Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1307 - Chương 1307 - Xuất Xứ Của Ngô Hư Ngọc Nê

Chương 1307 - Xuất xứ của Ngô Hư Ngọc Nê
Chương 1307 - Xuất xứ của Ngô Hư Ngọc Nê

Chương 1307: Xuất xứ của Ngô Hư Ngọc Nê

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Đây là cái gì?"

Thấy hộp gỗ trong tay Hồ Phi Phi, ánh mắt Diệp Phong xuyên thấu lớp gỗ, thấy được Ngô Hư Ngọc Nê bên trong, vẻ mặt thay đổi.

"Lại là Ngô Hư Ngọc Nê!"

Diệp Phong mở hộp gỗ ra, sau đó đối diện với ánh mắt của Hồ Phi Phi, hỏi: "Ngươi tìm được nó ở nơi nào?"

Hồ Phi Phi chỉ xuống mặt đất.

Vèo!

Diệp Phong kéo Hồ Phi Phi rơi xuống đất, thấy được tấm bia đá lớn chừng bàn tay kia, cũng thấy dấu vết bùn đất bị đào ra ở bên cạnh, vội vàng mở ra động sát chi nhãn phân tích.

Mười hơi thở sau.

"Là một trận pháp!"

Diệp Phong có phát hiện mới, chỉ vào mặt đất.

"Dưới đất bố trí một trận pháp, có thể hấp thu khí tức bất tử mà bỉ ngạn hoa tỏa ra, thấm vào Ngô Hư Ngọc Nê, lâu ngày, Ngô Hư Ngọc Nê có được đặc tính vĩnh viễn không bị xói mòn."

"Mà đây, chính là nguyên nhân ngươi bất tử bất diệt."

"Nhưng ta cũng không biết là ai chế tạo ra ngươi."

Diệp Phong rơi vào trầm tư.

Hồ Phi Phi là phần thưởng của hệ thống, tỷ lệ khá cao là do hệ thống chế tạo ra, đương nhiên cũng có thể là người khác chế tạo ra Hồ Phi Phi, sau đó hệ thống sử dụng thủ đoạn nào đó, đưa Hồ Phi Phi cho hắn.

"Hệ thống, hệ thống?"

Trong lòng Diệp Phong khẽ động, hỏi hệ thống.

Nhưng hệ thống giống như một con heo chết, căn bản không có bất kỳ phản ứng nào, xem ra là không muốn trả lời.

Mặc dù hệ thống không trả lời, Diệp Phong cũng đã có suy đoán.

Hệ thống và người chế tạo ra Hồ Phi Phi chắc chắn có quan hệ!

Còn về phần có quan hệ thế nào chỉ có thể để sau này xem lại.

"Đúng là càng ngày càng thú vị."

Diệp Phong nghĩ tới rất nhiều mối quan hệ có khả năng tồn tại, khóe miệng không nhịn được hơi nhếch lên, trả hộp gỗ lại cho Hồ Phi Phi.

"Phi Phi, ngươi giữ Ngô Hư Ngọc Nê đi!"

"Chưởng môn, ngươi không muốn à?"

"Ta muốn làm gì?" Diệp Phong hỏi ngược lại.

"Nhưng người ta cầm cũng vô ích!"

Hồ Phi Phi nhận lại Ngô Hư Ngọc Nê, nhún vai.

"Đống Ngô Hư Ngọc Nê này là phiên bản ban đầu, nhưng bây giờ trải qua nhiều lần lột xác, về mặt cấp bậc đã cao hơn rất nhiều, dường như khác nhau một trời một vực."

Diệp Phong thay đổi ý nghĩ suy nghĩ một lát cũng cảm thấy vậy.

Mặc dù đống Ngô Hư Ngọc Nê này cũng có đặc tính không bao giờ bị xói mòn, nhưng so sánh với Hồ Phi Phi đã lột xác thành Hiển Thánh, phẩm chất của đống Ngô Hư Ngọc Nê này quá thấp.

Chênh lệch giữa hai bên thực sự quá lớn!

Đối với Hồ Phi Phi hiện tại mà nói, đống Ngô Hư Ngọc Nê này cấp bậc quá thấp, căn bản không dùng được.

"Diệp huynh! Hóa ra hai người ở chỗ này ngắm hoa!"

Sở Thiên Hà đi đến bên cạnh, tìm thấy Diệp Phong và Hồ Phi Phi, chắp tay nói: "Mấy ngày nữa Tuyết Nhi, Nguyệt Nhi sẽ củng cố tu vi xong, đến lúc đó chúng ta có thể rời đi."

