Chương 1272: Đoán Tạo Lô cấp Thánh
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Diệp Phong nhẹ gật đầu, nói: “Trong tông môn có Linh hồ, nước trong đó đến từ đỉnh núi Linh Trì của Phiêu Miểu Phong, chất lượng cực cao, cá nuôi trong Linh hồ còn tốt hơn cả cá trong Tiên hồ.”
“Thật sao?”
“Vậy, chúng ta mau về tông môn thôi!”
Ba tỷ muội không chờ nổi nữa rồi.
Nói đến chuyện quay về tông môn, tinh thần Diệp Phong bỗng có chút hốt hoảng.
Đúng rồi!
Đã ra ngoài hơn một tháng, hắn chẳng những tìm được năm loại nguyên liệu cần thiết cuối cùng để luyện chế Phá Giới Châu mà còn tiện thể tu luyện Thái Âm Chi Lực và Thái Dương Chi Lực đến độ viên mãn.
Ngay cả căn cơ tu hành cũng tăng cường gấp đôi.
Ngoài ra còn kéo thêm một mối thù của Thánh Tôn Thiên tộc, còn được biết thêm về một giai đoạn lịch sử tăm tối của Tiên giới mấy triệu năm trước.
Tất cả những thứ trên đều là thu hoạch khổng lồ.
Đương nhiên, hắn còn căn cứ theo phiên bản Thất Bộ Đăng Tiên hoàn toàn mới để sáng tạo ra Nhất Bộ Nhập Đạo với uy lực mạnh hơn.
Chuyến đi tới Tiểu Tiên Giới lần này đã là công đức viên mãn.
Đã đến lúc trở về tông môn.
“Chờ ta luyện thành Phá Giới Châu, sẽ lập tức tới tinh không Tam Thiên giới, giết chết Minh chủ của Đạo Liệp Liên Minh.”
Diệp Phong nghiến răng nghiến lợi.
Hôm đó.
Diệp Phong dẫn theo ba tỷ muội cá vàng tới tìm Phục Khắc Cổ Thánh.
“Diệp Chưởng môn muốn đi về rồi sao?”
Phục Khắc Cổ Thánh có chút không nỡ, nhưng nghĩ lại, với khoảng cách giữa bọn họ, đi qua đi lại giữa Thần Châu và Tiểu Tiên Giới, thanh thì chừng nửa ngày là đủ rồi.
Nếu gia tăng tốc độ thì sẽ nhanh hơn.
Một canh giờ là đủ để vừa đi vừa về.
“Diệp Chưởng môn, ngài phải đi về?”
“Nhưng chúng ta còn chơi chưa chán!”
Biết Diệp Phong muốn về Thần Châu, Chân Long Cổ Thánh và Tinh Hà Thánh Nhân bèn vội vàng trở lại Tiên Điện tại Tiên Sơn.
“Các ngươi chơi tiếp đi, ta về trước.”
Diệp Phong vẫy tay tạm biệt với mọi người.
“Xoạt!”
Một tiếng động nhỏ vang lên, Diệp Phong xé rách hư không, dẫn theo ba tỷ muội cá vàng rời khỏi Tiểu Tiên Giới, xuất hiện trong Hắc Ám Cấm Địa hỗn loạn.
Sau mấy lần xuyên qua.
Đoàn người Diệp Phong đã xuyên qua Phong Bạo Nhãn, đi vào tinh không, lại tiếp tục xuyên qua, hướng thẳng tới vùng Cực Đông của đại lục Thần Châu.
Trên đường.
Diệp Phong đã truyền thụ Thất Bộ Đăng Thiên cho ba tỷ muội cá vàng.
Dù sao các nàng cũng là yêu thú hóa hình Thần Nguyên cảnh, vẫn có ngộ tính, năng lực học tập cũng không quá kém.
Một canh giờ sau.
Các nàng đều có tiến bộ đáng kể.
“Không tệ, chính là như vậy.”
Diệp Phong ở bên cạnh động viên.
Về phương diện truyền thụ pháp thuật và thần thông cho đệ tử tông môn, Diệp Phong đứng thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất.
Nửa ngày sau.
Nam Vực đại lục Thần Châu, Phiêu Miểu tông.
Bốn bóng người xé rách màn trời, lặng lẽ xuất hiện trên không trung cao vạn trượng, đáp xuống đỉnh núi Phiêu Miểu Phong.
“Cuối cùng cũng về rồi!”
“Đây, chính là Phiêu Miểu tông, hồ nước dưới kia chính là Linh Hồ, cá trong đó còn nhiều hơn cả Tiên Hồ đấy.”
“Nhưng phải ghi nhớ, không được nổ cá!”
Diệp Phong tự hào giới thiệu.
“Vâng ạ!”
Ba tỷ muội cá vàng nhìn Linh Hồ còn to gấp đôi Tiên Hồ, thi triển thần nhãn, có thể thấy được dưới hồ có rất nhiều cá, hai mắt lập tức sáng bừng lên, vội vàng lao xuống dưới.
“Chưởng môn, ngài về rồi!”
