Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1191 - Chương 1191 - Cuộc Luận Bàn Vô Cùng Đặc Biệt

Chương 1191 - Cuộc luận bàn vô cùng đặc biệt
Chương 1191 - Cuộc luận bàn vô cùng đặc biệt

Chương 1191: Cuộc luận bàn vô cùng đặc biệt

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nghe được lý do này, Diệp Phong tỏ vẻ cạn lời, hỏi lại: “Thánh tử, chẳng phải ngươi và Thánh nữ tham gia là được rồi sao?”

“Không được!”

Lâm Khôn và Ninh Vũ đồng loạt lắc đầu.

“Vì sao?” Diệp Phong hoài nghi.

“Chúng ta là phía chủ trì, không thể tham gia, toàn bộ người của Thánh Linh tông đều không thể tham gia, đây là quy định, chúng ta không thể làm trái quy củ.” Lâm Khôn giải thích.

Sau đó, Lâm Khôn tiếp tục giải thích.

Nhờ vậy Diệp Phong mới biết Thánh Linh tông luôn là phía chủ trì của Đại Hội Anh Tài Đỉnh Cấp tại Thiên Châu.

Đại hội không hạn chế tu vi của người dự thi.

Bởi vì, một khi bắt đầu thi đấu, toàn bộ đều sẽ dùng phân thân để lên sân thi đấu tỷ thí.

Hơn nữa, để đảm bảo công bằng, tu vi của phân thân đều bị khống chế ở mức Phá Hư Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong, cũng chính là cấp độ Thiên Đế.

Đại Hội Anh Tài Đỉnh Cấp Thiên Châu trăm năm một lần.

Tuổi tác vượt qua nghìn tuổi không thể tham gia, cho nên phần lớn người dự thi đều là cấp độ Chuẩn Thánh.

Chỉ có một số ít thiên tài đã thành Thánh.

Ờ độ tuổi này, Thôn Thiên Ma tông có mấy thiên tài rất mạnh, rất có thể sẽ giành được ba vị trí đầu bảng.

Lâm Khôn và Ninh Vũ không thích kết quả như vậy.

Bọn họ cần thế hệ cường giả trẻ tuổi năng lực tuyệt đỉnh như Diệp Phong và Hồ Phi Phi ra sân trấn áp thiên tài Thôn Thiên Ma tông.

Sau khi biết được tiền căn hậu quả, cuối cùng Diệp Phong cũng hiểu ra.

“À, thì ra là thế.”

Diệp Phong âm thầm lắc đầu.

Nhưng hắn cũng không phản đối.

Một khi dành được vị trí đầu bảng, hắn sẽ có thể tiến vào khu vực trung tâm của Thánh Linh tông, nghe Linh Tôn chỉ điểm, hơn nữa nơi đó còn nằm trong chu vi vạn dặm xung quanh toạ độ không gian.

“Chỉ có thể dùng cách này để tiếp cận toạ độ không gian.”

Diệp Phong thầm nghĩ.

“Phiêu Miểu công tử, cân nhắc thế nào rồi?”

Thánh tử Lâm Khôn chắp hai tay sau lưng: “Các ngươi dùng phân thân tham chiến, sau khi chiến thắng sẽ được Linh Tôn đại nhân chỉ điểm, ông ấy là người xếp thứ tư trên Lực Lượng Thần Bảng đấy!”

“Không thành vấn đề.” Diệp Phong gật đầu.

Thật ra hắn cũng không thèm khát được Linh Tôn chỉ điểm.

Hạng bốn trên Lực Lượng Thần Bảng mà thôi, Thần Châu ta còn có Viễn Cổ Thánh Thần Bá Hoàng xếp hạng ba trên Lực Lượng Thần Bảng đấy!

Nói ra chắc hù chết các ngươi luôn ấy chứ.

Diệp Phong rủa thầm.

“Vậy thì tốt, thời gian tiếp theo mong Phiêu Miểu công tử và các vị ở lại Thánh Linh tông ta, còn Đại Hội Anh Tài Đỉnh Cấp, ba ngày sau sẽ chính thức bắt đầu.”

Thánh tử Lâm Khôn đứng dậy, chắp tay với Diệp Phong.

“Được.” Diệp Phong gật đầu.

Toạ độ không gian nằm ngay tại Thánh Linh tông, cho dù có đuổi hắn đi hắn cũng không muốn đi.

Thôn Thiên Ma tông.

“Trưởng lão, chuyện là như vậy, mấy người kia bị Thánh tử và Thánh nữ của Thánh Linh tông cướp đi rồi.”

Kim Bào Thiên Thánh đứng trên mặt đất, báo cáo với một lão già.

“Xem ra Lâm Khôn và Ninh Vũ muốn lợi dụng mấy người kia để chiếm ba vị trí đầu bảng của các thiên tài Thiên Ma tông ta.”

Lão già thấy được bản chất, cười nhạo.

Lời của Trưởng lão Thôn Thiên Ma tông khiến Kim Bào Thiên Thánh khẽ nhíu mày, bừng tỉnh nói:

“Thì ra là vậy! Chẳng trách Lâm Khôn lại cứng rắn như vậy, thậm chí không tiếc sử dụng thiên tượng chi lực của đại trận hộ tông.”

