Chương 1164: Lục Đạo Luân Hồi trận, phá trận, đày tới đại vũ trụ
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Lục Đạo Luân Hồi trận?"
Diệp Phong thấp giọng lẩm bẩm nhưng không hề hoảng hốt.
Hắn có giải mật chi nhãn, căn bản không sợ trận pháp của mấy người này, chỉ cần một lát là có thể phá trận.
"Diệp Phong, nếu ngươi nhận ra trận pháp này sẽ biết nó có sức mạnh cực lớn, lát nữa sẽ đưa ngươi đi đầu thai! Đúng, tốt nhất là đầu thai vào con heo."
Thiên Mệnh Nữ Hoàng đắc ý nói.
Diệp Phong bĩu môi tỏ vẻ khinh thường.
"Yêu nữ, ta nổ tung ngươi!" Thiên Đạo Linh Hầu chỉ vào Thiên Mệnh Nữ Hoàng, tung người nhảy tới, thân thể nhanh chóng phồng lên, giống như một quả lựu đạn, mắt thấy sắp nổ tung.
"Cút ngay!"
Thiên Mệnh Nữ Hoàng tung ra một cái tát, muốn đập vỡ Thiên Đạo Linh Hầu.
"Tiểu hầu tử, cẩn thận!"
Diệp Phong đưa tay ra túm lấy Thiên Đạo Linh Hầu, ngăn cản nó tự bạo, dùng mu bàn tay ngăn cản chưởng ấn Thiên Mệnh Nữ Hoàng đánh xuống.
Rầm!
Diệp Phong vẫn không nhúc nhích.
Thiên Mệnh Nữ Hoàng bị lực lượng lĩnh vực vặn vẹo chấn đến mức tay tê rần, hổ khẩu nứt ra.
"Thân xác mạnh thật!"
Vẻ mặt nàng ta thay đổi.
Cho dù là Hiển Thánh đỉnh phong, thực lực của Thiên Mệnh Nữ Hoàng vô cùng cường đại, thân xác cũng không yếu, nhưng so sánh với Diệp Phong, nàng ta lập tức rơi xuống hạ phong.
"Không thể so đấu với Diệp Phong bằng thân xác, phải thi triển tu vi thực lực, nếu không sẽ không có cách nào áp chế hắn."
Thiên Mệnh Nữ Hoàng thầm nhủ.
"Tiểu kim hầu, bên ngoài nguy hiểm, đừng đi ra ngoài." Diệp Phong đặt Thiên Đạo Linh Hầu trên bả vai mình, hai tay chắp sau lưng, đứng sóng vai với Hồ Phi Phi.
Trên người hai người, khí tức cường đại dần dần tỏa ra.
"Nữ hoàng, ra tay không?"
Vị Hiển Thánh trung niên mặt trắng không có râu duy trì trận pháp Lục Đạo Luân Hồi trầm giọng hỏi.
Hắn ta cảm nhận được cảm giác bị đè nén nặng nề từ trên người Diệp Phong, không muốn trì hoãn nữa.
"Biến bọn họ thành heo, sau đó làm thịt!"
Thiên Mệnh Nữ Hoàng lạnh giọng hạ lệnh.
"Ừ." Vị Hiển Thánh trung niên gật đầu, giơ bảo thạch Lục Đạo Luân Hồi trong tay lên, năm vị Thánh cảnh khác cũng vậy.
Vù!
Sáu luồng ánh sáng từ trong bảo thạch Lục Đạo Luân Hồi của bọn họ bay ra, giao nhau giữa không trung, tạo thành một vòng xoáy, có vô hình lực tràng, có một luồng năng lượng vô hình nhanh chóng bao phủ ba người Diệp Phong.
"Ùng ục!"
Thiên Đạo Linh Hầu nháy mắt biến thành một con heo nhỏ, trắng trẻo mập mạp, đứng trên bả vai Diệp Phong, kêu éc éc.
Còn Diệp Phong và Hồ Phi Phi không có chuyện gì xảy ra.
"A, kỳ lạ!"
Vị Hiển Thánh trung niên kia lại khởi động Lục Đạo Luân Hồi trận, khí tức luân hồi lại bùng nổ một lần nữa, bao phủ ba người Diệp Phong.
Nhưng ngoài Thiên Đạo Linh Hầu biến thành heo, hai người khác vẫn chẳng xảy ra chuyện gì.
Diệp Phong chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh lùng.
Hồ Phi Phi vác gậy Hỗn Nguyên, ngáp một cái, lẩm bẩm nói: "Chưởng môn, rốt cuộc bao giờ mới bắt đầu đánh, ta sắp không nhịn được nữa rồi."
"Chuẩn bị rồi, đầu tiên phá trận đã."
Diệp Phong nói.
Hắn cúi đầu xuống, liếc nhìn con heo nhỏ vô hại trên vai, mi tâm lóe lên một luồng ánh sáng màu đỏ, con heo nhỏ lập tức khôi phục lại hình dạng vốn có của Thiên Đạo Linh Hầu.
"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, ta cảm thấy mình biến thành một con heo nhỏ, sẽ không bị ăn đấy chứ?"
Thiên Đạo Linh Hầu bị dọa đến mức run lẩy bẩy.
"Không sao." Diệp Phong an ủi.
