nghịch chuyển trở về, sau đó hấp thu những sức mạnh lôi đình này.
Một vòng cường hóa mới bắt đầu rồi!
Sau thời gian một nén nhang.
Đợt lôi kiếp cuối cùng giáng xuống.
Một khắc kia, kiếp vân khắp bầu trời nhanh chóng hội tụ lại về giữa, hình thành một con thần long lôi đình màu kim dài đến trăm triệu vạn lý, cuốn theo sức mạnh vô cùng kinh khủng giết về phía Diệp Phong.
Oành!
Ở trong mắt mọi người, Diệp Phong tan rã trong khoảnh khắc, nhưng rất nhanh lại được gây dựng lại, sau đó tiếp tục tan rã, gây dựng lại, tan rã... Không ngừng tuần hoàn qua lại, đến hơn hơn mười ngàn lần.
Cuối cùng, sức mạnh thần long lôi đình kim sắc hoàn toàn biến mất.
Trong hư không.
Diệp Phong vẫn ngẩng đầu đứng thẳng.
Hắn đã chịu đựng qua thiên kiếp diệt thế lần này.
Ngay cả lôi đình uy lực gấp trăm lần vẫn không có cách nào giết chết Diệp Phong có năng lực quay ngược thời gian trở về.
Diệp Phong hít sâu một hơi, lẳng lặng đứng, để lại một bóng lưng vĩ ngạn cao ngất cho mọi người.
"Diệp chưởng môn quá mạnh!"
"Đúng vậy, ngay cả thiên kiếp diệt thế mạnh gấp trăm lần cũng không thể giết chết hắn, trong thiên hạ, còn có ai có thể giết hắn?"
Mọi người ở Thần Châu đều vô cùng khiếp sợ.
Trong mắt mọi người, Diệp Phong đứng ở đó, cho dù không có bất kỳ động tác nào nhưng cũng giống như một vị thần thánh vô địch nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt!
Hắn vô địch trên đời này!
Diệp Phong vô địch khiến người ta chấn động.
Hắn đứng ở đó, giống như người duy nhất trên cả thế giới này được vô số người nhìn bằng ánh mắt kính nể thậm chí là cuồng nhiệt sùng bái.
Thánh địa Thiên Diệu.
Âm Như Dung tức đến mức hộc ba lít máu, rơi xuống trên bảo tọa Thánh Điện, hôn mê bất tỉnh.
Núi Huyền Không.
Thiên Mệnh Nữ Hoàng kinh ngạc đến mức bật dậy, hai nắm đấm siết chặt, nhìn chằm chằm Diệp Phong, môi không ngừng run rẩy, nói không ra lời.
Các nơi ở Thần Châu.
Vô số người đều đang nhìn bầu trời, cổ cũng sắp cứng đờ nhưng hồn nhiên không cảm nhận được.
"Quá yếu!"
Một lúc lâu sau, Diệp Phong lên tiếng.
Hắn ngẩng đầu lên, cách không đối mặt với Thiên Mệnh Nữ Hoàng, khóe môi nhếch lên nở một nụ cười khinh miệt.
Khí thế vô hình kia khiến Thiên Mệnh Nữ Hoàng sợ hãi không ngừng lùi lại, sau đó "ui cha" một tiếng, ngã vào trong hồ sen, ướt như một con chuột lột.
"Diệp Phong, ngươi đừng có ngông cuồng!"
Thiên Mệnh Nữ Hoàng bỏ lại lời độc ác này, vội vàng đóng hình chiếu, cắt đứt liên lạc với đại lục Thần Châu.
Trong hư không.
Diệp Phong vặn cổ.
Cúi đầu xuống, nhìn bàn tay trắng như ngọc, hắn có thể cảm nhận được trong cơ thể hàm chứa sức mạnh vô cùng dồi dào.
Tùy ý đánh ra một kích chỉ sợ có thể chấn sát Hiển Thánh bình thường.
"Nhục thân của ta lại cường đại đến mức độ này, chẳng lẽ đây chính là thân thể Hiển Thánh?"
Diệp Phong nói nhỏ.
Ngoài sức mạnh thân xác tăng vọt, sát thần chi lực chung cực cũng bạo phát tăng lên.
Giai đoạn hiện tại, chỉ dựa vào luồng sức mạnh này cũng có thể đánh giết Nhập Thánh đỉnh phong, đối đầu được với Hiển Thánh.
Chờ hắn ngũ khí triều nguyên, trở thành Nhập Thánh, chỉ dựa vào sức mạnh tu vi cũng có thể mạt sát Hiển Thánh.
Khi đó, nếu sức mạnh thể tu và pháp tu kết hợp, bên trong Hiển Thánh hắn khó tìm thấy đối thủ.
"Thiên Mệnh Nữ Hoàng, ta còn phải cảm ơn ngươi đã khiến uy lực của lôi kiếp tăng lên trăm lần, nếu không làm sao ta có thể đề thăng bạo phát như vậy? Giai đoạn hiện tại, trong những người cùng cấp, căn cơ của ta có thể coi là người đứng đầu toàn vũ trụ đúng không?"
Diệp Phong thấp giọng lẩm bẩm.
Cũng may Thiên Mệnh Nữ Hoàng không nghe được lời này.
Nếu nàng ta nghe được, không tức chết mới là lạ!
Vèo!
Trong hư không, Diệp Phong lướt qua bầu trời mênh mông, chui vào điện Lôi Đình, nằm ở trong Lôi Trì hấp thụ sức mạnh lôi đình, củng cố tu vi.