Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1316 - Chương 1316 - Phá Bỏ Ấn Ký, Thoát Thân

Chương 1316 - Phá bỏ ấn ký, thoát thân
Chương 1316 - Phá bỏ ấn ký, thoát thân

Chương 1316: Phá bỏ ấn ký, thoát thân

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Sâu trong hành tinh hoang vu, Diệp Phong nhẩm tính thời gian.

“Từ lúc bắt đầu khởi động trận pháp, chắc chắn Minh Vương đã cảm nhận được khí tức. Nhưng dù tốc độ của gã có nhanh đến đâu thì cũng phải mất nửa canh giờ mới tới được đây.”

“Mà thời gian để triệt tiêu ấn ký cũng là nửa canh giờ.”

“Ừm, vừa đẹp!”

Diệp Phong cười.

Thật ra, xóa bỏ ấn ký phải tốn cả mấy ngày trời, nhưng Diệp Phong đã dùng Thời Gian chi lực để gia tốc thời gian lên gấp trăm lần, nên ở bên ngoài chỉ tốn gần nửa canh giờ mà thôi.

“Diệp huynh, nếu Minh Vương đuổi kịp thì phải làm sao?” Sở Thiên Hà lo lắng.

Dẫu Diệp Phong nhiều lúc có thể dẫn bọn họ thoát khỏi hiểm cảnh, nhưng bọn họ sợ Minh Vương nhận ra bọn họ là người Đông Châu. Nếu vậy thì hỏng chuyện.

Nếu chỉ dựa vào Thiên Hà Thần Tông và Tuyết Nguyệt Thánh Tông, vốn không địch nổi một thế lực đáng sợ như Minh Vương Thần Tông.

“Yên tâm, gã chậm hơn chúng ta nhiều.” Diệp Phong cực kỳ tự tin.

Sở Thiên Hà vẫn lo lắng không yên, nói ra lời trong lòng: “Chẳng may Minh Vương đuổi theo, nhận ra bọn ta là người Đông Châu thì không ổn. Huynh biết mà, Minh Vương Thánh Tông lưu giữ tai mắt khắp Tam Thiên Giới. Mà chúng ta lại gây ra chuyện lớn như vậy, ắt sẽ bị người tra ra thân phận thật.”

“Không phải lo.” Diệp Phong khoát tay áo.

Thành thực mà nói, Sở Thiên Hà cũng bỏ sức không nhỏ. Nếu không nhờ có y, Diệp Phong cũng sẽ không tới được sao Bất Tử, càng không có khả năng nhận được bí pháp Thiên Tôn “Sinh Mệnh Chi Tâm”.

Vì thế nên hắn không thể nào trơ mắt nhìn Thiên Hà Thần Tông bị hủy.

“Chờ Minh Vương tới, tự ta sẽ đối phó với gã.”

Nói xong, Diệp Phong duỗi tay ra, vỗ lên bả vai Sở Thiên Hà, Văn Tuyết và Văn Nguyệt, lưu lại khí tức thuộc về đại lục Thần Châu trên người bọn họ.

Từ giờ, dù Minh Vương đến cũng chỉ cho rằng bọn ho là người của đại lục Thần Châu, sẽ không nghi ngờ Thiên Hà Thần Tông tại Đông Châu.

Về phần tướng mạo của Sở Thiên Hà..........

Tam Thiên Giới rộng lớn nhường ấy, chẳng ai rõ có bao nhiêu sinh mệnh, việc mặt mũi giống nhau không hề lạ. Đối với người tu hành, khí tức nơi hồn phách mới là cách để phân biệt một người.

Nửa canh giờ sau.

Phụt!

Làn khói đen tản ra từ bốn chiếc xương cẳng chân, chứng tỏ ấn ký mà Minh Vương để lại đã bị xóa bỏ.

“Xong rồi!”

Diệp Phong cười to ba tiếng, thu hồi bốn chiếc xương cẳng chân vào thế giới vô tận nơi ấn đường.

Một lúc sau, khí tức khủng bố của Chí Thánh quét tới, bao phủ cả hành tinh hoang vu, khiến vô số thiên thạch vỡ vụn, sóng xung kích càn quét mọi nơi.

“Tiểu súc sinh, đi chết đi!” Minh Vương hiện chân thân, vẻ mặt giận dữ.

Gã vung tay, biến hàng vạn tinh tú gần đó thành một bàn tay khổng lồ, chụp thẳng về phía nhóm người Diệp Phong.

“Một mình Minh Vương mà cũng đòi bắt ta sao?”

Diệp Phong cười lớn, dùng Không Gian chi lực bao phủ lấy đám người, kế đó thi triển Khiêu Dược Chi Bộ, hoàn toàn vô hiệu uy áp trói buộc của Chí Thánh, thoát khỏi một cách dễ dàng.

“Ngươi chỉ biết trốn thôi sao?” Minh Vương hô lên, “Có bản lĩnh thì để tên họ lại, nhất định bản vương phải tru di cửu tộc, hủy diệt thế giới của các ngươi!”

“Ta, Diệp Phong, đại lục Thần Châu!” Diệp Phong ném lại danh tính của bản thân rồi rời đi.

