Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1359 - Chương 1359 - Thằng Nhóc Đẹp Nhất Làng Chài Nhỏ, Vào Tông

Chương 1359 - Thằng nhóc đẹp nhất làng chài nhỏ, vào tông
Chương 1359 - Thằng nhóc đẹp nhất làng chài nhỏ, vào tông

Chương 1359: Thằng nhóc đẹp nhất làng chài nhỏ, vào tông

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

“Chạy đi!”

Ngay sau đó, mấy đại thẩm chẳng cần y phục và chậu nữa, chạy như điên, còn nhanh hơn cả thỏ.

“Này! Mọi người chạy cái gì chứ?”

Bích Liên Nhi nhìn các đại thẩm trong thôn chạy xa, thật sự rất sợ sau khi bọn họ quay về nói huyên thuyên, nếu như vậy thì, chẳng phải mình sẽ bị xã hội tách biệt sao?

Nghĩ đến đây, nàng lo lắng ra mặt.

Nhưng mà, nhớ đến dị trạng đột nhiên nóng hổi của mình ban nãy, Bích Liên Nhi không khỏi chấn động trong lòng.

“Lẽ nào, mình sắp biến thành yêu quái?”

Bích Liên Nhi càng sợ hãi, vẻ mặt càng hoảng sợ.

Nàng trông cũng không tệ, duyên dáng yêu kiều, theo lý mà nói, căn bản không lo xem mắt thất bại.

Nhưng nàng thất bại toàn bộ.

Nguyên nhân căn bản vẫn là vì nàng từng bị đám Hổ tôn giả tu hành giả ác độ bắt vào rừng rậm Vân Tiêu, hại cả thôn đi tìm, sau này, có người đồn rằng, nàng bị yêu quái nguyền rủa.

Chính vì vậy, nàng xem mắt đều không thành.

“Không, ngươi sẽ không biến thành yêu quái.”

Lại nghe thấy một giọng nói lanh lảnh vang lên, từ trên cao giáng xuống, lọt vào tai Bích Liên Nhi.

“Tiên sư, là người!”

Bích Liên Nhi quay đầu nhìn lên trời, chỉ thấy một bóng dáng uyển chuyển mặc hắc y, đầu đội đấu lạp vải đen lơ lửng giữa trời, sau lưng đeo một thanh lợi kiếm.

Dị tượng đặc biệt bay lên.

Hư không phía trên dường như bị vô số kiếm mang chém qua, có dấu hiệu nứt ra.

Ấn tượng của Bích Liên Nhi về Mặc Oanh rất sâu.

Lúc trước Hổ tôn giả làm loạn, bắt nàng vào rừng rậm Vân Tiêu, chính là vị tiên sư không lộ mặt này ra tay.

“Ngươi đồng ý tu hành không?”

Mặc Oanh hỏi.

“Tu.... tu hành?” Bích Liên Nhi sững sờ: “Nhưng, lần trước không phải người nói ta không có căn cốt, không thể tu hành sao?”

“Bây giờ ngươi có rồi.” Mặc Oanh nói.

“Ta có rồi?” Bích Liên Nhi trừng mắt, nhớ đến dị biến ban nãy của mình, sắc mặt hơi thay đổi: “Chẳng lẽ, dị biến lúc nãy không phải chuyện xấu, mà là để ta sinh ra căn cốt?”

“Là chưởng môn ra tay.” Mặc Oanh nói.

Lúc nãy nàng đang luyện kiếm trên đỉnh đầu Ngưng Thần tổ thụ, lại nhìn thấy Diệp Phong búng tay, bắn ra ánh sáng xanh về hướng Bích Liên Nhi, sau đó, Bích Liên Nhi sinh ra căn cốt.

Thủ đoạn này rất thần kỳ.

Sau đó, Diệp Phong liền bảo nàng đưa Bích Liên Nhi về Phiêu Miểu tông.

“Thì ra là Diệp chưởng môn!” Vừa nghe thấy là Diệp Phong ra tay, Bích Liên Nhi rất kinh ngạc.

Bây giờ trong thế giới Tu Di này, chỉ cần là người bình thường, căn bản đều biết chưởng giáo của Phiêu Miểu tông là Diệp Phong.

Đại danh của hắn sớm đã như sấm bên tai.

Trong mắt vô số người, Diệp Phong chính là một vị thần thật không gì không thể!

“Theo ta về tông đi!”

Mặc Oanh phất tay, một đám mây xuất hiện dưới chân Bích Liên Nhi, nâng nàng bay lên.

“Tiên sư, đợi đã!”

Bích Liên Nhi muốn chào tạm biệt các thôn dân, thuận tiện chứng minh bản thân mình một chút, nàng không phải yêu quái, càng không phải tai tinh, mà là một tu hành giả sắp bước lên con đường tu hành!

