Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1352 - Chương 1352 - Mối Liên Hệ Giữa Cường Giả Bí Ẩn Và Thần Tôn

Chương 1352 - Mối liên hệ giữa cường giả bí ẩn và Thần Tôn
Chương 1352 - Mối liên hệ giữa cường giả bí ẩn và Thần Tôn

Chương 1352: Mối liên hệ giữa cường giả bí ẩn và Thần Tôn

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

“Giờ phải đổi công cụ khác.”

Diệp Phong trả lại khối xương tay cho Thánh Thần viễn cổ, dưới sự giúp đỡ của đối phương, thu nhỏ ngón tay lớn như trụ trời này thành kích cỡ một ngón tay bình thường, biến thành dao khắc.

“Quả là một công trình khổng lồ.”

Ngọc Thần đứng kế bên, ngắm nhìn khối hài cốt khổng lồ của Thánh Thần viễn cổ, tính toán một lúc, phát hiện phải khắc họa cả vạn thần văn Lực Lượng, cực kỳ gian nan.

“Có ngón tay này, cũng không quá khó.”

Diệp Phong cầm ngón trỏ phải của Thánh Thần viễn cổ, tiến hành khắc thần văn lên xương sọ của đối phương.

Bản thần văn Lực Lượng sau khi nâng cấp rất phức tạp, cho nên quá trình khắc vừa rườm rà lại vừa nhàm chán.

Vì muốn làm bầu không khí đỡ tẻ nhạt, ba người hàn huyên dăm ba câu.

“Tiền bối, Ác Thần bên trong Ác Thần Điện đều là tàn niệm của vạn tộc hồi trước trong Tam Thiên Giới hóa thành. Vậy Ác Thần mạnh nhất là Thần Tôn, có khi nào có liên quan tới việc phá hủy nhục thân của ngài không?” Diệp Phong hỏi.

Thánh Thần viễn cổ trầm mặc.

“Thành thực mà nói, ta cũng không rõ lắm. Nếu không phải ngươi thống lĩnh đại quân Anh Linh viễn cổ tấn công vào Ác Thần Giới, thậm chí ta còn không biết trên đời này còn có một kẻ là Thần Tôn.” Thánh Thần viễn cổ nói.

Ngọn lửa trong hốc mắt hắn cứ bập bùng, có vẻ hơi kiêng kị Thần Tôn.

Kẻ địch trong bóng tối là thứ đáng sợ nhất.

Thiên Tôn là thế, kẻ chém nhục thân của hắn mà không lộ mặt cũng vậy. Ngoại trừ bọn họ, ắt hẳn vẫn còn một vài cường giả bí ẩn trong Tam Thiên Giới.

Đây đều là sự uy hiếp đối với Thánh Thần viễn cổ.

“Nhưng uy hiếp lớn nhất phải là Tiên Giới.” Thánh Thần viễn cổ chuyển chủ đề, “Tiên Tộc xâm phạm Tam Thiên Giới, còn có cường giả cảnh giới Thiên Tôn thủ hộ. Nếu Cửu Đại Thiên Tôn của Tam Thiên Giới không ra mặt, e là với thực lực hiện giờ của Tam Thiên Giới, vốn không địch lại Tiên Giới.”

“Quả thực Tiên Giới là một mối uy hiếp.” Diệp Phong gật đầu, thuật lại những gì mà bản thân chứng kiến tại Tiểu Tiên Giới.

Khi nghe nói cường giả cảnh giới Thiên Thánh trở lên tại Thiên Giới có trên trăm vạn người, Ngọc Thần cứng họng.

“Tiên Giới mạnh như vậy?” Hơi thở của nàng cứng lại.

Diệp Phong gật đầu: “Đúng vậy, Tiên Giới có lịch sử từ lâu đời, xưa hơn cả của Tam Thiên Giới. Trong quãng thời gian dài như vậy, đương nhiên số lượng cường giả đỉnh cấp nhiều không đếm xuể.”

Nói đến đây, Diệp Phong nhìn Thánh Thần viễn cổ rồi nói: “Tiền bối, ngài biết nguyên nhân gì mà những cường giả thánh cảnh của Thần Châu loại bỏ tới Tiên Vực không?”

Thánh Thần viễn cổ Trầm mặc một lúc rồi nói: “Chắc là bên kia thuận lợi để tu hành hơn!”

“Cứ như vậy hả?” Diệp Phong vừa khắc họa thần văn vừa hỏi, luôn cảm thấy cách giải thích này không đúng lắm.

Chỉ vì thích hợp tu hành mà rời bỏ Thần Châu sao?

Xem ra, nếu muốn biết nguyên nhân trên chính, chỉ có thể chờ tới khi tìm thấy hơn trăm vị Thánh Cảnh và Cổ Thánh Kiêu Dương mà thôi.

Diệp Phong vẫn tiếp tục khắc họa thần văn lực lượng.

Bởi vì thần văn Lực Lượng cần khắc họa quá nhiều, cho nên dù Diệp Phong dùng tốc độ nhanh nhất để khắc họa nhưng vẫn rất chậm.

