Chương 1358: Cơ Tử Linh thiên chất tuyệt vời
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Xoẹt xoẹt!
Ngay sau đó.
Diệp Phong và Ngọc Thần xuất hiện ở phủ thành chủ thành Bạch Phù.
“Thuộc hạ tham kiến chưởng môn.” Cung Thanh Thu vội vàng khom người hành lễ, chuẩn bị nói đến chuyện “Căn Cốt Thực Nhập Pháp”.
Nhưng không đợi nàng mở miệng, Diệp Phong đã nói:
“Cung trưởng lão, đại lục ta vừa sắp xếp xong vốn dĩ tên là đại lục tộc Lực Chi, người sinh sống trong đó đều là tộc Lực Chi có huyết mạch Cự Thần cổ xưa, mà nơi đó bây giờ có tên là Thần Lực quốc gia, ngươi đến liên lạc với tộc trưởng Lực Phá Thiên một phen xem.”
Gọi là liên lạc, nhưng nói trắng ra chính là tìm hiểu một chút.
Tộc Lực Chi đột nhiên đến đây, người xung quanh thành Bạch Phù nhất định sẽ cảm thấy tò mò, Cung Thanh Thu thân là thành chủ, nên tiên phong đến đàm phán, để tránh các tộc xảy ra xung đột.
“Vâng.” Cung Thanh Thu gật đầu.
Nàng nhớ đến một chuyện, vội vàng nói:
“Chưởng môn, Tử Linh nghiên cứu ra một môn “Căn Cốt Thực Nhập Pháp” đặc biệt, gần đây nó đang muốn tìm ngài!”
“Hửm?” Diệp Phong kinh ngạc.
Hắn dùng thần thức quét, lập tức nắm rõ chuyện xảy ra gần đây ở thành Bạch Phù.
“Tử Linh có thể tạo ra căn cốt hậu thiên sao!”
“Hơn nữa, còn trồng căn cốt hạ phẩm không có tác dụng phụ cho hơn vạn phàm nhân thành Bạch Phù, ba người trong đó thậm chí còn có thể thức tỉnh căn cốt trung phẩm.”
“Tuyệt, thật sự rất tuyệt!”
Diệp Phong cười lớn, biến mất đột ngột.
Đỉnh núi đỉnh Phiêu Miểu.
Diệp Phong và Ngọc Thần xuất hiện ở đây, nhìn thấy Cơ Tử Linh ngồi trước tàng thư các.
“Ài, chỉ có thể ngẫu nhiên sinh ra căn cốt trung phẩm, lại không thể sinh ra căn cốt thượng phẩm và cực phẩm, như vậy thì cho dù có thể khiến cả Thần Châu đều có căn cốt nhưng phẩm chất quá thấp.”
Cơ Tử Linh dùng tay chống cằm, bĩu môi, nhìn về hướng bầu trời xa xăm, phiền muộn.
“Thay đổi một chút là được rồi.”
Một giọng nói dịu dàng vang lên.
Cơ Tử Linh lập tức trừng mắt, bật dậy, nhìn ra phía sau, ánh mắt rơi lên người Diệp Phong, lập tức xông tới, lấy ra một cuốn điển tịch.
“Chưởng môn, đây là “Căn Cốt Thực Nhập Pháp”, mời người xem qua.”
Cơ Tử Linh cười ha ha nói.
Diệp Phong không nói gì, cúi đầu giở sách xem, khóe miệng giương lên nói:
“Ngươi đúng thật là thiên chất tuyệt vời, ngay cả cách này cũng có thể nghĩ ra, không thể không thừa nhận, ngộ tính của ngươi xứng đáng đứng đầu trong tất cả đệ tử của tông môn chúng ta!”
Cơ Tử Linh hai tay chống nạnh, kiêu ngạo nói: “Ta là các chủ đại diện tàng thư các do chưởng môn người thân phong mà, có thể không lợi hại sao?”
“Khen ngươi một câu, mà đuôi sắp vểnh lên trời rồi!” Diệp Phong nhẹ nhàng búng trán Cơ Tử Linh: “Tiếp theo, ta sẽ đích thân thay đổi ‘Căn Cốt Thực Nhập Thánh’ cho ngươi.”
“Thật à?” Cơ Tử Linh vui mừng.
“Bổn chưởng môn ra tay, còn có thể là giả được sao?” Diệp Phong khoanh chân ngồi trên bãi cỏ đầy linh thảo, không ngừng thôi diễn.
Đạp đạp đạp!
Đám linh thú Trư Tam Bàn, Hồ Đại Hồng, Tiểu Bạch Hồ xông đến, vừa ngắt cỏ bỏ vào miệng, vừa lén nhìn Diệp Phong thôi diễn “Căn Cốt Thực Nhập Pháp” phiên bản mới.
Ngọc Thần và Cơ Tử Linh lần lượt ngồi hai bên, mong chờ ra mặt.
