Chương 1269: Phong ấn dưới lòng đất Tiểu Tiên Giới
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Trên bầu trời.
Diệp Phong vung tay áo lên, Âm Sát đại quân bị nuốt sạch Âm Sát chi lực sụp đổ thành bột phấn, cũng không cách nào đoàn tụ.
Mọi người ngẩng đầu lên.
Nhìn thanh niên cao ngất tay trái cầm bảo châu, tay phải cầm kiếm, có một loại cảm giác nhìn lên núi cao.
Diệp Phong thật sự quá mạnh!
Có hắn ở đây, tiểu tiên giới nhất định có thể vượt qua cửa ải khó khăn.
Lúc này, Diệp Phong nhìn về phía mặt đất, nói: "Ta ngược lại muốn nhìn xem, cái gọi là Thi Tôn, rốt cuộc đã thoát khốn hay chưa."
Diệp Phong phải xác định điểm này.
Nếu Thi Tôn đã thoát khốn, hắn không nói hai lời liền xoay người bỏ chạy, nhưng nếu đối phương còn chưa thoát khốn, Diệp Phong liền thử tăng cường phong ấn, phòng ngừa Thi Tôn phá phong mà ra.
"Ta xuống xem một chút."
Dứt lời, Diệp Phong bay xuống mặt đất.
Vèo!
Diệp Phong chìm vào trong bùn đất.
Hắn vẫn lặn xuống không biết bao nhiêu ức vạn dặm, cuối cùng cũng đi tới một không gian dưới đất tràn ngập khí tức hắc ám.
Nơi này, tựa như một bầu trời đầy sao nhỏ!
Trong đó, lít nha lít nhít hàng trăm triệu quan tài cổ, nhìn vô cùng khiếp người!
Ở bên ngoài những quan tài cổ này, có một hộ thuẫn hình cầu, mặt ngoài có Thái Âm và Thái Dương chi lực nồng đậm quanh quẩn, trấn giữ vô số quan tài cổ trong đó.
Nhưng, mặt ngoài hộ thuẫn lại có một vết nứt!
“Ngươi còn dám xuống đây, muốn chết sao?”
Thi Tôn giận tím mặt.
Mười vạn quân của lão cứ vậy bị tiêu diệt, trong lòng phẫn nộ là đương nhiên, cho dù dưới trướng còn hơn trăm triệu đại quân, nhưng chuyện này chẳng khác nào tát thẳng vào mặt lão!
Thù này, nhất định phải báo!
Trước hộ thuẫn hình tròn.
Diệp Phong đứng lơ lửng giữa không trung, nhìn khe hở trên hộ thuẫn, vẻ mặt như chợt hiểu ra, nói:
“Quả nhiên!”
“Là phong ấn hai vị Tiên Tôn Thái Âm và Thái Dương để lại bị lỏng, bị ngươi phá ra một khe hở nhỏ, nhưng bản thân ngươi vẫn bị âm dương chi lực khổng lồ áp chế, không cách nào thoát thân.”
“Cho nên, ngươi phát hiện được khí tức âm dương trên người ta, bèn phái đại quân dưới trước ra, ý đồ muốn giết ta.”
“Thi Tôn, ta nói có đúng hay không?”
Nói đến đây, Diệp Phong thở dài một hơi.
Hắn bất chấp nguy hiểm xuống đây xem xét chính là để xác định phong ấn hai vị Tiên Tôn Thái Âm và Thái Dương để lại có còn nguyên vẹn nữa hay không.
Kết quả rất đáng để hài lòng.
Phong ấn này chỉ tổn hại một chút nhỏ, bản thể của Thi Tôn không cách nào ra ngoài, cùng lắm là có thể sai đại quanAam Sát dưới trướng rời khỏi phong ấn thông qua khe hở, không có uy hiếp gì lớn đối với thế giới bên ngoài.
Chỉ dựa vào Phục Khắc Cổ Thánh cũng cỏ thể miễn cưỡng ngăn chặn.
Còn về bản thể Thi Tôn, muốn thoát ra còn phải mất rất nhiều năm.
Diệp Phong thành công kích thích Thi Tôn, khiến lão nhịn không được nói lời tàn nhẫn, lạnh lùng:
“Nhóc con, đợi hai ba mươi năm sau mà xem bản tôn có ra ngoài giết ngươi nay không!”
Gã trốn trong quan tài cổ của mình, từ đầu đến cuối không hề lộ diện, Âm Sát đại quân khác cũng trốn trong quan tài cổ, ngăn chặn sức thiêu đốt của Thái Dương Chi Lực.
“Mười năm sau, ta sẽ giết ngươi trước!”
Diệp Phong hừ lạnh một tiếng.
Với tốc độ đột phá của hắn, đừng nói mười năm, chỉ cần năm năm thôi là có thể đạt tới cấp bậc Chí Thánh.
