Chương 1389: Thánh Tôn truyền tống sai lệch
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Hử, hình như dưới kia có một thế giới!”
Thánh Tôn phát hiện một vì sao có sự sống ở bên dưới, tức khắc hạ xuống, tóm lấy một Thiên Đế rồi luyện hồn đối phương ngay tại chỗ. Cuối cùng cũng nắm bắt được tình hình trước mắt.
“Đây thế mà lại là Tiên Vực!” Thánh Tôn của Thiên Tộc run cầm cập.
Trong lúc tìm hiểu về Tiên Vực, đương nhiên gã cũng biết Tiên Đạo song danh, biết Tiên Vực thuộc Tiên Giới. Tiên Giới còn cộng thêm Tiên Vực, cường giả từ Thiên Thánh trở lên đạt tới trăm vạn người.
Đáng sợ hơn là Tiên Giới có Thiên Tôn!
“Xong rồi, nơi này quá nguy hiểm!” Thánh Tôn càng nghĩ càng thấy sợ.
Với thực lực hiện tại của gã, vốn chẳng dậy nên sóng gió gì cho Tiên Giới được. Trong khi đó gã phải sống tạm, sống một cuộc đời đáng khinh bỉ.
Vèo!
Ngay lúc ấy, mấy chục người đạp hư không mà tới, trên người tản ra khí tức đáng sợ, toàn là cường giả Thiên Đế.
“Cuồng đồ to gan!”
“Dám giết Phó tông chủ của Thiên Linh Tông ta, chán sống rồi sao?”
“Chư vị trưởng lão, giết gã đi!”
Hơn mười cường giả Thiên Đế đều trợn trừng mắt mà nhìn Thánh Tôn của Thiên Tộc đang lẻ loi một mình.
Trước mắt, Thánh Tôn của Thiên Tộc vẫn đang che giấu khí tức của mình. Với tu vi của gã, chỉ cần không để lộ khí tức trên người, đám Thiên Đế trước mặt căn bản không nhìn ra gã mạnh hay yếu, mà chỉ coi gã là một Thiên Đế đỉnh cấp không rõ lai lịch, cùng lắm cũng chỉ là bán tiên mà thôi.
Tại Tiên Giới và Tiên Vực, từ Thiên Đế trở xuống đều tương tự nhau, nhưng vượt qua Thiên Đế thì lại khác.
Tại Tam Thiên Giới, trên Thiên Đế là Chuẩn Thánh. Còn ở Tiên Giới và Tiên Vực, người ta gọi là bán tiên, phân biệt theo bốn cảnh giới, gồm bán tiên sơ kỳ, trung kỳ và đỉnh phong, tương đương với Chuẩn Thánh cấp bốn.
“Kẻ này có thể là bán tiên trung kỳ, cẩn thận một chút.”
“Một bán tiên thôi mà, chúng ta có nhiều Thiên Đế tới vậy, còn sợ không đánh nổi hắn chắc? Huống hồ, tông chủ cũng sắp tới đây rồi. Ngài ấy là bán tiên đỉnh phong, giết tên này chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Mấy tu hành giả nói với vẻ tức giận.
Mặc dù vậy nhưng Thánh Tôn của Thiên Tộc vẫn tỏ vẻ lãnh đạm.
Vừa nãy gã chỉ tiện tay là đã nghiền chết một Thiên Đế, lại dùng sưu hồn thuật để thu thập thông tin về thế giới này. Mà Thiên Đế chết dưới tay gã chẳng ai khác ngoài Phó tông chủ của Thiên Linh Tông.
“Các ngươi chắc chắn muốn giết ta?”
Thánh Tôn của Thiên Tộc e ngại Thiên Tôn của Tiên Giới, nhưng không có nghĩa là gã sẽ dè dặt lúc cần phải động thủ.
Một đám Thiên Đế thôi mà, thở ra một hơi là hạ sát cả lũ.
“Cuồng vọng, quá cuồng vọng!”
“Đã giết Phó tông chủ còn bọn ta, còn dám dùng cái khẩu khí ấy để nói chuyện. Hôm nay sẽ là ngày giỗ của ngươi!”
“Chư vị đạo hữu, bố trí Khốn Tiên sát trận!”
“Xông lên!”
Hơn mười Thiên Đế đồng loạt lôi ra trận kỳ, miệng đọc chú, lấy thân mình làm mắt trận, dựng nên một sát trận khổng lồ, vây khốn Thánh Tôn của Thiên Tộc vào bên trong.
