Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1349 - Chương 1349 - Hóa Thân Của Kim Sí Đại Bằng

Chương 1349 - Hóa thân của Kim Sí Đại Bằng
Chương 1349 - Hóa thân của Kim Sí Đại Bằng

Chương 1349: Hóa thân của Kim Sí Đại Bằng

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Vù vù!

Kiều Giai Hi phát hiện bản thân có thể khống chế đôi cánh lông vũ vàng rực này, tựa như lúc hắn chào đời nó đã tồn tại ở đó, hệt như đôi tay của mình vậy.

“Mình........ Mình vậy mà lại biến thành người chim rồi?” Kiều Giai Hi cảm thấy khó hiểu.

Bộp!

Đôi cánh lông vũ đằng sau lưng như có trí khôn, nó vỗ vào mặt Kiều Giai Hi, cứ như đang cảnh cáo hắn không được ăn nói lung tung.

“Ngươi không phải là người chim.” Giọng nói của Diệp Phong vang lên.

Hắn từ từ hạ xuống, đứng đằng sau Kiều Giai Hi, quan sát đôi cánh lông vũ đang phát triển trước mặt.

Lúc này, đôi cánh vàng rực này đã dài tới ba thước, hoàn toàn cân xứng với tỷ lệ cơ thể của Kiều Giai Hi.

Nó khẽ vỗ, lấy hai loại sức mạnh hệ Phong và hệ Không Gian hình thành một lớp phòng ngự quanh người Kiều Giai Hi, cực kỳ mạnh mẽ.

Có Ngự Không Sí, Kiều Giai Hi có thể xưng bá thiên hạ!

“Chưởng môn!”

Kiều Giai Hi vội nhìn về phía Diệp Phong, thoạt nhìn như thể tìm thấy người đáng tin cậy, vội hỏi: “Chưởng môn, ta bị làm sao vậy?”

Diệp Phong khoanh tay mà nói: “Đây là Thánh binh Ngự Không Sí, không có phẩm giai cụ thể, nhưng nó sẽ giúp ngươi trở thành người nhanh nhất thiên hạ, cộng thêm thể phách cường đại, dư sức trở thành một thiên kiêu hàng đầu, không có nhược điểm.”

“Thánh binh, trời ạ!” Kiều Giai Hi khiếp sợ.

Vậy mà hắn ta lại dung hợp với một món Thánh binh!

Vậy chẳng phải hắn ta vô địch thiên hạ rồi à?

Trong cùng cảnh giới, ai mà thắng hắn ta cho được?

Cho dù là những cường giả Thiên Đế cũng chưa chắc đã địch nổi hắn?

Kiều Giai Hi càng nghĩ càng cảm thấy chấn kinh.

“Ngự Không Sí tự có khí linh. Nếu nó đã chọn ngươi, chứng tỏ các ngươi hữu duyên, cũng là giúp đỡ nhau. Từ nay về sau, tự bảo vệ cánh của ngươi cho tốt!” Diệp Phong dặn dò tỉ mỉ.

Kiều Giai Hi lập tức đứng thẳng người: “Chưởng môn yên tâm, nhất định ta sẽ không để Ngự Không Sí phải thất vọng!”

“Ừm, giờ ta sẽ chỉ điểm cho ngươi, để ngươi hiểu rõ cách sử dụng Ngự Không Sí, cũng như phát huy tối đa uy lực của món Thánh binh tốc độ này.”

Diệp Phong tiến lên một bước, duỗi tay điểm vào mi tâm của Kiều Giai Hi, truyền thông tin vào thức hải của đối phương.

Chỉ trong giây láy, vô số cảnh tượng lập lòe trước mắt Kiều Giai Hi.

Hắn ta thấy Kim Sí Đại Bằng cất cánh bay lên cao, đôi mắt sắc bén, thần quang vạn trượng. Nó chỉ vỗ cánh hai lần đã gây ra cuồng phong bão tố, quét sạch thiên địa. Đã thế còn có thể lẻn vào hư không, vượt giới phi hành.

“Ta hiểu rồi!”

Ánh mắt Kiều Giai Hi lóe lên, thi triển môn Thần Thông dành cho thể tu “Thần Quyền” để nâng cao khí thế, khiến ngoài thân tản ra khí huyết vàng rực, tương đồng với đôi cánh đằng sau lưng.

“Li!”

Kiều Giai Hi hóa thành Kim Sí Đại Bằng, sải rộng đôi cánh ba thước. Dù hắn ta không vỗ hai cánh vẫn duy trì được trạng thái lơ lửng.