Đúng lúc Cung Thanh Thu đi ngang qua, từ xa đã nhìn thấy Diệp Phong và ba tỷ muội cá vàng, vội vàng tới hỏi thăm: “Ba thiếu nữ Thần Nguyên cảnh lạ mặt ban nãy là…”
“Các nàng là Kim Khinh Mộng, Kim Khinh Huyễn, Kim Khinh Yên, là người hữu duyên ta gặp được lúc ra ngoài, đều là yêu thú hóa hình, phân thuộc Linh Thú Các.”
Diệp Phong giải thích.
"Thì ra là thế!" Cung Thanh Thu nhẹ gật đầu.
“Lần này tới đây là để tuyển thêm một lứa đệ tử mới phải không?” Diệp Phong để ý thấy danh sách trong tay Cung Thanh Thu.
“Đúng thế.” Cung Thanh Thu nhẹ gật đầu: “Cũng đến lúc rồ, tháng này là khảo hạch nhập tông, ngay ngày mai luôn, Chưởng môn trở về vào lúc này, vừa khéo có thể đến xem.”
“Không cần.” Diệp Phong khoát tay áo: “Lúc chiêu nhận đệ tử, ngươi và Hạ Văn Văn cùng nhau giám sát là được, chờ xác định danh sách xong lại đưa đến đại điện Chưởng Môn.”
“Vâng.” Cung Thanh Thu hiểu ý, lập tức đi xử lý.
“Ù!”
Lúc này, đỉnh Phiêu Miểu Phong truyền đến một tiếng vang nhỏ, Diệp Phong nhìn theo nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy cuối cùng Đoán Tạo Lô cũng đã hấp thu đầy đủ năng lượng để thăng cấp, dẫn tới đại kiếp Phong Thánh.
“Vù” một tiếng.
Nó xé rách hư không, xuất hiện trên không trung cao vạn dặm, dẫn tới mây kiếp cuồn cuộn, bao phủ hơn phân nửa Thần Châu.
“Lại có Thánh nhân độ kiếp sao?”
“Là một cái lò.”
“Cáo đó là… Đoán Tạo Lô của Phiêu Miểu tông!”
“Nó sắp lột xác thành Thánh Binh.”
“Thật là hâm mộ!”
Các nơi khắp Thần Châu, có người nhận ra Đoán Tạo Lô bị bủa vây trong mây kiếp, vẻ mặt đầy hâm mộ.
Quá trình độ kiếp của Đoán Tạo Lô rất thuận lợi.
Sáu làn sóng lôi kiếp, một đợt Hàn Sương Kiếp, một đợt Thánh Hỏa Kiếp, một đợt, Cửu Thiên Lôi Hỏa Chi Lô, uy lực không tầm thường nhưng đều không thể đánh vỡ tầng phòng ngự của Đoán Tạo Lô, để nó vượt qua một cách dễ dàng.
Nửa ngày sau.
Đoán Tạo Lô chầm chậm rơi xuống, lơ lửng trước mặt Diệp Phong.
Lúc này Đoán Tạo Lô vẫn không khác gì lúc trước, vẫn là hai chân ba tai, nhưng thân lò cao hơn trước kia một chút, trận văn trên bề mặt càng thêm phức tạp.
Trong lúc chấn động, lại có âm thanh của đại đạo vang lên.
“Giỏi lắm!”
Diệp Phong mừng rỡ, tranh thủ lấy ra không gian kết tinh, tiên linh chi ngọc, thần ma huyết toản, phá bích phong bạo chi nhãn, quang ám chi tinh và những nguyên liệu luyện khí khác, ném vào Đoán Tạo Lô.
“Bắt đầu luyện chế Phá Giới Châu đi!”
Diệp Phong vỗ vào Đoán Tạo Lô, bảo nó luyện khí, còn mình thì đi tới vách núi Phiêu Miểu Phong, nhìn về phía Linh Hồ.
Ba tỷ muội cá vàng ngồi trên tảng đá, ngâm chân trong hồ nước, cầm cần câu được tạo thành từ linh trúc ngàn năm, dùng yêu lực làm dây câu, yêu đan làm mồi nhử, câu cá trong hồ.
Sau lưng các nàng có rất nhiều đệ tử đứng tập trung.
Bọn họ cảm thấy ba tỷ muội cá vàng rất lạ, nhưng bởi vì dung mạo các nàng xinh đẹp, lại còn thích câu cá, bèn tới gần quan sát.
Thậm chí còn có một vài đệ tử lớn gan ngồi xuống bên cạnh thả câu.
“Cái đám không chịu làm việc đàng hoàng này!”
Diệp Phong nhếch miệng, nhưng cũng không quát mắng những đệ tử kia.
Tu hành là một việc hết sức khô khan, thỉnh thoảng ngồi câu cá giải sầu cũng được.
Hôm sau.
Tháng này, Phiêu Miểu tông bắt đầu khảo hạch đệ tử nhập thông.
Số thiên tài tham gia khảo hạch lần này đạt đến năm vạn, nhiều hơn hai vạn so với lần trước, nhưng áp lực cạnh tranh cũng không quá lớn, bởi vì lần này số người được tuyển là một ngàn.
Diệp Phong đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống quảng trường tông môn.