“Phương pháp này của ngươi cũng không tệ.”
Giọng của Diệp Phong chậm rãi vang lên.
“Nhưng mà, cũng chỉ là không tệ.”
“Căn cốt là một loại thể chất tu luyện, có người có, có người không, cho nên, trồng căn cốt, nói trắng ra là thay đổi thể chất, để người ta có tiềm chất tu hành.”
“Vậy nên, không nên cố chấp với yêu đan của thực vật.”
“Bản thân thực vật cũng được.”
Nói đến đây, Diệp Phong thuận tay nhổ một cây linh thảo, để trên lòng bàn tay sinh trưởng không ngừng, nhanh chóng trở thành một gốc linh thảo cấp thần niên đại có thể so với linh dược vạn năm.
“Ngưng!”
Diệp Phong khẽ quát một tiếng.
Ngay sau đó.
Gốc thần thảo vạn năm này hóa thành một giọt linh dịch, được Diệp Phong bấm tay búng, bay về phía làng chài nhỏ ở Phong Hỏa Hà Bắc ngạn.
Lúc này, một thiếu nữ đang giặt đồ bên bờ sông.
Nếu như Mặc Oanh ở đây, thì có thể nhận ra thiếu nữ này.
Thiếu nữ này chính là thiếu nữ bị bắt được Mặc Oanh ngẫu nhiên cứu khi đến rừng rậm Vân Tiêu ở Phong Hỏa Hà Bắc ngạn lịch luyện, tên là Bích Liên Nhi, tuổi còn trẻ, dáng điệu uyển chuyển.
Bích Liên Nhi không có căn cốt.
Nếu như nàng có căn cốt, lúc đó Mặc Oanh sớm đã đưa nàng về Phiêu Miểu tông, trở thành đệ tử sơn môn rồi.
Bịch!
Đột nhiên, linh dịch do thần thảo vạn năm hóa thành từ trên trời rơi xuống, trúng mi tâm Bích Liên Nhi, khiến nàng lập tức biến thành màu xanh.
Sau đó xảy ra lột xác!
“A!”
Bích Liên Nhi cảm thấy toàn thân khô nóng, không quan tâm xung quanh còn có người, vội vàng nhảy vào trong sông Phong Hỏa, mượn sự mát mẻ của nước xông thổi đi khí tức nóng hổi.
Thương hải tang điền, địa thế biến đổi.
Sông Phong Hỏa bây giờ cách Phiêu Miểu tông hơn vạn dặm, nhưng cho dù là vậy, đám người Cơ Tử Linh vẫn thấy rất rõ ràng.
Sau khi hấp thu thần dược, Bích Liên Nhi đang lột xác.
Sống lưng của nàng phát sáng, xương cốt toàn thân cũng được thay đổi hoàn toàn khác lúc trước.
Đó là căn cốt đang biến đổi!
Đầu tiên, mái tóc đen dài mềm mượt cũng trở thành màu xanh, màu sắc tươi đẹp, nhưng rất nhanh, lại khôi phục màu đen.
Cả quá trình dĩ nhiên rất kỳ lạ.
“Khụ khụ khụ!”
Cho đến lúc này, Bích Liên Nhi mới cảm thấy thân thể không nóng nữa, vội vàng bò lên bờ.
“Ai da!”
“Liên Nhi, con làm sao vậy?”
“Không phải là xem mắt thất bại, nghĩ quẩn, nên nhảy sông tự vẫn chứ?”
Đại thẩm đang giặt y phục gần đó vội vàng chạy tới, kéo Bích Liên Nhi, kéo nàng đến dưới gốc cây bên bờ, còn dùng sức đè nàng xuống sợ nàng tiếp tục tự sát.
“Bích Liên Nhi, con đừng tự sát!”
“Không phải chỉ là bị người ở thôn cách vách không xem trọng thôi sao, đừng lo, ta tiếp tục giới thiệu cho con là được.”
“Người này không được lại tìm người khác!”
“Đúng đúng đúng.”
Đại thẩm xung quanh vừa ấn Bích Liên Nhi, vừa nói.
Nghe xong, Bích Liên Nhi cạn lời.
“Ta không có tự sát! Ban nãy sở dĩ nhảy xuống sông là vì toàn thân nóng lên.”
Bích Liên Nhi vội vàng giải thích.
“Ai da, đúng thật là!”
“Bích Liên Nhi quả thật rất sốt, mới vừa lên bờ, mà y phục dính ướt trên người đã bắt đầu bốc hơi nước rồi.”
“Không phải nó sắp cháy đấy chứ?”
Các đại thẩm có mặt đều kinh ngạc, nhanh chóng thả Bích Liên Nhi ra, chạy tán loạn, nhìn Bích Liên Nhi bằng ánh mắt lo sợ, giống như nhìn quái vật.