Keng!
Bốn đạo kiếm mang sắc ngọt phóng ra từ Khốn Tiên sát trận, tạo thành trận trong trận, chém về phía Thánh Tôn của Thiên Tộc.
“Ha ha!”
“Tên này cũng lớn lối lắm!”
“Một khi bốn thanh sát kiếm thành hình, ngay cả bán tiên hậu kỳ cũng phải bỏ mạng. Chẳng cần tông chủ phải ra tay, hắn cũng phải chết.”
Các trưởng lão của Thiên Linh Tông cười lớn.
Nhưng ngay sau đó, một cảnh tượng khiến người người sợ hãi xảy ra.
Bốn thanh sát kiếm vừa tới gần Thánh Tôn của Thiên Tộc đã tự động biến mất, hoàn toàn không đả thương được đối phương.
“Không hay rồi!”
“Hắn ta giả heo ăn thịt hổ, chắc chắn hắn là Tiên Cảnh!”
“Mau chạy!”
Hơn mười vị Thiên Đế của Thiên Linh Tông vội xoay người bỏ chạy về phương xa, tốc độ cực nhanh, nhoáng cái đã cách xa mấy trăm dặm.
“Tiên? Ha hả!”
Thánh Tôn của Thiên Tộc nhún vai, ánh sáng trong mắt lập lòe, mấy Thiên Đế tức khắc bị kéo lại, xếp thành một hàng giữa không trung.
“Chết đi!”
Thánh Tôn của Thiên Tộc mở miệng, hơn mười Thiên Đế vong mạng ngay lập tức, hóa thành chất dinh dưỡng, sau đó trở thành miếng ăn của nửa ngọn núi Huyền Không ẩn trong thân thể gã.
Sau khi cắn nuốt xong, ánh mắt gã chợt lóe lên.
“Hửm!”
“Ta vậy mà cắn nuốt được lực lượng của thế giới khác để cường hóa “Tân Thiên Giới” trong cơ thể. Nếu vậy, chỉ cần ta không ngừng hấp thụ các thế giới tại Tiên Vực, chẳng phải sẽ trở nên mạnh hơn sao?” Đôi con ngươi của Thánh Tôn Thiên Tộc sáng bừng lên.
Bỗng nhiên, một cỗ khí tức cường đại xuất hiện!
“Dám giểt Phó tông chủ với mười vị Trưởng lão của Thiên Linh Tông ta, dù ngươi là tiên nhân, bản tông chủ cũng phải giết cho bằng được!”
Ngay sau đó, tiếng rống giận vang lên, khiến cả vì sao có sự sống này rung chuyển.
Người tới là tông chủ của Thiên Linh Tông.
Đối phương đã đạt tới bán tiên đỉnh phong, tương đương với Chuẩn Thánh cấp bốn, là cường giả mạnh nhất tiên vực Thiên Linh.
Hắn vừa xuất hiện đã khiến cả thế giới chú ý.
“Tới nạp mạng sao?” Thánh Tôn của Thiên Tộc nhếch mép.
Lúc ở đại lục Thần Châu, gã bị Hài Cốt đại đế đè đầu mà đánh, khiến gã nghẹn một cục tức trong bụng. Giờ đã tới Tiên Vực, cuối cùng cũng có thể thoải mái giết người, thoải mái biết bao nhiêu.
“Nhất Kiếm Lục Tiên!”
Tông chủ Thiên Linh Tông duỗi tay điểm vào mi tâm rồi kéo ra ngoài, tạo thành một đạo kiếng quang lộng lẫy, chém thẳng về phía Thánh Tôn Thiên Tộc ở đằng xa.
“Khí linh cấp Thánh binh? Quá yếu!”
Thánh Tôn Thiên Tộc há miệng, nuốt cả đạo kiếm quang vào bụng rồi luyện hóa thành chất dinh dưỡng cho Tân Thiên Giới.
“Khí linh tiên kiếm của ta!”
Tông chủ Thiên Linh Tông cảm thấy mối liên hệ giữa bản thân và khí linh hoàn toàn biến mất, tức khắc hộc máu, mặt đằng đằng sát khí.
“Ngươi cũng đi chết đi!”
Thánh Tôn Thiên Tộc vung tay áo, nghiền nát tông chủ Thiên Linh Tông bằng lực lượng vô hình, biến đối phương thành những hạt mưa máu, tưới xuống Tân Thiên Giới.