Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1245 - Chương 1245 - Lệnh Bài Thân Phận Cấp Linh Bảo

Chương 1245 - Lệnh bài thân phận cấp linh bảo
Chương 1245 - Lệnh bài thân phận cấp linh bảo

Chương 1245: Lệnh bài thân phận cấp linh bảo

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

“Đến rồi?”

Một giọng nói dịu dàng đột nhiên vang lên.

Mọi người theo tiếng nhìn sang.

Chỉ thấy dưới đại điện chưởng môn khí thế dồi dào, có một thanh niên tuấn tú mặc bạch y.

Mày kiếm mắt sao, thoải mái hào phóng.

“Tham kiến chưởng môn!”

Cung Thanh Thu ôm quyền hành lễ.

“Tham kiến chưởng giáo!”

Chúng đệ tử cuối cùng cách gần nhìn thấy nhân vật như truyền kỳ, kích động run rẩy toàn thân, vội vàng hành lễ.

“Qua đây, đăng ký thông tin.”

Diệp Phong nói, giọng nói nhàn nhạt.

Tất cả mọi người căn cứ theo thành tích khảo hạch xếp thành một đội, đi sau Hạ Văn Văn và Cung Thanh Thu, đi vào đại điện chưởng môn.

Trước đại điện chưởng môn.

Diệp Phong ngồi trên tọa vị, bàn vuông nhỏ trước mặt có quyển danh sách tông môn, có lưu quang tỏa ra, lộ vẻ thần kỳ.

“Người đầu tiên qua đây!”

“Vâng!”

Chu Đằng đi đến trước bàn, thi lễ với Diệp Phong.

“Người của Cửu Kiếm đế quốc? Còn là Cửu Kiếm thần thể, tương lai đáng mong đợi.” Diệp Phong gật đầu: “Nói một chút về thông tin cơ bản của ngươi đi, ví dụ như lai lịch, căn cốt, tu vi.”

Được Diệp Phong khen ngợi, Chu Đằng thụ sủng nhược kinh.

“Khởi bẩm chưởng môn, ta tên là Chu Đằng, đến từ Cửu Kiếm đế quốc, trời sinh Cửu Kiếm thần thể, trước mắt đã lĩnh ngộ được ý của kiếm trận, căn cốt là thần phẩm, trước mắt là Linh Hải cảnh Nhất Trọng.”

Chu Đằng lắp bắp hoàn thành giới thiệu về bản thân.

Cùng lúc đó.

Diệp Phong đã viết xong.

Bịch!

Khi đại ấn chưởng môn đóng xuống, Chu Đằng có cảm giác phụ thuộc nhè nhẹ, giống như trở về quê nhà.

“Người tiếp theo.” Diệp Phong nói.

“Khởi bẩm chưởng môn, ta tên là Kha An Thanh, đến từ Ngũ Thải đế quốc, truyền thừa huyết mạch Ngũ Thải Phi Phượng, căn cốt thần phẩm, trước mắt là Linh Hải cảnh Nhất Trọng.”

Kha An Thanh không phải đệ tử đời thứ tư đầu tiên tiến hành giới thiệu bản thân nên có tâm lý chuẩn bị, không căng thẳng như Chu Đằng, lúc nói chuyện khá trầm ổn.

Bịch!

Diệp Phong viết xong, đóng đại ấn chưởng môn lên nói:

“Ừm, rất tốt, người tiếp theo.”

Trải qua hai canh giờ ngồi viết, Diệp Phong cuối cùng cũng bỏ bút xuống, nhìn thiếu niên Khổng Thành trước mặt, nói:

“Tứ tượng thần thể của ngươi không hoàn chỉnh, còn phải tăng cấp.”

Khổng Thành lập tức trừng mắt.

Lúc rời khỏi Linh Phong đế quốc, Thần Cái đã từng nói với cậu ta, tứ tượng thần thể có khiếm khuyết, nhưng người bình thường không nhìn ra.

Nhưng ai ngờ, chưởng môn Diệp Phong nhìn một cái là ra!

Đây chính là thánh nhân sao?

Khổng Thành chấn động trong lòng.

Diệp Phong không biết sự chấn động trong lòng Khổng Thành, đóng danh sách tông môn lại, cất đại ấn chưởng môn, đứng dậy vỗ tay.

Vù!

Năm trăm luồng ánh sáng xuất hiện, lơ lửng trước mặt mỗi người, chính là một tấm lệnh bài thân phận cho đệ tử đời thứ tư.

“Nhận lấy lệnh bài thân phận, đời này kiếp này các ngươi đã là đệ tử của Phiêu Miểu tông ta rồi.”

Diệp Phong nhàn nhạt nói.

Chu Đằng tiên phong nhận lấy lệnh bài thân phận, phát hiện chính giữa khắc ba chữ “đời thứ tư”.

