Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Sau một khắc.
Hai bóng người xuất hiện ở gần đó, thấy Vương Bình An bị đánh bầm dập vết thương, trong mắt nhanh chóng hiện lên sát ý lạnh lẽo.
“Lớn mật!”
“Dám đụng đến sư đệ ta, chết đi!”
Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi quát lên, Long Thiên Tinh nhanh chóng tiến vào hình thái Chân Long, Kiều Giai Hi thì lập tức hóa thành người khổng lồ tóc vàng.
Khí thế kinh khủng tức khắc càn quét cả một vùng.
“Ầm!”
Long Thiên Tinh nhoáng cái lao tới gần đó, chỉ một cái quơ vuốt đã đâm xuyên thiên tài Phá Hư tầng thứ tư kia, xé thành mảnh nhỏ.
Kiều Giai Hi cũng không chịu yếu thế.
Nắm đấm của hắn như hai vầng mặt trời sáng chói, nháy mắt xuyên thủng lồng ngực của hai cường giả Phá Hư cảnh, cánh tay lại lắc mạnh một cái, khiến bọn họ hóa thành bột mịn.
“Chiến lực mạnh quá!”
“Giết chúng!”
Các đệ tử Phong Hỏa Thánh Tông còn lại nổi cơn thịnh nộ, nhanh chóng bộc phát ra uy áp mạnh mẽ, lao về phía Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi.
Đại chiến nhanh chóng nổ ra!
“Các ngươi đều phải chết!”
Đại đệ tử Phong Hỏa Thánh Tông bộc phát tu vi Phá Hư cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong, nhưng chiến lực của hắn ta không hề yếu, khí tràng không thua gì một Thiên Đế Phá Hư cảnh đỉnh phong bình thường.
Hắn ta vừa ra tay, Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi lập tức bị đánh bay.
Nhưng, thể phách của hai người cường đại, không bị thương.
“Thuấn Di phù, mở!”
Long Thiên Tinh lấy ra một lá bùa, hất lên, nhoáng cái đã tới bên cạnh Vương Bình An đang nằm trên mặt đất, đỡ hắn ta dậy, lại quăng ra tấm bùa Thuấn Di thứ hai, thuận lợi trở về chỗ cũ.
“Sư đệ, đệ không sao chứ?”
Long Thiên Tinh vội vàng hỏi.
Kiều Giai Hi ở bên cạnh bóp nát linh châu cầu cứu, truyền tin cho những người khác, thỉnh thoảng nhìn ngó xung quanh, muốn biết rốt cuộc Diệp Phong có biết ở đây xảy ra chuyện hay không.
Nếu không biết thì rắc rối to.
Trên một đỉnh núi sương mù che phủ nào đó.
Diệp Phong ngồi trên một quan tài đá, bên cạnh có một hư ảnh mỹ nữ tuyệt thế đang nhảy múa, dáng múa dập dờn, xinh đpẹ khôn tả.
Nhưng Diệp Phong không chú ý lắm.
Lúc này hắn đang nhìn chằm chằm vào tấm gương đồng hư ảo giữa không trung, chỉ thấy trên đó đang chiến hình ảnh đám Kiều Giai Hi.
“Đánh, đánh thật mạnh cho ta!”
Diệp Phong nghiêm mặt nói.
Hắn luôn luôn chú ý tới tình hình của các đệ tử, sao có thể không biết những chuyện mà Vương Bình An, Kiều Giai Hi, Long Thiên Tinh gặp phải.
Chỉ có điều, hắn ta tạm thời không muốn ra tay.
Các đệ tử cần phải gặp trắc trở thì mới trưởng thành được, nếu chỉ mười tên Phá Hư cảnh mà cũng đánh không lại thì đám Long Thiên Tinh, Kiều Giai Hi cũng không xứng trở thành đệ tử đời đầu tiên của Phiêu Miểu tông.
“Au au!”
Lúc này, Tam Túc Kim Thiềm chợt nhảy lên quan tài đá, ghé vào bên cạnh Diệp Phong, cũng xem hình ảnh được chiếu lên.
“Chiến lực của những người này như thế nào?” Diệp Phong hỏi.
“Phần lớn đều có chiến lực thượng đẳng, thiên tài Phá Hư cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong, chiến lực Vương Giả Nhất Tinh, có thể sánh với Phá Hư cảnh đỉnh phong yếu nhất.” Tam Túc Kim Thiềm nói.
“Như vậy thì hơi khó đánh!” Diệp Phong nói.
Kiều Giai Hi có chiến lực tầm Vương Giả Tứ Tinh, chiến lực của Long Thiên Tinh là một nửa Vương Giả Tam Tinh, hiện tại tu vi còn chưa tới Phá Hư cảnh tầng thứ tư, nếu đơn đả độc đấu thì không phải đối thủ của thiên tài Phá Hư cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong kia.
Phải liên thủ thỉ mới có sức đánh một trận.
Nhưng mà, đúng lúc bọn họ cần có áp lực lớn như vậy.
Trong hình chiếu.
Trận chiến đang nổ ra.
Chỉ thấy thiên tài Phá Hư cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong kia hít sâu một hơi, hai tay duỗi ra, tay trái có lốc xoáy, tay phải có ngọn lửa, hai bên tương dung, trở thành Phong Hỏa Chi Lực.
“Phong Hỏa Kiếm Trận, chém!”
Người kia quát lớn, vô số ngọn lửa rét lạnh nổi lên, hóa thành mưa kiếm đầy trời, ập xuống Kiều Giai Hi, Long Thiên Tinh, Vương Bình An.
“Mau uống đi!”
Long Thiên Tinh lấy ra một bình linh dịch sinh mệnh lấy từ bà vú Nhan Như Ngọc, rót vào miệng Vương Bình An, giúp thương thế của hắn ta mau lành lại.
“Đồng loạt ra tay!”
Ba người đồng thời bộc phát chiến lực mạnh nhất, đánh ra quyền ảnh màu vàng rợp trời và vô số móng móng rồng, cùng với Bạo Liệt Đan cấp đế dội xuống như mưa, tất cả dội vào Phong Hỏa Kiếm Trận của đối phương.
“Ầm ầm!”
Làn sóng xung kích đáng sợ lan ra.
Nhóm Long Thiên Tinh bị đẩy lùi mấy bước, khó khăn lắm mới ngăn chặn được một kích toàn lực của vị Phá Hư cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong kia.
“Làm sao có thể?”
Bọn họ một người còn chưa tới Phá Hư cảnh tầng thứ ba, hai người còn lại cũng chỉ mới Phá Hư cảnh tầng thứ ba, thứ tư, vậy mà có thể ngăn chặn Phong Hỏa Kiếm Trận của Đại sư huynh, đúng là không thể tin nổi!”
“Thực lực của Đại sư huynh có thể so với Thiên Đế đấy!”
Mặt mày các đệ tử Phong Hỏa Thánh Tông đều đầy vẻ khó tin.
Vị thiên tài Phá Hư cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong kia cũng trố mắt ra nhìn, nói với vẻ không thể tin nổi: “Có thể vượt qua mấy cảnh giới nỏ, ngăn cản Phong Hỏa Kiếm Trận của ta, các ngươi không phải người bình thường!”
“Ngươi cũng không tệ, vậy mà có chiến lực Thiên Đế!” Long Thiên Tinh trầm giọng nói: “Nhưng mà, muốn phế Vương sư đệ của chúng ta, chỉ có chết thì mới yên được việc này!”
“Muốn giết ta? Hừ! Các ngươi chết mới đúng!” Đại đệ tử Phong Hỏa Thánh Tông cười lạnh: “Ta chính là Đại đệ tử của Phong Hỏa Thánh Tông, Ân Nguyên Văn, không giết hạng vô danh.”
“Thần Châu, Phiêu Miểu tông, Kiều Giai Hi.”
“Thần Châu, Phiêu Miểu tông, Long Thiên Tinh.”
Kiều Giai Hi và Long Thiên Tinh không hề giấu diếm.
Vương Bình An gãi đầu một cái: “Ban nãy ta còn nói ta là người của Hỏa Linh Thánh Tông, sao hai huynh lại tự khai ra thế?”
Long Thiên Tinh lắc đầu, nói: “Hôm nay, không phải chúng ta chết thì là bọn họ chết, tự khai cũng không sao.”
“Được thôi!” Vương Bình An bất đắc dĩ: “Ta chính là đệ tử đời đầu của Phiêu Miểu tông, tại Thần Châu, Vương Bình An!”