Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1388 - Chương 1388 - Tái Tạo Nhật Nguyệt, Thời Đại Mới

Chương 1388 - Tái tạo nhật nguyệt, thời đại mới
Chương 1388 - Tái tạo nhật nguyệt, thời đại mới

Chương 1388: Tái tạo nhật nguyệt, thời đại mới

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

“Lì!”

Một lúc lâu sau, Tam Túc Kim Ô ngẩng mặt lên trời mà hót, tiếng hót của nó như sắp xé rách cả thiên địa.

Pháp tắc dao động rồi nổ tung, những người mạnh như Ngọc Thần, Cổ thánh Phục Khắc lẫn Lưu Pohng đều bị đẩy văng ra hơn mười thước.

“Tam Túc Kim Ô mạnh quá!”

“Đừng nói nó sẽ trở thành sinh linh chân chính nhé?”

“Kỳ diệu thật!”

Mọi người lẩm bẩm.

Thiên Đạo của Thần Châu vừa bình ổn Tam Túc Kim Ô vừa giải thích về Thiên Đạo chi lực: “Tam Túc Kim Ô có Âm Dương Luân Chuyển Thánh Trận vốn chỉ là một món Thánh binh, nhưng dần dần sẽ chuyển đổi thành một sinh linh chân chính.”

“Nhưng chuyện này cần rất nhiều thời gian.”

“Về sau có thể gọi nó là Nhật Nguyệt chi thần.”

Nói đến đây, Thiên Đạo của Thần Châu nhìn về phía Diệp Phong.

“Khắc xong rồi!”

Cuối cùng Diệp Phong cũng hoàn thành Âm Dương Luân Chuyển Thánh Trận, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi lớn như hạt đậu, chứng tỏ hắn hao tổn sức lực đến nhường nào.

“Chưởng môn, ngài còn ổn chứ?” Hồ Phi Phi vội đỡ Diệp Phong.

“Ta lau mồ hôi cho ngài.” Ngọc Thần ở phụ cận cũng tiến lại gần, dùng khăn tay của mình mà lau mồ hôi cho Diệp Phong.

Chứng kiến cảnh tượng này, người nào người nấy đều hâm mộ không thôi.

Được hai mỹ nữ tuyệt sắc hầu hạ, còn là Thánh Cảnh, quả thực khắp cả đại lục Thần Châu cũng chỉ có mỗi Diệp Phong.

“Sắp thành rồi!” Lúc này, Thiên Đạo của Thần Châu phun ra một ngụm linh khí Tiên Thiên, đồng thời phân ra một đạo chân linh không có ý thức, dung nhập vào cơ thể Tam Túc Kim Ô, để nó hoàn thành bước lột xác cuối cùng.

“Lí!”

Tam Túc Kim Ô bất thình lình hót vang lên. Nó há miệng, nuốt toàn bộ mặt trời còn sót lại vào bụng. Đôi cánh của nó khẽ rung lên, cơ thể rực lửa, phóng lên cao.

Tam Túc Kim Ô càng bay càng cao.

Chửng nửa khắc sau, nó bay vụt vào vũ trụ vô ngần, thân thể lớn dần, cuối cùng hóa thành bản thể còn lớn hơn cả mặt trời, đồng thời phun ra lửa cháy hừng hực, tạo thành một Thánh điện rực rỡ, là Thánh hỏa Tiên Thiên rồi cư ngụ ở trong đó.

Ong!

Ánh sáng rực rỡ tản ra từ Thánh điện, chiếu sáng hơn phân nửa đại lục Thần Châu, khiến thiên địa chìm trong bóng tối khôi phục lại sự sống.

Vạn vật sinh trưởng, sức sống mãnh liệt.

“Nhìn kìa, là mặt trời!”

“Trời đất ạ!”

“Cuối cùng Thần Châu cũng xuất hiện mặt trời mới rồi!”

“Từ lúc bước vào thời đại trăng máu, ta chẳng còn thấy mặt trời hồi trước nữa. Nhưng giờ mặt trời hiện thế rồi, trông có vẻ còn đẹp hơn lúc trước.”

Sự kiện mặt trời mới xuất hiện khiến cả Thần Châu dậy sóng.

Trên trời cao, Tam Túc Kim Ô tọa trấn trong Thánh điện mặt trời, điều khiển nó di chuyển về phía Tây, mang đến ánh sáng cho đại lục.

Tại núi Huyền Không, Cổ thánh Phục Khắc chỉ vào Thánh điện mặt trời rồi nói: “Cái này chẳng phải chỉ có mỗi mặt trời thôi à? Mặt trăng đâu?”

Thiên Đạo của Thần Châu lên tiếng: “Đợi lát nữa sẽ có.”