Bất đắc dĩ, Diệp Phong đành phải tiến hành gia tốc thời gian gấp trăm lần.

Bên trong đã qua 100 ngày, nhưng bên ngoài mới chỉ một ngày trôi qua.

“Cuối Cùng cũng khắc xong phần đầu lâu.”

Một ngày trôi qua ở ngoại giới, Diệp Phong ngừng động tác, quan sát phần đầu lâu của Thánh Thần viễn cổ đã sáng rực hẳn lên, cảm thấy rất có thành tựu.

“Quả không hổ là bản thần văn Lực Lượng đã nâng cấp, hiệu quả tốt hơn bản trước đó rất nhiều, ta cảm thấy thần hồn của mình đang tụ lại rồi.” Thánh Thần viễn cổ nói với vẻ mừng rỡ.

“Hiệu quả tốt, nhưng quá tốn thời gian.” Diệp Phong lau mồ hôi quan sát phần hài cốt phía dưới, phát hiện bản thân chỉ mới khắc được một phần mười khối lượng thần văn.

Để hoàn thành hết toàn bộ, ước chừng mất ba năm.

Dù diệp phong đã tiến hành gia tốc thời gian lên gấp trăm lần, thì sau khi hoàn thành xong, thời gian tại ngoại giới cũng đã trôi qua mười ngày nửa tháng.

“Theo như ta tính, ba năm là khắc xong.” Thánh Thần viễn cổ nói, “Ba năm tới phải làm phiền ngươi rồi, nếu giữa chừng cần quay về tông môn thì cứ quay về!”

Thánh Thần viễn cổ cũng không muốn làm phiền Diệp Phong quá lâu.

“Không sao, trong này ngàn ngày thì bên ngoài cũng chỉ mới mười ngày thôi. Chắc hẳn đến lúc ta ra ngoài Là vừa kịp khảo hạch nhập tông.” Diệp Phong mỉm cười, tiếp tục khắc họa thần văn.

“Hửm?” Thánh Thần viễn cổ hơi ngạc nhiên, một lúc sau mới phản ứng lại, “Ngươi bố trí trận pháp thời gian?”

Diệp Phong mỉm cười: “Đúng vậy, thời gian bên trong nhanh hơn thời gian bên ngoài trăm lần. Trăm ngày trong này bằng một ngày ngoài kia. Cho nên, đối với chúng ta ba năm quả thật rất dài, nhưng bên ngoài chỉ mới trôi qua mười ngày mà thôi.”

Thánh Thần viễn cổ kinh ngạc.

Diệp Phong vậy mà lại biết trận pháp thời gian cường đại như thế?

“Nếu ngoại giới chỉ tốn mười ngày, vậy ta yên tâm rồi. Như vậy sẽ không làm phiền người quá lâu, nếu không, ta cũng khó chịu trong lòng.” Thánh Thần viễn cổ nói.

“Tiền bối quá lời rồi.” Diệp Phong tiếp tục khắc họa thần văn.

Mỗi khi hắn hạ đao để khắc họa, Ngọc Thần ở một bên sẽ phóng thích lực lượng của Thần Ngọc Tủy, kết hợp với lực sinh mệnh dồi dào của Sinh Mệnh Chi Tâm, phát huy tối đa nền tảng của Thánh Thần viễn cổ.

“A, có chuyện rồi!” Diệp Phong phát hiện ra khó khăn phía trước.

“Chuyện gì?” Thánh Thần viễn cổ vội hỏi.

“Tiền bối, thoạt nhìn tổng thể thì hài cốt của ngài đã hoàn chỉnh, nhưng ít nhiều cũng có thiếu sót. Cho nên, ta vô pháp khắc họa thần văn Lực Lượng lên những vị trí này. Phải làm sao bây giờ?” Diệp Phong nói ra vấn đề.

“Ừm..... Có thể thử khắc họa lên chỗ trống, chỉ cần trận văn đầy đủ, những bộ phận còn thiếu sẽ tự động bổ sung.” Thánh Thần viễn cổ không để Diệp Phong lo lắng.

“Còn có thể như vậy sao?” Diệp Phong cau mày.

“Thử một lần xem.” Thánh Thần viễn cổ nói.

“Được.” Diệp Phong cũng không nhiều lời, khắc họa thần văn lên khoảng trống, nơi hài cốt không đầy đủ, liên kết với trận văn được khắc họa trên hài cốt xung quanh, hình thành một thể.

Một khắc sau, Diệp Phong nhìn cảnh tượng đang phát sinh với vẻ ngạc nhiên.

Phần trên cột sống của thánh thần viễn cổ, trước đó có một lỗ hổng lớn chừng mười mấy thước, nhưng sau khi khắc họa thần văn Lực Lượng xong, phần hài cốt xung quanh xuất hiện những sợi tơ màu trắng lấp đầy phần còn thiếu, tạo thành một khối xương mới.

Nửa khắc sau, lỗ hổng trước đó đã được hoàn thiện, thoạt nhìn thì không phát hiện ra vấn đề gì.

“Như vậy cũng được sao?” Diệp Phong và cũng kinh ngạc không thôi.

Bình Luận (0)
Comment