Diệp Phong thủ đoạn phi phàm, khiến đám người Thiên Mệnh Nữ Hoàng sợ đến ngây người.
"Vậy mà Thiên Đạo Linh Hầu lại phục hồi như cũ!"
"Đây là thủ đoạn gì, không bị Lục Đạo Luân Hồi trận biến thành heo cũng thôi đi, lại còn có thể giải phong ấn cho Thiên Đạo Linh Hầu?"
Thiên Mệnh Nữ Hoàng nhíu mày thật chặt.
"Chuyện các ngươi không biết còn nhiều lắm." Diệp Phong chắp hai tay sau lưng, sát ý trên mặt dần đậm lên.
Hắn có giải mật chi nhãn, miễn dịch hiệu quả xấu của tất cả trận pháp.
Cho dù không có giải mật chi nhãn, bảo châu Thiên Mệnh cũng có thể dùng phương thức thu nạp hóa giải tất cả các hiệu quả xấu.
Còn Hồ Phi Phi, mặc dù nàng đã hóa linh, trở thành sinh linh chân chính nhưng cũng không ở trong ngũ hành, siêu thoát ngoài sinh linh, đương nhiên cũng miễn dịch với Lục Đạo Luân Hồi trận.
Chỉ có Thiên Đạo Linh Hầu tu vi còn thấp mới có thể trúng chiêu.
"Nữ hoàng, phải làm sao bây giờ?" Hiển Thánh trung niên vẻ mặt âm trầm, giữa hai lông mày viết đầy vẻ buồn rầu.
Lục Đạo Luân Hồi là trận pháp rất mạnh.
Dưới tình huống bình thường, đám người Diệp Phong đều sẽ bị trận pháp này trấn áp, biến thành sáu loại súc vật heo, trâu, gà, vịt vân vân căn bản không cần phải nói, khi đó diệt trừ bọn họ cũng là chuyện rất dễ dàng.
Nhưng hôm nay trận pháp lại không có hiệu quả!
Còn gì đau đớn bằng.
"Hoảng cái gì, Hồ Phi Phi chỉ là Nhập Thánh cảnh, mà Diệp Phong cũng chỉ là thân xác thành thánh, pháp tu Chuẩn Thánh tứ chuyển, chẳng lẽ còn có thể là đối thủ của ba Hiển Thánh, bốn Nhập Thánh chúng ta?"
Thiên Mệnh Nữ Hoàng tiến lên phía trước một bước, trên người lập tức có một bộ chiến giáp cường đại nửa trong suốt hiện lên.
Đó là che chở của thiên đạo!
Sáu người khác cũng đều được che chở của thiên đạo bao phủ.
"Giết!"
Thiên Mệnh Nữ Hoàng dẫn đầu ra tay.
Một chưởng ấn vô cùng lớn đập xuống, cuốn hết sức mạnh của thế giới cuồng bạo xuống, cho dù là Hiển Thánh bình thường cũng sẽ bị đập chết.
"Chung Cực Sát Quyền!"
Diệp Phong gặp nguy không sợ, vận chuyển sức mạnh Chung Cực Sát Quyền đến mức cao nhất, thi triển thần thông cấp Thánh cường đại này, cộng thêm sức mạnh của thân xác, một quyền nặng nề đánh ra.
Rầm!
Diệp Phong bị Thiên Mệnh Nữ Hoàng đập bay ngược mấy trăm mét, nắm đấm hơi chấn động một chút, hiển nhiên đã rơi xuống hạ phong.
Nhưng Thiên Mệnh Nữ Hoàng cũng không khá hơn bao nhiêu, lại bị sức mạnh nắm đấm của Diệp Phong đẩy lui ba thước, ngực phập phồng kịch liệt, khóe miệng trào máu.
"Thật quá khủng khiếp!"
Vẻ mặt Thiên Mệnh Nữ Hoàng hoảng sợ: "Tu vi mới Chuẩn Thánh tứ chuyển đã đáng sợ như vậy, chờ ngươi tấn thăng Nhập Thánh chẳng phải là muốn thăng thiên hay sao?"
"Giết!"
Sáu vị Thánh cảnh khác cũng bắt đầu ra tay.
Bọn họ lợi dụng Lục Đạo Luân Hồi trận, truyền khí tức bản thân đến trên người Hiển Thánh trung niên, khiến khí thế của hắn ta bùng nổ, đánh ra một kiếm ảnh sáng chói, giống như linh dương gác sừng, quỷ dị phi phàm.
"Hừ!"
Diệp Phong vung nắm đấm, thi triển "Chung Cực Sát Quyền" một lần nữa, cuốn theo sức mạnh to lớn vô biên đập vỡ kiếm ảnh kia.
Vù!
Vô số sóng chấn động nổ tung, đánh vào trên phong ấn ở xung quanh khiến chúng hơi vặn vẹo.
Lúc này mi tâm Diệp Phong có ánh sáng màu đỏ lóe lên, lúc này bảo thạch Lục Đạo Luân Hồi trong tay sáu vị Thánh Nhân Thiên Tộc run rẩy kịch liệt, giống như bị người khác làm tan rã từ bên trong.
"Không hay rồi, mau ổn định bảo thạch!"
Vẻ mặt của Hiển Thánh trung niên rất hoảng sợ.