Năm canh giờ sau, Thánh điện mặt trời lặn về phía Tây, chìm dần xuống đáy biển Tây Hải, hoàn toàn biến mất.

Cảnh tượng này khiến mọi người kinh ngạc không thôi.

Nhưng chỉ nửa khắc sau, một vầng trăng sáng tỏ mọc lên từ đáy biển, tản ra ánh sáng bàng bạc, chiếu sáng cả đại lục Thần Châu.

Mọi người ngẩng mặt lên trời mà ngắm nhìn mặt trăng.

Bọn họ thấy loáng thoáng bóng hình một con thỏ trắng đang gối đầu trên chân mà nằm ngủ, dần di chuyển về hướng đông, rải ánh sáng lành lạnh xuống đất trời.

Thiên Đạo của Thần Châu giải thích: “Đây là hình thái thứ hai của Tam Túc Kim Ô, thỏ trắng!”

“Lúc ở hình dạng này, nó sẽ tạo ra ánh trăng cho đại lục Thần Châu, bên trong ẩn chứa Thái Âm chi lực, có thể nâng cao tiềm lực cho các sinh linh trên Thần Châu.”

“Ban ngày nó cũng sẽ tản ra Thái Dương chi lực.”

“Tạo ra ban ngày và ban đêm như vậy, Thần Châu sẽ càng càng ngày càng xuất hiện nhiều thiên tài, bước vào thời kỳ hoàng kim.”

“Hết thảy phải cảm tạ Diệp Phong.”

Thiên Đạo của Thần Châu nhìn về phía Diệp Phong rồi nói tiếp: “Thái Dương và Thái Âm chi lực của ngươi vô cùng thuần khiết, cho nên quá trình cải tạo sẽ nhanh hơn cả trăm lần. Chẳng mấy chốc, Thần Châu sẽ tiến vào thời kỳ thịnh thế.”

Nghe vậy, ai nấy đều mong đợi.

Thịnh thế!

Bọn họ đều muốn biết, tương lai sẽ là thời đại sáng lạn đến nhường nào, có xuất hiện những yêu nghiệt trong thuyền thuyết hay không.

Những nhân vật đi trước như bọn họ, có gắng sức trở nên cường đại hơn nữa được hay không?

Mọi người đều mong đợi những điều này.

Mấy canh giờ sau, thỏ ngọc lặn xuống đáy biển nơi cực Đông của Thần Châu. Sau đó nửa khắc, nó biến thành hình thái Tam Túc Kim Ô tọa trấn trong Thánh điện mặt trời, bắt đầu ló lên từ mặt biển.

Mặt trời mọc trên biển!

Đối với những người như Diệp Phong, đây không chỉ là một ngày mới, mà còn là một thời đại hoàn toàn mới.

Thời đại hoàng kim của Thần Châu sắp tới rồi!

Không có sự uy hiếp của Thiên Tộc, Thần Châu sẽ phát triển chóng vánh. Chắn hẳn không lâu sau, thiên kiêu sẽ như măng mọc sau mưa, tranh nhau mà ra.

Cùng lúc ấy, tại một nơi xa xôi, Thánh Tôn của Thiên Tộc đang phi hành điên cuồng. Gã quét thần thức xung quanh, cảm nhận được vô số khí tức khủng bố không kém hơn gã là bao.

“Mẹ kiếp, đây là chỗ quái quỷ nào vậy?” Gã quan sát bốn phía, cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.

Lúc này, Thánh Tôn của Thiên Tộc còn sầu não hơn cả thời điểm nữ hoàng Thiên Mệnh bỏ mạng.

Sau khi dùng Phá Giới Châu, gã đinh ninh rằng bản thân sẽ quay về Tam Thiên Giới, bắt đầu một cuộc sống mới.

Với tu vi hiện giờ của gã, chỉ cần tu dưỡng một thời gian, xem xét những thay đổi trong vạn năm nay của Tam Thiên Giới, là có thể đánh lén Thập Phương Thánh đế, mạt sát đối phương.

Như vậy, về sau có thể ở ẩn rồi phát triển thế lực rồi.

Đợi đến lúc gã hợp nhất được càng nhiều thế giới, pháp tắc của thế giới gã sẽ tự động mạnh hơn, tới lúc đột phá Bách Kiếp Cảnh tầng mười trở lên.

Ấy là thời điểm gã vô địch, nếu Kiếm Thần và Lôi Đế không ra mặt.

Thậm chí......

Có thể quay về Thần Châu phục thù!

Nhưng hiện giờ, Thánh Tôn sắp sụp đổ tới nơi rồi!

Gã phát hiện nơi gã đặt chân đến là một vùng đất rộng bạt ngàn. Mặc dù cũng là một hành tinh lớn, nhưng không phải Tam Thiên Giới, mà là một thế giới vô tận có vô số cường giả.

Bình Luận (0)
Comment