Chương 1264: Cuộc sống ở tiểu tiên giới
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Hoàng hôn? Hóa ra là như vậy!" Diệp Phong hiểu rồi, cứ như vậy lẳng lặng ngồi trên tảng đá, nhìn về phía tây tiên hồ.
Những người khác ngồi trên bãi cỏ và chờ đợi.
Bọn họ ý thức được, Diệp Phong hẳn là đang tìm kiếm cái gì đó, trong lòng đều rất tò mò.
Vài canh giờ sau.
Mặt trời nghiêng về phía tây.
Hoàng hôn đỏ rực chiếu lên bề mặt tiên hồ, khiến cho nơi này dần dần xuất hiện một phong cảnh khác biệt.
"Có người!"
"Là Bắc Hợp Cổ Thánh."
Một thiếu nữ kim ngư chỉ vào hồ, rất ngạc nhiên.
Tất cả mọi người nhìn qua.
Chỉ thấy một nam tử khôi ngô mặc bạch y đi lại trên mặt hồ, mỗi một bước bước ra, mặt hồ sẽ xuất hiện tia sáng kỳ dị, tản ra bốn phía, tựa như hoa sen nở rộ.
Nhưng, chỉ có Diệp Phong mới có thể hiểu được.
"Đây là phiên bản hoàn toàn mới của Thất Bộ Đăng Thiên!"
Diệp Phong lẳng lặng quan sát, kích phát ba phần năm trí tuệ chi tâm, toàn lực cảm ngộ một môn thần thông cấp Thánh cường đại này.
"Một bước Luyện Khí, chư thiên phục hồi."
"..."
"Bảy bước Thiên Tôn, hoàn vũ vô địch!"
Trong hình ảnh.
Bắc Hợp Đại Đế lấy tu vi nhập Thánh Cảnh thi triển Thất Bộ Đăng Thiên, khí thế trên người hội tụ đỉnh phong, lại có thể lấy nhập Thánh Cảnh đạp nát thiên địa dị tượng của Hiển Thánh, chiến lực rất khủng bố.
Thấy thế, ngay cả Diệp Phong cũng kinh ngạc.
"Không hổ là Bắc Hợp Đại Đế, đánh một trận chiến cùng cấp, người có thể thắng hắn thật sự không nhiều lắm."
Hắn mang theo rung động, tiếp tục xem hiểu.
Đột nhiên!
Bắc Hợp Đại Đế bắt đầu biến chiêu.
Hắn vậy mà lại đi tới chín bước, giải tán toàn bộ khí thế trên người, giống như từ một Cổ Thánh đỉnh thiên lập địa, ngã xuống thành một phàm nhân không hề có tu vi.
Nhưng giờ khắc này, Diệp Phong lại ngửi được khí tức.
Mặc dù rất nhạt, nhưng nó thực sự tồn tại.
"Một bước nhập đạo, ta là chí tôn!"
Lại nghe Bắc Hợp Đại Đế trong hình ảnh phát ra thanh âm oanh thiên chấn địa, cả người hóa thành một vệt sáng, biến mất không thấy.
Mặt trời lặn hoàn toàn ở phía tây.
Hoàng hôn trên mặt hồ biến mất không thấy, Diệp Phong không cách nào tiếp tục xem hiểu, nhưng, hắn cũng không có bất kỳ thất vọng gì, mà là kích động và chờ mong, chuẩn bị ngày hôm sau nhân lúc hoàng hôn lại nhìn.
"Diệp chưởng môn, có thu hoạch không?"
Chân Long Cổ Thánh tò mò hỏi.
"Có một chút." Diệp Phong gật gật đầu: "Bắt đầu từ hôm nay, có thể ta sẽ phải ở lại đây một thời gian."
"Vậy thì tốt, ta cũng muốn ở tiểu tiên giới xem một chút." Hai mắt Chân Long Cổ Thánh sáng ngời.
"Chuyện tốt." Tinh Hà Thánh Nhân cũng tỏ vẻ tán thành.
"Đêm nay, ta thiết yến chư vị, thuận tiện gọi mấy đồ tử đồ tôn không nên thân kia tới đây." Phục Khắc Cổ Thánh chắp hai tay sau lưng, chuẩn bị tận tình làm chủ nhà một phen.
"Tạm thời không cần."
Diệp Phong lại lắc đầu, khiến mọi người kinh ngạc.
"Bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ một mực ngồi ở vị trí này, cảm ngộ mọi thứ Bắc Hợp Đại Đế để lại, sau khi thời cơ chín muồi, ta mới rời đi."
Diệp Phong nói ra kế hoạch tương lai của mình.
"Được rồi!"
