Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1383 - Chương 1383 - Cửu Bộ Sinh Linh, Thánh Tôn Kinh Hãi

Chương 1383 - Cửu Bộ Sinh Linh, Thánh Tôn kinh hãi
Chương 1383 - Cửu Bộ Sinh Linh, Thánh Tôn kinh hãi

Chương 1383: Cửu Bộ Sinh Linh, Thánh Tôn kinh hãi

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

“Hộc!”

Thánh Tôn của Thiên Tộc phun máu, hoàn toàn bị Thánh Thần viễn cổ áp chế, vô pháp chống cự.

“Chênh lệch giữa Bách Kiếp Cảnh lớn quá nhỉ?” Ngọc Thần tiến lại gần Diệp Phong, đôi con ngươi hiện rõ vẻ ngạc nhiên.

Bá Hoàng – Thánh Thần viễn cổ hiện giờ chỉ có thể phát huy ra uy lực của Bách Kiếp Cảnh tầng năm, nhưng lại dư sức áp chế Bách Kiếp Cảnh tầng bốn – Thánh Tôn của Thiên Tộc.

Mà đây chỉ là chênh lệch một tầng cảnh giới!

Nếu Thánh Thần viễn cổ khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao, bộc phá uy lực khủng bố của Bách Kiếp Cảnh tầng hai mươi, chẳng phải giết Thánh Tôn Thiên Tộc chỉ là chuyện trong nháy mắt?

“Bách Kiếp Cảnh, một tầng là một nấc thang, đương nhiên chệnh lệch sẽ lớn rồi. Nếu không, ngươi cho rằng Thập Phương Thánh Đế, Bách Kiếp Cảnh tầng hai, vì sao đả thương được Thánh Tôn của Thiên Tộc?” Diệp Phong khẽ nói.

Song, chênh lệch một tầng cảnh giới cũng không tính là quá lớn.

Chí ít hiện tại, bọn họ vô pháp giết chết Thánh Tôn của Thiên Tộc. Điểm này cũng không nằm ngoài dự kiến.

“Diệp Phong, ta phải giết ngươi!”

Sau khi bị Thánh Thần viễn cổ đánh văng ra ngoài, Thánh Tôn của Thiên Tộc nhân cơ hội xé rách hư không, tiếp cận Diệp Phong.

Gã toàn lực nện ra một chưởng.

Pháp Tắc xung quanh Diệp Phong như sôi trào, ngay cả không khí cũng bị rút sạch, cả phạm vi mười trượng hóa thành lĩnh vực Tử Vong, khiến không kẻ nào đến gần được.

Nhưng chỉ một giây sau, khí thế trên người Diệp Phong chấn động, hình thái phòng ngự bất tử Thánh Thần lại phát huy tác dụng, hóa giải thế tấn công của Thánh Tôn Thiên Tộc.

“Coi ta là không khí chắc?”

Thánh Thần viễn cổ nhân lúc đó mà đánh lại, nện một quyền vào yết hầu của Thánh Tôn Thiên Tộc.

“Rắc”, âm thanh gãy nát vang lên.

Ầm!

Thánh Tôn của Thiên Tộc văng ra ngoài, nện lên mấy ngọn núi thần gần đó rồi ngã sõng soài trong vũng máu, thở không ra hơi.

“Thánh Tôn!” Đám Thiên Tộc còn sót lại khóc ầm lên.

Như Tu Thiên Thánh đã chết, Linh Uy Thánh Hoàng cũng bỏ mạng, ngay cả nữ hoàng cùng Đại trưởng lão cũng đã vẫn lạc.

Chẳng lẽ bây giờ Thánh Tôn cũng chết sao?

“Các ngươi tự lo cho bản thân đi!” Linh hầu Thiên Đạo hô lên một tiếng, sau đó nhào về phía đám người của Thiên Tộc, cơ thể phồng to chỉ trong nháy mắt, kế đó nổ tung, tự bạo.

Ầm ầm!

Khoảng không xung quanh cũng rung chấn.

Hàng trăm cường giả Thiên Tộc cũng vong mạng khi linh hầu Thiên Đạo liều mình tự bạo.

“Shhhhh!”

“Vậy mà lại tự bạo rồi?”

“Tàn nhẫn quá đi?”

Các cường giả của Thần Châu chứng kiến một màn này đều nhìn về phía linh hầu Thiên Đạo với vẻ chấn kinh.

“Oa!”

“Tiểu hầu tử chết rồi!” Hạ Văn Văn thấy cảnh ấy liền khóc như mưa.

Nhưng chỉ một giây sau, cơ thể của linh hầu Thiên Đạo tự tái tạo lại ngay giữa không trung.

