Chương 1365: Kỳ hạn nửa tháng, kế hoạch
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Viễn Cổ Thánh Thần không nhiều lời, đi thẳng vào vấn đề:
“Bây giờ núi Huyền Không tràn ngập sức mạnh của Thánh Tôn và Thế Giới Chi Lực của Thiên tộc, khó mà công phá, chỉ có thể chờ thêm nửa tháng.”
“Hơn nữa, Thiên Đạo Thần Châu nói không sai.”
“Hiện tại, có vẻ như Thánh Tôn thật sự đột phá rồi.”
“Tên này tu luyện Pháp Tắc Dung Hợp Thế Giới, sua khi bị thương nặng thì chưa bao giờ ngừng tu hành dù chỉ một khắc.”
“Trước mắt, hắn sắp triệt để dung hợp núi Huyền Không.”
“Sau khi xuất quan thành công, Pháp Tắc Dung Hợp Thế Giới của người này nhất định có thể tiến thêm vài bậc.”
“Mặc dù còn chưa phải đối thủ của ta, nhưng muốn giết hắn là vô cùng khó khăn, trừ khi ta khôi phục về trạng thái đỉnh phong, nhưng đây là chuyện gần như không thể.”
Càng nghe, trong lòng Diệp Phong càng hốt hoảng.
Pháp Tắc Dung Hợp Thế Giới?
Chẳng trách Thánh Tôn Thiên tộc lại muốn chiếm núi Huyền Không, cái này không chỉ giúp Thiên tộc có nơi sinh sống mà còn giúp cho việc tu hành, nâng cao thực lực cho hắn.
“Như vậy là chúng ta chỉ có thể chờ đợi thôi?” Diệp Phong rất bất đắc dĩ.
"Ừm, chỉ có thể chờ đợi." Viễn Cổ Thánh Thần gật đầu.
“Diệp Phong, tầm nửa tháng sau chính là lúc thời cơ hoàn toàn chín muồi, đến lúc đó, lại xông vào núi Huyền Không.” Thiên Đạo Thần Châu đề nghị.
“Được.” Diệp Phong gật đầu.
“Ừm.” Thiên Đạo Thần Châu gật đầu ra hiệu với Diệp Phong và Viễn Cổ Thánh Thần, dần dần biến mất.
“Chủ nhân!” Thiên Đạo Linh Hầu nhìn theo nơi Thiên Đạo Thần Châu biến mất, trong lòng có chút mất mát.
“Y sống lại, ngươi nên cảm thấy vui mừng.” Diệp Phong xoa đầu Thiên Đạo Linh Hầu, nhìn về phía Viễn Cổ Thánh Thần: “Tiền bối, với thực lực của chúng ta xem ra là không giết được Thánh Tôn, cuộc phản công nửa tháng sau e là uổng phí.”
“Cũng không tính là uổng phí, ít nhất là có thể dạy cho Thánh Tôn một bài học nhớ đời.” Viễn Cổ Thánh Thần thấp giọng nói.
Nghe vậy, Diệp Phong mới bừng tỉnh hiểu ra, ánh mắt toát lên vẻ rét lạnh, gật đầu nói:
“Cũng phải, không giết được Thánh Tôn, vậy thì giết hết đám Thiên Mệnh Nữ Hoàng, báo thù cho những người Thần Châu đã khuất!”
Viễn Cổ Thánh Thần không tiếp lời.
Ông nhìn về phía nước Thần Lực cách xa mấy vạn dặm, có thể cảm giác được tộc Lực đang đi đúng quỹ đạo, trong lòng rất vui vẻ.
“Từ hôm nay trở đi, Thần Châu, sẽ tồn tại cùng ta!”
Viễn Cổ Thánh Thần thầm nghĩ.
Viễn Cổ Thánh Thần vốn là người của Tam Thiên Giới Thiên Châu.
Nhưng, trải qua trận đại chiến vạn năm trước, Viễn Cổ Cự Thần tộc cũng không còn, cái gọi là quê quán, hiện giờ xem ra đã là một nơi xa xôi lạ lẫm.
Mà Thần Châu có được Kiều Giai Hi, Lực Chi Nhất tộc, đám người Diệp Phong, sẽ là quê hương thứ hai của hắn.
Hắn không muốn nơi này cũng phát sinh nguy cơ.
Càng không hy vọng Lực Chi tộc lặp lại vết xe đổ của Viễn Cổ Cự Thần tộc, cả tộc bị diệt, vô cùng thê thảm.
"Ta đi trước."
Viễn Cổ Thánh Thần cảm khái xong, xé rách hư không, trốn vào trong thứ nguyên, biến mất không thấy.