“Nhưng hắn cũng quá nhỏ mọn nhỉ?”

“Chỉ vì không muốn để các thiên tài của Thôn Thiên Ma tông chúng ta chiếm được ba vị trí đầu bảng và nhận được chỉ điểm của Linh Tôn?”

Trong mắt hắn ta, Lâm Khôn dù sao cũng là Thánh tử mà lại hẹp hòi như vậy?

“Ngươi không hiểu được những lắt léo trong đó, đây không phải vấn đề bụng dạ hẹp hòi mà là phụng mệnh hành sự.” Lão già Thôn Thiên Ma tông ôn tồn giải thích.

Ánh mắt người này rời rạc, như đang nhớ lại cái gì

“Xin lắng tai nghe.” Kim Bào Thiên Thánh chắp tay nói.

“Là Linh Tôn không thích Thôn Thiên Ma tông chúng ta… Nói đúng hơn là ông ta không thích Tông chủ đại nhân.” Lão già thấp giọng nói.

“Vì sao lại như vậy?” Kim Bào Thiên Thánh không hiểu.

Linh Tôn vẫn luôn giữ thái độ trung lập.

Mặc kệ các giới xảy ra chuyện lớn gì, ông và Thánh Linh tông vẫn luôn khoanh tay đứng nhìn, tuyệt đối không ra tay.

Cho nên, Linh Tôn không có kẻ thù nào.

Như vậy, vì sao ông lại bảo Lâm Khôn nhắm vào Thôn Thiên Ma tông?

Cái này không hợp với hình tượng của thế lực trung lập!

Kim Bào Thiên Thành có hàng trăm thắc mắc không lời giải đáp.

“Linh Tôn cao ngạo thần bí, có người suy đoán, thực lực chân thật của ông ta không thua gì Lôi Đế, Kiếm Thần, Bá Hoàng, mà ông ta chỉ có một người bạn duy nhất, đó chính là… Bá Hoàng!”

Lão già chầm chậm mở miệng.

Lúc nói chuyện, vùng da quanh mắt ông ta run lên nhè nhẹ, như đang kiêng kỵ điều gì.

Bá Hoàng, hạng ba trên Lực Lượng Thần Bảng.

Một tồn tại tuyệt đỉnh không thua gì Lôi Đế và Kiếm Thần, cũng là một trong ba cường giả hàng đầu trên Lực Lượng Thần Bảng Vũ Trụ.

Trên Lực Lượng Thần Bảng, mười lăm người đứng đầu là một cấp bậc.

Ba người đứng đầu lại là một cấp bậc khác.

Trước đây, Bá Hoàng chỉ cần ba quyền là đã dễ dàng đánh bại cường giả đỉnh cấp xếp thứ năm.

Từ đó về sau, mọi người mới biết, ba thứ hạng đầu tiên đáng sợ như thế nào.

“Linh Tôn là bạn của Bá Hoàng? Chẳng trách!”

Kim Bào Thiên Thánh giật mình.

Thôn Thiên Ma Đế chính là một trong những người tham gia trận chiến bao vây tấn công Bá Hoàng trước kia, Linh Tôn là bạn của Bá Hoàng, ghi thù với Thôn Thiên Ma Tông cũng là chuyện thường.

“Nhưng mà ta rất tò mò, Linh Tôn đã là bạn của Bá Hoàng, vậy trận chiến năm đó, vì sao lại không ra tay?”

Kim Bào Thiên Thánh hỏi.

Lão già nhún vai, nói:

“Trận chiến đó, Linh Tôn đang bế quan.”

“Tới khi hắn ta xuất quan thì hết thảy đều đã kết thúc.”

“Bá Hoàng vẫn lạc, bị phanh thây chia ra trấn áp tại các nơi, một mình Linh Tôn không đủ sức xoay chuyển tình thế, cuối cùng cũng không giải quyết được gì.

“Còn về thi hài của Bá Hoàng, bây giờ đã bị đám người Thiên tộc đưa tới Thánh Linh tông, sợ là chúng ta không đòi về được nữa.”

Dứt lời, lão già thở dài một hơi.

Kim Bào Thiên Thánh gật đầu, nói:

“Thì ra chuyện là như vậy, nếu không phải trưởng lão đích thân giải đáp, có lẽ ta còn không biết có một bí mật như vậy.”

“Được rồi, không nhiều lời nữa, Kim Bào Hộ Pháp, ngươi mau đi an bài cho mấy thiên tài kia, bảo bọn họ cố gắng lên, nhất định phải chiếm được ba thứ hạng đầu tiên, trận chiến cùng cấp bậc, bọn hắn còn mạnh hơn chúng ta, đủ để đánh bại bất cứ đối thủ nào.

Dứt lời, lão già phất tay một cái.

Đây là đang ra hiệu đuổi khách.

“Trưởng lão, thuộc hạ cáo lui!”

Kim Bào Thiên Thánh rời khỏi Ma Điện.

Bình Luận (0)
Comment