"Không vội!" Diệp Phong khoát tay một cái.

"Tại sao lại không vội?" Sở Thiên Hà kinh ngạc.

"Ta phải ở lại đây lĩnh hội bí pháp, qua một thời gian nữa rồi đi." Diệp Phong giải thích sơ qua.

Hắn không tiết lộ bí pháp Thiên Tôn.

Chuyện này rất quan trọng.

Mặc dù đã trở thành bằng hữu với Sở Thiên Hà nhưng thời gian quen biết quá ngắn, còn chưa đạt tới trình độ đối xử chân thành, thành thật với nhau.

Mấy thứ như thần thông pháp thuật có thể thảo luận nghiên cứu.

Nhưng liên quan đến bí pháp Thiên Tôn, Diệp Phong cảm thấy mình cần giấu nghề, tránh cho tin tức bị tiết lộ, cũng không tốt với bọn họ.

Sở Thiên Hà cũng không dò hỏi.

"Ta trở về hộ pháp cho Tuyết Nhi và Nguyệt Nhi, đúng rồi, tốc độ củng cố tu vi của Thiên Đạo Linh Hầu rất nhanh, qua mấy ngày cũng có thể xuất quan."

Dứt lời, Sở Thiên Hà trở lại bên cạnh nhà gỗ.

Nhìn bóng lưng Sở Thiên Hà rời đi, Diệp Phong thở dài.

Bí pháp Thiên Tôn quá quý giá.

Một khi truyền đi, ngay cả những cường giả đỉnh phong như Kiếm Thần, Lôi Đế cũng sẽ kích động, thực lực của Sở Thiên Hà còn chưa đủ, cho dù Diệp Phong truyền bí pháp Thiên Tôn cho hắn ta, hắn ta cũng không giữ được.

Rào!

Lại có gió lớn thổi tới.

Biển hoa bỉ ngạn lại lay động.

"Tới rồi!"

Diệp Phong bay lên trời, bay lên trời cao vạn dặm, đứng ở vị trí lúc ban đầu, rất nhanh đã tiến vào trạng thái, phân tích ra quyển hạ của "sinh mệnh chi tâm" từ trong hình vẽ tạo thành từ biển hoa bỉ ngạn.

Một trận gió này kéo dài nửa giờ.

Khi gió lớn dừng lại, vạn vật yên tĩnh.

Diệp Phong ngồi xếp bằng trên trời cao vạn dặm, trong đầu đã lấy được kinh văn quyển hạ, quyển trung, quyển thượng của "sinh mệnh chi tâm".

Nhưng từ đầu đến cuối cũng không tìm được kinh văn mật quyển.

Dù Diệp Phong tăng ngộ tính lên tới lớn nhất, lại mở ra động sát chi nhãn vẫn không có cách nào tìm được bất kỳ kinh văn nào có liên quan đến mật quyển của "sinh mệnh chi tâm" từ trong biển hoa bỉ ngạn chưa từng ngừng lay động.

"Kỳ lạ."

"Đừng nói là kinh văn bản hoàn chỉnh, ngay cả một phù văn cũng không tìm được, rốt cuộc là xuất hiện vấn đề ở đâu?"

Diệp Phong trăm câu hỏi không có lời giải.

Bất đắc dĩ, hắn chỉ đành phải rơi xuống đất.

Trên đỉnh một ngọn núi cao.

Diệp Phong ngồi xếp bằng trên mặt đất, trong đầu hiện ra kinh văn quyển thượng, quyển trung, quyển hạ của "sinh mệnh chi tâm" tỏa ra màu vàng.

Số chữ của ba quyển kinh văn này không nhiều, cộng lại chỉ có một nghìn không trăm lẻ tám chữ, độ khó tu luyện không lớn.

"Sinh mệnh chi thủy, nguyên vu nhân tử..."

Diệp Phong bắt đầu chính thức tu hành, bên ngoài thân thể dần dần hiện ra sinh mệnh lực dồi dào, thấm vào mỗi một chỗ trong thân thể, cũng dần dần đi sâu vào, ngay cả mỗi một tế bào cũng thu nạp sinh mệnh lực.

Nhưng đây còn chưa phải là tầng cao nhất.

Diệp Phong phát hiện, mỗi một tế bào của thân thể đều đang hấp thu sinh mệnh lực của "sinh mệnh chi tâm" sinh ra, liên hệ với nhau càng chặt chẽ, hoàn toàn thoát ly phàm tục.

"Hay!"

Cảm nhận được sinh mệnh lực dồi dào quét qua toàn thân, Diệp Phong cảm thấy cả người thoải mái, tăng nhanh tốc độ tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment