Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nghe nói lời này, người của Phong Hỏa Thánh Tông quay qua nhìn nhau.
“Thì ra các ngươi không phải người của Hỏa Linh Thánh Tông mà là đệ tử Phiêu Miểu tông tại Thần Châu! Diệp Phong – người được xếp vào danh sách một nghìn người đứng đầu trong Lực Lượng Thần Bảng là gì của các ngươi?” Ân Nguyên Văn hỏi.
“Đó là Chưởng giáo của chúng ta.” Vương Bình An kiêu ngạo nói.
“Đại sư huynh, bọn họ là đệ tử Phiêu Miểu tông, mà Chưởng giáo Diệp Phong của bọn họ chính là cường giả cấp Thiên Thánh đấy, rất khó đối phó, làm sao bây giờ?” Một đệ tử ghé vào tai Ân Nguyên Văn nói thầm.
“Không sao, nhất định là Diệp Phong không ở đây, chúng ta giết mấy người kia rồi lập tức trốn xa.” Ân Nguyên Văn nói.
“Ừm, được!”
Đệ tử Phong Hỏa Thánh Tông lập tức gật đầu.
Nhưng, đúng lúc này.
Khí tức của Kiều Giai Hi và Long Thiên Tinh bỗng nhiên tăng vọt, tất cả đều tăng lên một cảnh giới nhỏ, đạt tới cấp bậc Phá Hư cảnh tầng thứ tư, thứ năm, thực lực tăng gấp bội!
“Sao có thể?”
Đám người Ân Nguyên Văn biến sắc.
“Ha ha, ngu người rồi hả? Ta là luyện đan sư, loại Bạo Phát Đan cấp Đế này có thể tạm thời nâng cao tu vi lên một cảnh giới nhỏ, lại không có bất cứ tác dụng phụ nào.”
Vương Bình An cười to.
Đám người lập tức nhìn về phía hắn.
Đúng lúc này, Vương Bình An lắc bình đan dược màu vàng trong tay, nuốt vào bụng ngay trước mặt mọi người, tu vi nhanh chóng tăng lên tới Phá Hư cảnh tầng thứ ba đỉnh phong.
“Hai vị sư huynh, tiếp theo, đánh cho bọn chúng bầm dập đi!”
Nụ cười của Vương Bình An dần trở nên phách lối.
Nhưng Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi lại không để ý tới hắn ta mà bắt đầu tự mình giao lưu.
“Kiều sư đệ, dùng chiêu kia có được không?”
“Ý Long sư huynh là thuật dung hợp?”
“Ừ, đúng vậy.”
“Được, không thành vấn đề!”
Sau một khắc, Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi lần lượt duỗi tay phải và tay trái của mình ra, chắp tay trước ngực giữa không trung.
“Grào!”
Một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên, Kiều Giai Hi và Long Thiên Tinh được bao phủ bởi vầng sáng chói mắt, hóa thành một người khổng lồ tóc vàng mắc áo giáp vảy rồng màu bạc.
Hắn đứng đó, bộc phát ra khí tức cực kỳ đáng sợ, mang tới cho người ta cảm giác như đang đối mặt với Thiên Đế đỉnh cấp.
“Sao có thể?”
Đám Ân Nguyên Văn sợ ngây người.
“Sao mà hai vị sư huynh dung hợp được thế?”
Vương Bình An cũng hoang mang ra mắt, không biết rốt cuộc Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi gặp được cơ duyên gì mà có thể thi triển ra thuật dung hợp quỷ dị như vậy.
Sau sân khấu.
Diệp Phong và Tam Túc Kim Thiềm nhìn chằm chằm cảnh tượng trong gương đồng.
“Ồ! Là thuật dung hợp của Dực Long tộc, bọn họ học được rồi, mặc dù chưa đủ hoàn mỹ nhưng cũng không tệ.” Tam Túc Kim Thiềm nở nụ cười.
“Không sao, ta sẽ giúp bọn chúng hoàn thiện.” Diệp Phong nói.
Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi phát hiện ra anh linh của một thiên tài Dực Long tộc trong một ngôi mộ cổ.
Sau đó thì học được thuật dung hợp này.
Điều kiện dung hợp rất hà khắc, nhất định phải là hai người có chiến lực, cảnh giới, giới tính tương đương và phù hợp, hơn nữa còn phải tu luyện thần thông loại huyết khí hoặc pháp thuật loại huyết khí thì mới có thể thi triển.
Độ dung hợp càng cao thì thực lực càng mạnh.
Hiện tại Kiều Giai Hi và Long Thiên Tinh chỉ mới học được dung hợp sơ bộ, tương đương giai đoạn nhập môn.
Dù vậy nhưng dưới tác dụng của Tu Vi Bạo Phát Đan, thực lực của hai người đã gần với Thiên Đế đỉnh cấp.
“Giết!”
Người khổng lồ tóc vàng lên tiếng, phát ra giọng nói như Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi đang đồng thanh.
“Ầm!”
Chỉ một nắm đấm, lồng ngực Ân Nguyên Văn đã bị lõm xuống một lỗ, không ngừng phun máu.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người ở đây đều chấn kinh.
"Làm sao có thể?"
Tất cả đệ tử Phong Hỏa Thánh Tông đều nghẹn họng nhìn trân trối, ngay cả Vương Bình Văn cũng hít một hơi khí lạnh.
"Không tệ lắm!"
Long Lân Kim Phát cự nhân mở miệng, giống như là Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi đồng thanh: "Đáng tiếc chúng ta chỉ là luyện thuật dung hợp đến nhập môn, nếu như có thể luyện đến viên mãn, một quyền vừa rồi, sẽ có thể lấy mạng Ân Nguyên Văn."
Nói đến đây, Long Lân Kim Phát cự nhân nhìn về phía Ân Nguyên Văn.
"Đây là thủ đoạn gì?"
Vẻ mặt Ân Nguyên Văn hoảng sợ, cả người run rẩy: "Hai người tu vi trung bình cũng không tới Phá Hư Cảnh tầng 5, dung hợp xong, vậy mà có thể phát huy ra lực lượng tiếp cận lực lượng Thiên Đế đỉnh cấp!"
Long Lân Kim Phát nhân đạo nói: "Đây là thuật dung hợp của Dực Long tộc, có thể làm cho chiến lực của chúng ta tăng vọt."
Dứt lời, hắn nhanh chóng xuất kích.
"Bảo hộ đại sư huynh!"
Các đệ tử khác của Phong Hỏa Thánh Tông vội vàng ra tay, hơn mười người tất cả đều bộc phát ra khí tức Phá Hư Cảnh tầng ba trở lên, liên thủ, cũng coi như là một lực lượng cường đại.
"Cút hết cho ta!"
Long Lân Kim Phát cự nhân nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế bộc phát, liền đánh bay mấy thiên kiêu, nắm đấm tỏa ra ánh sáng hai màu vàng bạc chói mắt, một đường quét ngang.
Một lát sau.
Hơn mười thiên kiêu Phá Hư liền bị đánh thành trọng thương, té trên mặt đất, cuối cùng không đứng dậy nổi.
Sau đó, Long Lân Kim Phát cự nhân đánh thẳng phía Ân Nguyên Văn.
"Tha mạng!"
Ân Nguyên Văn lập tức quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu, than thở khóc lóc, giống như tiểu hài tử biết sai.
Đạp!
Long Lân Kim Phát cự nhân dừng ở trước mặt Ân Nguyên Văn, nắm đấ cách Ân Nguyên Văn còn có nửa thước.
"Hai vị sư huynh, hắn muốn giết ta, đừng nương tay a!" Vương Bình An vội vàng nhắc nhở.
Nghe vậy, Long Lân Kim Phát cự nhân vung nắm đấm, dùng hết toàn lực đập xuống, đánh Ân Nguyên Văn nổ thành vô số hạt ánh sáng, sau đó, những hạt ánh sáng này lại tạo thành một tấm bùa, nhanh chóng đốt sạch.
"Không tốt, đây là thân giả!"
Thần sắc Long Lân Kim Phát cự nhân khẽ biến.
"Lãng phí một tấm thân phù cấp Đế của ta, kế tiếp, các ngươi đều phải chết!" Thanh âm Ân Nguyên Văn truyền đến từ bên ngoài, khiến cho Long Lân Kim Phát cự nhân có loại cảm giác gai gai ở sau lưng.
Sau một khắc.
Ân Nguyên Văn đột nhiên xuất hiện, trong tay cầm một viên bảo châu to bằng ngón tay cái, có được phong hỏa chi lực xoay quanh bên trong, bộc phát ra khí thế khủng bố có thể so sánh với Thiên Đế đỉnh cấp, đụng vào Long Lân Kim Phát cự nhân.