Nó hít một hơi thật sâu, khôi phục thương thế, khí tức vẫn cường đại như cũ, dọa cho đám cường giả sợ ngây người.

“Tự bạo mà vẫn sống lại được?”

“Thần kỳ quá!”

Cường giả của Thần Châu kinh ngạc tới mức há hốc mồm.

Ầm!

Mảnh phế tích bên kia bất chợt nổ tung, Thánh Tôn của Thiên Tộc bước ra, những chỗ đã bị nổ nát chảy ra luồng Sinh Mệnh chi lực dồi dào, khí tức của sinh mệnh xung quanh cũng tụ lại chỗ của gã.

Gã cứ bước ra một bước là thương thế trên người lành lặn trở lại.

Đến khi gã bước ra chín bước, thương thế trên người đã hoàn toàn khôi phục, gương mặt dữ tợn.

“Thủ đoạn gì vậy?” Diệp Phong cũng kinh hoàng.

Thánh Thần viễn cổ đứng một bên, chắp tay mà nói: “Đây là Cửu Bộ Sinh Linh, cứ mỗi một bước là có thể hấp thụ chân linh trong thiên địa để trị thương.”

Ánh mắt của Diệp Phong lóe lên, nói: “Là Thánh Tôn sáng tạo ra sao?”

Rất lâu trước kia, trước cả khi Thánh Tôn của Thiên Tộc thành danh, Thánh Thần viễn cổ, Bá Hoàng, đã bị người ta phanh thây trấn áp.

Theo lý thuyết, đáng lẽ Thánh Thần viễn cổ phải không biết về môn bí pháp này.

Trừ phi, môn bí pháp này không phải do Thánh Tôn tự sáng tạo, mà đã lưu truyền trong Tam Thiên Giới từ lâu đời, danh tiếng không nhỏ.

“Đây là bí pháp của một vị Thiên Tôn nào đó.” Thánh Thần viễn cổ giải thích, “Cửu Đại Thiên Tôn tự sáng tạo ra các môn bí pháp kinh thiên động địa, cực kỳ cường đại. Nhưng đó là cả một quá trình.”

“Cửu Bộ Sinh Linh là một trong những phiên bản của Sinh Mệnh Chi Tâm.”

“Luận về uy lực, Cửu Bộ Sinh Linh thua xa Sinh Mệnh Chi Tâm. Nhưng nó lại hơn ở mức độ khó dễ, bởi không khó để tu luyện Cửu Bộ Sinh Linh.”

“Lúc đầu, Cửu Bộ Sinh Linh đã thất truyền.”

“Nhưng ai ngờ, Thánh Tôn vậy mà biết môn bí pháp này, còn luyện đến đỉnh phong viên mãn.”

Nói đến đây, Thánh Thần viễn cổ cũng im lặng.

Cuối cùng Diệp Phong cũng hiểu rõ mọi chuyện.

Thảo nào năm đó Thánh Tôn của Thiên Tộc bị Thập Phương Thánh Đế cùng các cường giả đỉnh cao vây công mà vẫn có thể sống sót. Hóa ra là dựa vào môn bí pháp cường đại Cửu Bộ Sinh Linh này.

Bản thân Cửu Bộ Sinh Linh là phiên bản đầu tiên của Sinh Mệnh Chi Tâm, nên uy lực mạnh là chuyện không thể chối cãi.

Trên trời cao, mặc dù đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, nhưng sắc mặt của Thánh Tôn của Thiên Tộc vẫn xám nghoét, đôi con ngươi ngập tràn vẻ oán độc.

“Diệp Phong, nhất định một ngày nào đó ta sẽ lấy cái mạng chó của ngươi!” Thánh Tôn của Thiên Tộc gầm lên.

“Ngươi giết nổi ta sao?” Diệp Phong tiến lên ba bước, nghễnh cổ ra rồi chỉ vào đầu của mình, “Đến, nam tử hán đại trượng phụ cứ chặt ở đây này, dùng sức mà chặt!”

Ken ké! Ken két!

Thánh Tôn của Thiên Tộc tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Gã biết rõ bản thân không giết được Diệp Phong.

Có “Hài Cốt Đại Đế” và Thiên Đạo của Thần Châu, muốn phá hủy nơi này cũng không được.

Trong khi đó, Thiên Tộc lại tổn thất nặng nề.

Vì vậy kế hoạch trước mặt là bỏ trốn!

Rời khỏi thế giới Tinh Không, quay về Tam Thiên Giới, tìm một nơi bí ẩn để náu mình.

Chỉ có như vậy mới có thể sống sót.

Nếu không, rất có thể gã sẽ chết trong tay Hài Cốt Đại Đế.

Bình Luận (0)
Comment