Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Tại Phong Hỏa Thánh Tông.
“Rắc!”
Phong Hỏa Thánh Hoàng đập nát chiếc bàn trước mặt, đứng lên, nhìn về phía Tiết Tiêu giờ chỉ còn lại một cánh tay, hỏi: “Người này thật sự phá vỡ Phong Hỏa Kiếm Trận của ngươi chỉ bằng một ngón tay?”
“Vâng, người này rất mạnh.” Tiết Tiêu trả lời với vẻ mặt nghiêm túc.
“Theo như ngươi nói, nếu người này thật sự chỉ dùng một phần mười thực lực, như vậy, đối phương chính là Thiên Thánh cảnh đỉnh phong hàng thật giá thật.”
Sắc mặt Phong Hỏa Thánh Hoàng nặng nề.
“Vậy chẳng phải đối phương cũng mạnh như ngài hay sao?” Tiết Tiêu lại biến sắc, ánh sáng trong mắt không ngừng lấp lóe.
“Ừ! Suy nghĩ nhiều rồi.” Phong Hỏa Thánh Hoàng chắp hai tay sau lưng, ánh mắt đầy tự tin: “Phó Tông chủ, chẳng lẽ ngươi quên biểu thúc họ hàng xa của bản Tông chủ là ai?”
Hai mắt Tiết Tiêu lập tức mở to.
Đúng thế!
Sở dĩ Phong Hỏa Thánh Tông có thể hoành hành ngang dọc tại Địa Châu, không sợ ai trừ Nam Thiên Kiếm Tông chính vì có chỗ dựa là một vị biểu thúc phương xa của Phong Hỏa Thánh Hoàng.
Người kia nằm trong danh sách mười người đứng đầu Lực Lượng Thần Bảng!
“Được rồi, tranh thủ thời gian bố trí Phong Hỏa Sát Trận, cộng thêm thực lực của ngươi thì có thể giết chết cả Thiên Thánh đỉnh phong, đến lúc đó, nói không chừng bản Tông chủ chưa cần ra tay thì nguy cơ đã được giải quyết, mà trận chiến này, cũng có thể giúp ngươi rạng danh.”
Phong Hỏa Thánh Hoàng bình tĩnh nói.
“Vâng!” Tiết Tiêu gật đầu, lập tức đi ra ngoài triệu tập vô số cường giả tông môn, bắt đầu bố trí sát trận.
Rất nhanh, trong điện chỉ còn một mình Phong Hỏa Thánh Hoàng.
Y vươn tay, nhìn ma quang nổi lên giữa lòng bàn tay, nhếch miệng cười gằn: “Chỉ là Thiên Thánh đỉnh phong mà thôi, ta có hóa thân Tôn Thiên Ma Nhãn của biểu thúc, Chí Thánh ta còn không sợ, sao phải sợ hắn?”
Y siết chặt nắm đấm, thu hồi hóa thân Thôn Thiên Ma Nhãn, nụ cười trên mặt dần trở nên dữ tợn.
…
Hoàng hôn.
Vô số người tập trung lại gần Phong Hỏa Thánh Tông, chuẩn bị xem đánh nhau, đều muốn biết cường giả thần bí truyền âm lúc trước khi nào thì hiện thân, có thể đánh vào Phong Hỏa Thánh Tông hay không.
“Xoạt xoạt xoạt!”
Lúc này, một loạt tiếng bước chân vang lên.
Mọi người nhìn theo nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy bốn dáng người đưa lưng về phía hoàng hôn, từ bình nguyên xa xôi đi tới, khí thế bọn họ tỏa ra không mạnh nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy rất cao lớn.
“Chỉ có bốn người?”
“Ba người trong đó trông có vẻ vẫn là thanh thiếu niên, tầm mười mấy tuồi, nhưng tu vi đều đã đạt tới Phá Hư cảnh!”
“Quá mạnh!”
“Ta vốn cho rằng như Ân Nguyên Văn đã là thiên tài, những người này là đệ tử của tông môn nào mà yêu nghiệt nhường này?”
“Các ngươi nhìn thanh niên cầm đầu bọn họ đi!”
“Trông đẹp trai quá!”
“Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, ta là Tứ Chuyển Chuẩn Thánh, vậy mà hoàn toàn không nhìn thấu hắn!”
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Diệp Phong, Long Thiên Tinh, Kiều Giai Hi và Vương Bình An.
Tiếng bàn luận sôi nổi lập tức bùng lên.
“Ngậm miệng!”