Ngay sau đó.

Hắn kinh ngạc phát hiện, khi mình nắm lấy lệnh bài, bên trên xuất hiện hai chữ “Chu Đằng”.

“Tên của ta cũng tự động xuất hiện rồi.” Giọng nói tràn đầy kinh ngạc của Kha An Thanh vang lên.

Những người khác cũng đều có phát hiện tương tự.

Từ khi bọn họ nắm lấy lệnh bài thân phận, tên của mình sẽ tự động xuất hiện, chớp mắt đã hoàn thành nhận chủ.

“Lệnh bài thân phận là linh bảo?”

“Đây cũng quá mạnh rồi!”

Chúng đệ tử trợn mắt há mồm.

Ở những tông môn khác, một miếng lệnh bài thân phận cũng chỉ là miếng sắt bình thường, cao cấp hơn một chút nhiều lắm chỉ là linh khí hạ phẩm.

Còn lệnh bài thân phận của đệ tử Phiêu Miểu tông lại là linh bảo!

Đây cũng tốt quá rồi!

Chúng đệ tử càng lúc càng chấn động.

“Chỉ là linh bảo hạ phẩm, không đáng nhắc đến.” Diệp Phong xua tay, không để tâm chuyện này.

Không chỉ đệ tử đời thứ tư, Phiêu Miểu tông bây giờ bất kỳ lệnh bài thân phận của đệ tử nào cũng được thăng cấp thành linh bảo.

Đối với những thế lực khác mà nói, làm như vậy quá tốn kém vật liệu.

Nhưng, Diệp Phong cướp đoạt bảo khố của không ít thế lực dưới trướng Phệ Thiên ma tông ở Thiên Châu, còn tiện tay diệt một thánh địa, vật liệu tích lũy không đếm hết.

Đừng nói linh bảo, chế tạo thánh binh cũng đủ.

Hơn nữa, lò rèn hiện tại đã là linh bảo siêu việt Tứ Tinh, muốn trở thành thánh binh thì phải luyện khí nhiều.

Giai đoạn hiện tại, Diệp Phong nghĩ cách để lò rèn luyện chế linh bảo, tranh thủ cho mỗi người trong tông môn.

Đối với những tông môn khác mà nói, điều này rất khó khăn, nhưng với Phiêu Miểu tông, tất cả đều có khả năng.

Diệp Phong từng tính toán.

Một món thánh binh cấp Nhập Thánh khoảng chừng một ức linh bảo hạ phẩm, mà với vật liệu tồn tại của Phiêu Miểu tông, thì chế tạo mấy món thánh binh cũng không phải vấn đề.

Nhưng mà, chỉ hơn một vạn linh bảo thì tầm thường quá.

Đối với bảo khố trong tông môn mà nói, ngay cả nhét kẽ răng cũng không đủ.

“Ngồi hết đi!”

Lúc này, Diệp Phong chỉ xuống đất.

Không khí ngưng tụ ở giữa, hóa thành hơn năm trăm tấm đệm hương bồ, lơ lửng cách đất một tấc.

“Chưởng môn, thuộc hạ cáo lui.”

Cung Thanh Thu rời khỏi trước.

Trước đại điện chưởng môn chỉ còn lại Diệp Phong, Hạ Văn Văn và năm trăm đệ tử đời thứ tư mới.

“Tư chất của các ngươi bổn chưởng môn đã biết rồi.”

“Ngoại trừ Chu Đằng, Kha An Thanh, Khổng Thành là căn cốt thần phẩm, những người còn lại có mười mấy người căn cốt cực phẩm, mấy trăm người căn cốt thượng phẩm, tổng thể đều không tệ.”

“Nhưng căn cốt không tệ, không có nghĩa là các ngươi không có bất kỳ khuyết điểm nào.”

“Chu Đằng, lúc ngươi sử dụng Cửu Kiếm thần thể, có phải cảm thấy kiếm ý và thể chất xung đột, khí tức không thông không?”

Diệp Phong nhìn Chu Đằng.

Chu Đằng rùng mình một cái, gật đầu, nói:

“Chưởng môn, đệ tử quả thật từng gặp tình huống này, nhưng lão tổ nhà ta từng nói, đây là vì ta vẫn chưa thể phát huy được tác dụng của Cửu Kiếm thần thể hoàn toàn.”

Chúng đệ tử nhao nhao rửa tai lắng nghe.

Bọn họ xem như là nhìn ra được, sở dĩ Diệp Phong giữ bọn họ lại là muốn chuẩn bị tiến hành chỉ điểm cho bọn họ.

Vừa nghĩ đến mình có thể nghe được truyền đạo của đại năng Thánh cảnh, đám đệ tử kích động trong lòng, giống như sóng cuộn biển gầm.

Bình Luận (0)
Comment