Đến lúc đó, sử dụng Sát Lục Chi Lực, Thái Dương Chi Lực và các phương pháp chuyên dùng để khắc chế Âm Sát Chi Lực khác, nhất định có thể tiêu diệt Thi Tôn một cách triệt để.
Nghe vậy, Thi Tôn giận quá hóa cười:
“Mười năm?”
“Thằng nhóc miệng còn hôi sữa nhà ngươi thật là ngông cuồng.”
“Ngay cả đôi phu phụ Thái Âm và Thái Dương cũng không giết được ta, chỉ dựa vào ngươi? Sao ngươi không hỏi thăm khắp Tiên giới một chút xem bản tôn là ai?”
Thi Tôn gã, mấy triệu năm trước đã từng đánh bại cường giả đỉnh cấp khắp toàn bộ Tiên giới, đánh bại vô số Tiên Tôn.
Nếu không phải hai vị đại Tiên Tôn mạnh nhất là Thái Âm và Thái Dương ra tay, gã nhất định có thể dựa vào đại quân Âm Sát thống nhất Tiên giới.
Thanh niên trước mắt đây, cùng lắm thì cũng chỉ mới bước lên cấp bậc Thiên Tiên, nếu là trước kia, gã có thể đập chết bằng một bàn tay.
“Chưa từng tới Tiên giới, không biết ngươi là ai.”
Diệp Phong nhún vai.
Ba vị cường giả cấp Tiên Tôn - Thi Tôn, Thái Âm, Thái Dương đều là nhân vật của mấy triệu năm trước, ngay cả Phục Khắc Cổ Thánh cũng chưa chắc đã hiểu rõ, đương nhiên hắn càng chưa từng nghe tới tên của họ.
“Hả? Chẳng lẽ nơi này không phải Tiên giới?”
Thi Tôn nghe ra hàm ý trong lời nói của Diệp Phong.
“Phải, cũng không phải.” Diệp Phong đưa ra một câu trả lời lập lờ nước đôi.
“Nhóc con, ngươi tên là gì? Bản tôn không giết người vô danh. Chờ ta ra ngoài, việc đầu tiên ta làm chính là đi tìm ngươi, sau đó hành hạ ngươi tới chết!” Thi Tôn lại uy hiếp.
Diệp Phong nhìn ra được, tên này rất thích uy hiếp người khác.
“Ta họ Diệp, tên Điệt Điệt.” Diệp Phong nói với vẻ nghiêm trang.
“Diệp Điệt Điệt?” Thi Tôn hoài nghi.
“Ơi, con trai ngoan!”
Thi Tôn hiểu ra, nổi giận nói: “Dám lừa ta, thằng súc sinh, chờ bản tôn ra ngoài, nhất định sẽ rút hồn luyện hồn ngươi, trấn áp mấy trăm vạn năm, ngày đêm tra tấn rồi mới kết liễu ngươi!”
“Sợ là ngươi không ra ngoài được.” Diệp Phong giễu cợt.
Tu luyện dưới trướng Thi Tôn toàn là Âm Sát Chi Lực, sẽ bị Sát Lục Chi Lực khắc chế.
Nhưng tu vi của Thi Tôn quá cao.
Với phẩm cấp của Thiên Mệnh Bảo Châu hiện tại thì vẫn chưa có cách nào có thể tước đoạt Âm Sát Chi Lực trên người Thi Tôn.
Nghĩ đến đây, Diệp Phong quyết định chỉ cần tăng cường phong ấn là được.
“Âm Dương Chi Lực, Trận Pháp Thông Trần, trấn!”
Diệp Phong đánh tan Âm Dương Thánh Kiếm, khiến nó hóa thánh hai tia sáng màu vàng và màu ánh trăng, uốn lượn thành vô số phù văn cổ xưa, dung nhập vào hộ thuẫn hình tròn dưới mặt đất.
“Ù!”
Hộ thuẫn run rầy, khe nứt trên bề mặt nhanh chóng khép lại.
“Thàng súc sinh, ngươi còn dám tăng cường phong ấn, chết tiệt!”
Thi Tôn càng nổi giận.
Bề mặt quan tài cổ của gã bị Thái Âm và Thái Dương Tiên Tôn thực hiện mấy ngàn lớp phong ấn, cho dù trải qua hơn trăm vạn năm thì cũng chỉ phá vỡ được một phần lớn.
Phần còn lại phải ba mươi năm nữa mới có thể phá vỡ.
“Ta không ngại nói cho ngươi, ta là Diệp Phong – Thiên Mệnh Chi Tử của Thiên tộc, ngươi có gan thì đến Thiên tộc tìm ta, nhưng mà, Thánh Tôn của chúng ta là Tiên Tôn đỉnh cấp, giết ngươi cũng chỉ như giết một con gà con chó mà thôi!”