Tiết Tiêu bước ra từ Phong Hỏa Thánh Tông, đằng sau có mười mấy vị Thánh cảnh, mười mấy vị Chuẩn Thánh đi theo, mỗi người đều cầm theo một lá cờ trận, kích hoạt tông môn sát trận.
“Ngươi tên gì, có dám xưng tên họ?”
Trên thân Tiết Tiêu hội tụ khí tức của toàn bộ Phong Hỏa Sát Trận, tu vi tạm thời tăng vọt lên tới Thiên Thánh cảnh đỉnh phong, cảm thấy mình mạnh trở lại rồi, nhịn không được quát hỏi Diệp Phong.
“Ta là Chưởng giáo Phiêu Miểu tông – Diệp Phong, tới đây lấy mạng chó của các ngươi!” Diệp Phong lớn tiếng đáp.
Hắn vừa dứt lời, bầu không khí lại xôn xao hẳn lên.
Nhất là Phong Hỏa Thánh Hoàng đang tọa trấn tại hậu phương, y đứng bật dậy, sắc mặt thay đổi kịch liệt, truyền âm cho Tiết Tiêu:
“Thì ra là Diệp Phong – Chưởng môn Phiêu Miểu tông!”
“Tiết Tiêu, người này là kẻ thù không đội trời chung của Thôn Thiên Ma Tông và biểu thúc Thôn Thiên Ma Đế của ta, lập tức giết hắn!”
“Sau đó, chúng ta tới Thiên Châu tìm biểu thúc nhận thưởng!”
“Khặc khặc khặc!”
Nói đến đây, Phong Hỏa Thánh Hoàng ngửa mặt cười to.
Tin tức từ Thiên Châu và Huyền Châu đã truyền tới Địa Châu, nhưng cũng thiếu rất nhiều chi tiết, phần lớn người ở đây đều chỉ biết Diệp Phong đã giết Kim Bào Thiên Thánh của Thôn Thiên Ma Tông.
Còn cụ thể thì không ai biết.
Trong mắt Phong Hỏa Thánh Hoàng, Diệp Phong cùng lắm chỉ là một Thiên Thánh đỉnh phong, chỉ cần Tiết Tiêu dùng Phong Hỏa Sát Trận tiêu hao sức lực của hắn, sau đó y ra tay đánh lén giết chết Diệp Phong là có thể về Thôn Thiên Ma Tông lĩnh thưởng.
“Các vị Trưởng lão Phong Hỏa Thánh Tông nghe lệnh, giết!”
Tiết Tiêu phụ trách điều khiển Phong Hỏa Sát Trận cầm cờ trận bằng một tay, khí thế trên người không ngừng tăng vọt, ngưng tụ ra vô số phong hỏa kiếm trận che trời lấp đất, chém về phía Diệp Phong.
“Coi chừng!”
Quần chúng ăn dưa thuộc các thế lực lớn đều biến sắc, vội vàng lùi lại, sợ bị dư âm cuộc chiến lan tới.
Trên bình nguyên.
Diệp Phong vung tay lên một cái, thu ba đệ tử vào Phiêu Miểu giới, đảm bảo an toàn cho bọn họ.
Sau đó, hắn tiến lên một bước.
“Thiên Tôn!”
Diệp Phong không chần chờ chút nào, lập tức thi triển môn thần thông này, khiến cho chiến lực tăng lên gấp năm lần, siết chặt nắm đấm, lập tức tung ra.
“Khí huyết sôi trào, sát quyền vô địch!”
Bầu trời bỗng chốc vỡ vụn, một người khổng lồ khí huyết màu vàng thân cao vạn dặm xuất hiện sau lưng Diệp Phong, kéo theo sát ý kinh khủng tột độ, vung quyền theo nắm đấm của Diệp Phong.
“Rắc!”
Chỉ một đòn đánh, Phong Hỏa Sát Trận mà Tiết Tiêu vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo bị đánh tan, khí thế cuồng bạo tiếp tục giáng xuống, nghiền nát tất cả các Trưởng lão Phong Hỏa Thánh Tông.
“Làm sao có thể?”
Tiết Tiêu trừng mắt nhìn nắm đấm khổng lồ đang giáng xuống, phát hiện mình bị đóng đinh tại chỗ, không cách nào động đậy.
“Ầm!”
Trong ánh mắt kinh hãi của quần chúng hóng chuyện, nắm đấm khổng lồ nghiền nát Tiết Tiêu, cũng thuận thế tiến vào sâu trong Phong Hỏa Thánh Tông.
Trong lúc nhất thời, nhà cửa đua nhau sụp đổ.
“Hzzz!”
Thấy cảnh này, mọi người đồng loạt hít vào một hơi.