Mọi người vốn định khuyên bảo, nhưng cảm thấy không cần thiết, chỉ có thể bỏ qua, mỗi người một việc.
Chân Long Cổ Thánh và Tinh Hà Thánh Nhân kết bạn mà đi, du lịch các nơi ở tiểu tiên giới, thu hoạch không ít linh dược và linh quáng kì dị mà Thần Châu và tinh không không có.
Phục Khắc Cổ Thánh trở về Tiên điện.
Ba thiếu nữ kim ngư ngồi bên hồ, ngâm chân trắng như tuyết trong hồ, cầm cần câu câu cá.
"Bản thể của các ngươi không phải là cá vàng sao, sao còn câu cá?" Diệp Phong hỏi.
"Cá lớn ăn cá nhỏ, cá nhỏ ăn tôm, ba tỷ muội chúng ta ở bên hồ câu cá, thiên kinh địa nghĩa (đạo lý hiển nhiên) nha!"
"Đúng vậy, chúng ta vốn là ăn tôm."
"Hiện tại chúng ta là cá lớn, có thể ăn cá nhỏ."
"Đúng nha!"
Ba tỷ muội không hề kiêng kị, vung cần câu, câu cá tôm trong tiên hồ, sau khi câu được, nhanh chóng xử lý sạch sẽ, tiếp theo đốt lửa nướng.
Không lâu sau.
Bốn phía đầy mùi thơm của cá nướng.
"Cho ta một con cá."
Diệp Phong trong giây lát đưa tay ra, xin một con cá nướng từ chỗ ba tỷ muội kim ngư, ăn một miếng, thiếu chút nữa nôn ra.
Hương vị này, thực sự khó ăn!
"Cá nướng không phải làm như vậy, thủ pháp của các ngươi quá thô ráp, để ta dạy các ngươi đi!" Diệp Phong có chút không biết nói gì, tự mình ra tay, lấy ra các loại gia vị, ngồi tại chỗ biểu diễn cách nướng cá.
Tay nghề của Diệp Phong cũng không kém.
Sau khi các đệ tử học được một môn pháp thuật, hắn liền có thể trong nháy mắt nắm giữ, cũng đạt tới giai đoạn đại viên mãn, còn có thể sửa cũ thành mới.
Mà một ít thủ pháp linh trù, cũng coi như là pháp thuật.
Cho nên, Diệp Phong cũng được xem như là một linh trù cấp Thần, chỉ là bình thường rất ít biểu hiện mà thôi.
Một phút sau.
Diệp Phong đặt con cá nướng chín lên đĩa, rắc thì là và gia vị, lấy ra một vò rượu thuốc Long Nhân tộc, đặt ở trên bàn, rót một chén, tự rót tự uống.
"Oa, ăn ngon quá!"
"Ta cảm động đến rơi nước mắt."
"Cái này ngon hơn gấp ngàn lần, vạn lần so với thức ăn cá Bắc Hợp đại nhân cho chúng ta ăn!"
Ba tỷ muội kim ngư ăn no thỏa mãn.
"Diệp tiền bối, đây là cái gì, chúng ta muốn uống." "Kim Khởi Mộng" xếp hàng lão đại trong ba tỷ muội kim ngư chỉ chỉ rượu thuốc Long Nhân tộc, liếm liếm môi.
"Muốn uống?" Diệp Phong hỏi.
"Đương nhiên là muốn nha!" Kim Khởi Mộng liên tục gật đầu.
"Các ngươi còn nhỏ, không thể uống rượu." Diệp Phong lắc đầu.
Những lời này, khiến ba tỷ muội kim ngư kịch liệt phản đối.
"Diệp tiền bối, chúng ta không nhỏ."
"Người ta đã mấy trăm tuổi, còn nhỏ sao?"
"Đúng vậy, không tin ngươi xem."
Ba tỷ muội Kim Khởi Mộng, Kim Khởi Huyễn, Kim Khởi Yên nghiêm túc nói, còn ưỡn ngực, tỏ vẻ mình không nhỏ.
Diệp Phong nhịn không được bật cười.
"Cũng đúng, uống đi!"
Hắn lại lấy ra ba cái chén, rót đầy rượu thuốc Long Nhân tộc, một nhóm bốn người uống rượu, ăn cá nướng, tán gẫu các loại đề tài, kéo dài đến nửa đêm.
Dưới ánh trăng sáng.
Ba tỷ muội Kim Khởi Mộng uống đến say không còn biết gì, nằm sấp trên bàn, nặng nề ngủ thiếp đi.
Soạt!
Gió lớn thổi qua mặt hồ.
Trong lòng Diệp Phong có cảm giác, nhìn qua.