“Ừm.” Mặc Oanh nhẹ nhàng gật đầu.

Vèo!

Mây trắng chở Bích Liên Nhi bay về hướng làng chài nhỏ.

Lúc này, mấy đại thẩm kia đang triệu tập mọi người, sắp sửa nói chuyện dị trạng lúc nãy của Bích Liên Nhi.

Nhưng ngay lúc này.

Một đám mây trắng chở Bích Liên Nhi dừng lại trên không ở cổng thôn, lập tức dẫn đến sự chấn động.

“Đạp gió cưỡi mây!”

“Đây không phải là thủ đoạn của thần tiên sao?”

“Bích Liên Nhi thành tiên rồi?”

Thôn dân trong làng chài nhỏ cực kỳ chấn động.

“Đây là thành yêu quái rồi sao?” Mấy đại thẩm chuẩn bị nói huyên thuyên, nhìn thấy Bích Liên Nhi trên cao, đều bị dọa trợn mắt, ngã bệt xuống đất.

“Cha nương, con đến Phiêu Miểu tông tu hành đây!”

Bích Liên Nhi vẫy tay, nhìn cha nương đang ôm nhau trong thôn, phát hiện mây trắng của mình đang bay đi chầm chậm, người thân trong mắt dần dần xa xôi.

Khoảnh khắc này.

Mũi nàng tê tệ, òa khóc lên.

Nước mắt nhanh chóng làm nhòe tầm mắt.

Tu hành là ước mơ trong lòng vô số phàm nhân,

Bích Liên Nhi sớm đã mơ ước cuộc sống này, nhưng mà, khi ngày này thật sự đến, trong lòng nàng lại tràn ngập sự không nỡ người nhà.

Nước mắt càng chảy càng nhiều.

Khi Bích Liên Nhi lau khô nước mắt, quan sát bốn phía, mới phát hiện mình đã đứng trên một đỉnh núi cao.

Không khí nơi này rất trong lành.

Hít sâu một hơi khiến nàng có cảm giác tinh thần sảng khoái, giống như có thể thành tiên tại chỗ.

“Vị này chính là chưởng môn.”

Mặc Oanh chỉ Diệp Phong ngồi trên bồ đoàn.

Nhìn thấy vị thanh niên tuấn tú bất phàm, khí chất đặc biệt này, Bích Liên Nhi đỏ mặt, vội vàng quỳ xuống đất hành lễ: “Thảo dân Bích Liên Nhi tham kiến Diệp chưởng môn.”

“Đứng lên đi!” Diệp Phong nói.

Cơ Tử Linh bên cạnh vội vàng tiến lên vài bước, ấn cổ tay Bích Liên Nhi kiểm tra.

“Chưởng môn, là căn cốt cực phẩm!”

Cơ Tử Linh chấn động trong lòng.

Tiện tay luyện hóa một gốc thần thảo vạn năm, Diệp Phong có thể khiến cho một thiếu nữ không có căn cốt có được căn cốt cực phẩm, thủ đoạn này nếu truyền ra ngoài, sợ là có thể chấn động cả Thần Châu.

“Căn cốt cực phẩm?”

Người xung quanh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Căn cốt phân làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, thần phẩm, thánh phẩm.

Nhìn khắp Thần Châu, cực phẩm cũng là thiên kiêu.

Diệp Phong tiện tay thao tác, đã tạo ra được một thiên kiêu căn cốt cực phẩm, đảm nhận nổi bốn chữ “thần thông quảng đại”.

“Ta là căn cốt cực phẩm?”

Đầu Bích Liên Nhi ong một tiếng, giống như trong đầu có sấm sét nổ vang, thân thể cứng đờ tại chỗ.

Lúc đi chợ, nàng từng đến thành Phong Hỏa, hiểu biết về tu hành giả không ít.

Căn cốt cực phẩm, là thiên kiêu mà các đại môn phái tranh giành đó.

Còn nàng, vậy mà lại có tư chất này!

Nói như vậy, nàng là thiên tài rồi?

Bích Liên Nhi hô hấp dồn dập.

“Đại ơn của chưởng môn, Bích Liên Nhi suốt đời khó quên!”

Ngay sau đó, Bích Liên Nhi quỳ xuống đất, dập đầu với Diệp Phong, không ngừng đa tạ.

Nếu không phải vị thần tiên trước mặt ra tay, sao nàng có thể từ một người phàm bình thường, một bước trở thành thiên kiêu?

“Đứng dậy đi!”

Diệp Phong cầm lấy danh sách tông môn: “Ngươi có đồng ý bái nhập Phiêu Miểu tông không?”

“Đồng ý!”

Bích Liên Nhi không chần chừ chút nào.

Bình Luận (0)
Comment