Cùng lúc ấy, Diệp Phong huy động thần thức, những mảnh vụn thiên thạch gần đó hợp thành một nắm đấm khổng lồ, sau đó từ từ giơ ngón giữa lên.

Trong hư không, Minh Vương nhìn thủ thế “hữu hảo” trước mặt, dẫu tạm thời không hiểu nó có ý nghĩa gì, nhưng gã vẫn thấy giống như đang cợt nhả mình, liền đập nát thứ đó.

“Hóa ra là Diệp Phong tại Thần Châu, ngươi nhất định phải chết!”

Sau khi có được lai lịch của Diệp Phong, Minh Vương nhe răng cười.

..............

Sâu trong Tam Thiên Giới.

Diệp Phong thi triển Khiêu Dược Chi Bộ, dẫn theo đám người rời đi, sau khi quẹo mấy lần trong vũ trụ rồi mới hướng về phía Đông Châu.

Khi đi được nửa chặng đường, Sở Thiên Hà xoắn xuýt mãi mới mở lời: “Diệp huynh, hóa ra huynh tiết lộ lai lịch của bản thân là để che giấu thân phận của bọn ta sao? Như vậy, huynh không sợ Minh Vương tấn công Thần Châu sao?”

"Không sợ."

Diệp Phong lắc lắc đầu.

Hắn có thiên phú bị động dự cảnh của tông môn, lúc phải tự giới thiệu, Diệp Phong không nhận được nhắc nhở nguy hiểm.

Bởi vậy, Diệp Phong tin rằng, Minh Vương không thể tìm thấy Thần Châu.

Nếu thông đạo tiến vào Thần Châu dễ bị tìm thấy như vậy, thì Thần Châu không thể nào bình yên vô sự cho tới bây giờ.

Nếu nghĩ theo một hướng khác.

Diệp Phong nghĩ, cho dù Minh Vương có tìm thấy Thần Châu, , đó cũng là lúc cánh chim của mình đã cứng cáp rồi, thực lực mạnh mẽ đủ để bảo vệ Phiếu Miểu Tông, thậm chí có thể bảo vệ cho cả Thần Châu.

Diệp Phong nghĩ như vậy nên mới dám tự giới thiệu.

Sở Thiên Hà thấy Diệp Phong tự tin như vậy, cũng không hỏi thêm gì nữa, mà nói sang chuyện khác, nói:

"Diệp huynh, tuy hiện giờ không thể chém giết Sơn Nhạc Cự Viên, nhưng Minh Vương Oa đã bị trọng thương, không có tế đàn và thiên trụ, nó không thể chế tạo chiến sĩ khôi lỗi Minh tộc với số lượng lớn nữa, chúng ta cũng coi như đã báo thù rồi."

"Tiếp theo, ngươi có muốn đến Đông Châu chúng ta chơi không?"

Sở Thiên Hà muốn làm hết chức trách của người địa phương.

Diệp Phong không trả lời ngay.

Hắn cẩn thận cảm ứng, phát hiện mình vẫn còn cảm nhận được khí tức của tàn hài Viễn Cổ Thánh Thần, hơn nữa khí tức này cũng hết sức mãnh liệt, chắc là đại bộ phận tàn hài còn lại.

Nếu đã gặp phải, vậy thì cứ mang về luôn vậy.

Huống chi, trước kia hắn chỉ chém giết Minh Chủ của Tinh Không Đạo Liệp Liên Minh, còn Kim Nhược Chí của Thập Phương Thánh Tông, và kim bào Thiên Thánh của Thôn Thiên Ma Tông vẫn chưa giết.

Cứ về Thần Châu như vậy thì hơi qua loa.

"Được, đi Đông Châu chơi trước."

Một lát sau, Diệp Phong quyết định.

Hắn quyết định đến Thiên Hà Thần Tông Đông Châu làm khách trước, nhân tiện xem thử bên đó có chỗ nào đáng thăm dò hay không, nếu không có, ở lại Thiên Hà Thần Tông vài ngày rồi đi.

Sau đó, sẽ đi báo thù.

Đợi đến lúc hắn chém giết Kim Nhược Chí và kim bào Thiên Thánh xong, sẽ dùng đại thế giới chi tâm quay về Thần Châu.

"Chừng năm ngày sau là có thể về Thần Châu rồi."

Diệp Phong nghĩ như thế.

Lần ra ngoài này chưa tới nửa tháng, chắc sẽ không bỏ lỡ khảo hạch của đệ tử nhập tông vào tháng sau.

Sở Thiên Hà nghe Diệp Phong nói muốn đi Đông Châu chơi thì vui vẻ vô cùng, vội vã chỉ về một hướng:

"Diệp huynh, Đông Châu ở bên này."

Diệp Phong nhìn theo ngón tay Sở Thiên Hà, không khỏi sửng sốt.

Trong cảm ứng của hắn, đại bộ phận tàn hài còn lại của Viễn Cổ Thánh Thần, có vẻ như nằm ở vị trí Đông Châu.

Chẳng lẽ...

Diệp Phong hít sâu một hơi, bắt đầu chờ mong hành trình Đông Châu.

...

Bình Luận (0)
Comment