Đây là thiên phú của đại bàng.

Ngự không!

“Chưởng môn, ta....... ta vậy mà có thể hóa thân thành Kim Sí Đại Bằng. Chắc hẳn dưới hình thái này, tốc độ của ta sẽ nhanh lắm!”

Kiều Giai Hi vui mừng không thôi, hắn ta khẽ vỗ nhẹ đôi cánh, lẩn vào hư không, rồi lập tức xuất hiện tại Phiêu Miểu Tông.

“Bay vạn dặm chỉ trong chớp mắt, quá ghê gớm!” Kiều Giai Hi hít một hơi thật sâu.

“Thử xem năng lực hệ Phong xem sao.”

Hắn ta điều khiển tâm trí, lại lẫn vào hư không, bay đến biển sâu vô tận, sau đó khẽ vỗ cánh.

Soạt!

Một cơn bão đáng sợ lập tức xuất hiện ngay trước mắt, cuốn nước biển lên không trung từng lớp từng lớp, hóa thành cơn biển động cao tới vạn trượng, như muốn diệt thế.

“Mình chỉ vận dụng một chút lực lượng mà lại mạnh tới vậy sao?” Kiều Giai Hi vội vỗ cánh, xua tan cơn biển động trước mắt, miễn cho tạo ảnh hưởng tới các vùng hải đảo lân cận.

Vèo!

Kiều Giai Hi bay lên, cất cánh quay trở lại Phiêu Miểu Tông, xuất hiện trên quảng trường tông môn, thu hút sự chú ý của mấy trăm đệ tử.

“Mau nhìn kìa, có một con Kim Sí Đại Bằng tới tông môn chúng ta!”

“Là ta!”

Kiều Giai Hi đang hóa thân thành Kim Sí Đại Bằng tản ra ánh sáng vàng rực rỡ, biến hóa liên tục, chẳng mấy chốc đã khôi phục lại hình người, ngay cả đôi cánh vàng rực đằng sau cũng dung nhập vào phần lưng.

Bởi vì Kiều Giai Hi để trần thân trên nên mọi người đều thấy ấn ý hình đôi cánh ở đằng sau lưng của hắn ta.

“Kiều sư đệ, là đệ sao?”

“Sao đệ lại hóa thành Kim Sí Đại Bằng rồi?”

Long Thiên Tinh, Thạch Lỗi cùng các đệ tử bay tới, vây quanh Kiều Giai Hi để quan sát ấn ký hình đôi cánh vàng của đối phương.

“Đây là cơ duyên mà chưởng môn thưởng đấy.”

Kiều Giai Hi thuật lại mọi chuyện, khiến chúng đệ tử kinh ngạc ồ lên, đồng thời hít ngược vào một ngụm khí lạnh.

“Trời ạ!”

“Ngươi thế mà lại được Thánh binh lựa chọn!”

“Sư đệ, vậy chẳng phải đệ là vô địch rồi à? Giờ ngay cả đại năng Thánh Cảnh cũng chưa chắc đánh lại đệ.” Bọn Thạch Lỗi và Long Thiên Tinh tỏ vẻ tò mò.

Kiều Giai Hi gật đầu, nhưng rồi lại lắc đầu: “Dù sao Thánh binh cũng không phải vạn năng, ít nhất là nó không thể gia tăng tu vi của đệ. Nhưng nhờ lực lượng của Thánh binh, đệ có thể đánh bại vô số cường giả. Chỉ có điều, cái này không quan trọng cho lắm.”

“Sau này, ngoại trừ trường hợp nguy hiểm đến tính mạng, đệ sẽ tận lực sử dụng sức mạnh của bản thân.”

“Dù sao, bản thân mạnh mẽ mới đúng nghĩa là cường đại!”

Mọi người đều đồng tình với suy nghĩ của Kiều Giai Hi.

“Giai Hi sư đệ vẫn giữ nguyên được bản tâm, có lẽ đây là lý do mà Thánh binh lựa chọn đệ.” Thạch Lỗi vỗ vào bả vai của Kiều Giai Hi, nhìn sư đệ nhà mình với ánh mắt kính nể.

Trên trời cao, Diệp Phong quan sát hết toàn bộ.

Việc Kiều Giai Hi không đắm mình trong lực lượng cường đại mà Ngự Không Sí mang lại khiến hắn rất hài lòng.

“Trẻ nhỏ dễ dạy!” Diệp Phong tán thưởng một câu, sau đó hướng về phía bình nguyên Ngạnh Mộc.

............

Bình Luận (0)
Comment