Trên đỉnh núi.
Diệp Phong để cho Thiên Đạo Linh Hầu đứng trên vai, hai người cứ như vậy nhìn về phía xa xa, đón gió, tự hỏi tương lai.
Không xa phía sau họ.
Dưới Cổ Tùng to lớn ngàn năm tuổi.
Ngọc Thần và Hồ Phi Phi sóng vai đứng thẳng, một người cao lãnh, một người quyến rũ, nhìn bóng lưng cao ngất của Diệp Phong, đều không nói lời nào.
Bọn họ nghe được cuộc trò chuyện vừa rồi.
Ngày phản công Huyền Không Sơn, sắp tới rồi!
Là một trong những chiến lực cao cấp của Phiêu Miểu Tông, các nàng tự nhiên là không có đạo lý tránh chiến.
"Hỗn Nguyên Côn của ta, đang khát vọng đại chiến!"
Hồ Phi Phi giơ trường côn lên, chiến ý trong mắt tăng vọt.
Ngọc Thần liếc nàng một cái, trầm mặc không nói.
...
Trong nháy mắt, đã mấy ngày trôi qua.
Hiện giờ đã là tháng ba, Phiêu Miểu Tông lại bắt đầu chiêu thu một nhóm đệ tử đời thứ tư mới.
Trên quảng trường tông môn.
Nơi này đã có mấy trăm ngàn người tụ tập.
"Nghe nói lần này Phiêu Miểu Tông muốn chiêu thu tám trăm đệ tử mới, trong đó có ít nhất hai trăm người là Luyện Khí Cảnh, ngươi nói chúng ta có hy vọng không?"
"Không biết, cố gắng là được rồi."
"Nói cũng đúng!"
Trên quảng trường tông môn.
Không ít thế hệ trẻ đang xắn tay áo lên.
Mỗi tháng khảo hạch một lần, mỗi lần chỉ tuyển thu trong vòng một ngàn đệ tử, mà số lượng người cạnh tranh cao không hạ, thủy chung duy trì từ mấy vạn đến mấy chục vạn người.
Áp lực cạnh tranh thực sự rất lớn.
"Khảo hạch lần này, hiện tại bắt đầu!"
Cung Thanh Thu và Hạ Văn Văn đi tới, nhanh chóng thả quyển trục thế giới ở giữa không trung, hút hơn mười vạn người tham gia khảo hạch nhập tông lần này vào trong đó.
Những người còn lại, đều đang đứng tại chỗ xem kịch.
Đỉnh núi.
Diệp Phong chỉ là nhìn khảo hạch phía dưới, cũng không phải rất chú ý, bởi vì, lò rèn bên người đang điên cuồng luyện khí.
Bịch!
Nắp lò phóng lên tận trời.
Một vạn tia sáng phun ra, rơi vào lòng bàn tay Diệp Phong, hóa thành một tấm bia đá siêu nhỏ chỉ có kích thước bằng ngón tay cái, chính là linh bảo hạ phẩm Căn Cốt Thạch Bi.
"Không tệ!"
Diệp Phong rất vui vẻ.
Lò rèn trước mắt là thánh binh cấp nhập Thánh.
Đối với nó mà nói, luyện chế linh bảo hạ phẩm cũng không tính là cái gì, chỉ cần vật liệu và linh khí đủ, tối đa có thể đồng thời luyện chế một vạn món, vả lại tốc độ rất nhanh.
Trong vài ngày qua, tổng số Căn Cốt Thạch Bi làm ra đã đạt hơn chín ngàn vạn.
Bịch!
Lò rèn tiếp tục luyện khí.
"May mắn đã áp dụng gia tốc thời gian gấp trăm lần cho lò rèn, bằng không, muốn luyện ra hơn ức Căn Cốt Thạch Bi trong vòng vài ngày, gần như là chuyện không có khả năng hoàn thành."
Trên quảng trường tông môn.
Khảo hạch nhập tông vẫn đang tiếp tục.
"Không hổ là Lực Chi Nhất tộc có được huyết mạch Viễn Cổ Cự Thần, mấy thiên kiêu trong đó đã vọt tới một trăm vị trí đầu rồi."
Cung Thanh Thu nhìn quyển trục thế giới, bình luận.
"Người của Lực Chi tộc có vóc người thật cao! Không khác mấy Cự Nhân tộc, Viễn Cổ Man tộc trong vạn tộc." Hạ Văn Văn ngồi trên mặt đất, ăn đùi gà, chửi bới một câu.
"Bọn họ chủ tu lực lượng, hình thể chính là ưu thế, bộ dạng đương nhiên rất cao." Cung Thanh Thu thì thầm.
...