Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Người của Nam Thiên Kiếm Tông?
Diệp Phong rất bất ngờ.
“Ngươi là Diệp Phong?” Thấy Diệp Phong, Tịch Nguyệt Kiếm Thánh lập tức lên tiếng, không nói thừa dù chỉ nửa chữ.
“Là ta.” Diệp Phong đứng lên: “Có việc?”
Hắn từng nghe danh Tịch Nguyệt Kiếm Thánh.
Trên Lực Lượng Thần Bảng, nàng xếp thứ 100, mặc dù kém xa đám Minh Vương, nhưng tuyệt đối không thể xem thường.
Dù sao nàng cũng là Chí Thánh cảnh.
“Ngươi biết cực hạn khoái kiếm?” Nguyệt Tịch Kiếm Thánh chần chừ một lúc: “Hắn… Kiếm Nam Nhất và ngươi có quan hệ thế nào?”
Nàng dò xét Diệp Phong, xác định hắn không phải kiếp sau của Kiếm Nam Nhất, chỉ có thể đổi một câu hỏi khác.
“Bạn.” Diệp Phong đáp.
“Bạn?”
Ánh mắt Nguyệt Tịch Kiếm Thánh rét lạnh: “Hắn đã chết từ vạn năm trước, lúc đó, ta vẫn luôn nhìn hắn luyện kiếm, chưa từng thấy hắn có bạn… Cho nên, ngươi đang nói dối!”
Lời này khiến Diệp Phong ngẩn người.
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh nhìn Kiếm Nam Nhất luyện kiếm?
Chuyện này là như thế nào?
Nhưng không đợi Diệp Phong nghĩ ra nguyên cớ, Nguyệt Tịch Kiếm Thánh đã tiến lên ba bước, làn sóng pháp tắc sắc bén tức khắc bao phủ lấy Diệp Phong, tư thế giống như chỉ cần một câu không hợp thì sẽ lập tức ra tay.
“Xem ra, ngươi rất quan tâm hắn.”
Sắc mặt Diệp Phong lạnh nhạt, dù sao hắn cũng bất tử, cho dù đối mặt với Thôn Thiên Ma Đế, hắn cũng không cần hoảng.
“Xì! Ta không thèm quan tâm hắn!” Mặt Nguyệt Tịch Kiếm Thánh đỏ lên, rõ ràng là nghĩ một đằng nói một nẻo.
Thấy thế, lông mày Diệp Phong nhướng lên, thầm nghĩ:
Không lẽ Nguyệt Tịch Kiếm Thánh yêu thầm Kiếm Nam Nhất? Nếu không thì tại sao lại nhìn lén Kiếm Nam Nhất luyện kiếm?
Nghĩ đến đây, Diệp Phong hỏi: “Ngươi yêu thầm hắn?”
Lời này khiến Nguyệt Tịch Kiếm Thánh trợn tròn mắt hạnh, như một con mèo bị dẫm phải đuôi.
“Keng!”
Nàng vung kiếm chỉ vào Diệp Phong: “Tiểu bối, đừng ăn nói bậy bạ, nhanh! Mau nói cho ta tất cả tin tức liên quan đến hắn.
Thấy dáng vẻ xoắn xuýt của Tịch Nguyệt Kiếm Thánh, Diệp Phong dành cho nàng ta một ánh mắt toàn lòng trắng, cảm thấy đối phương có hơi đáng yêu.
Miệng thì nói không yêu thầm Kiếm Nam Nhất.
Nhưng từ lời nói đến cử chỉ của nàng rõ ràng đều giống cái vẻ vừa phấn khích vừa bàng hoàng khi chợt nghe được tin tức về người mình yêu thầm sau nhiều năm bặt vô âm tín.
Đối với hành vi như thế này, Diệp Phong gọi là:
Thiếu nữ hoài xuân lại còn làm giá.
“Muốn biết tin về Kiếm Nam Nhất cũng được, nhưng ngươi phải nói cho ta biết trước, ngươi có làm hại hắn hay không? Với lại, rốt cuộc ngươi có thích hắn hay không?” Diệp Phong cười nói với vẻ ẩn ý sâu xa.
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh buông trường kiếm, nói:
“Ta và hắn đều là người của Nam Thiên Kiếm Tông, sao mà hại hắn được? Còn, ta thích hay… Ngươi hỏi cái này làm gì?”
Nói đến câu cuối, nàng trừng mắt lên nhìn hắn.
Diệp Phong cười thầm, cảm thấy về phương diện tình cảm Nguyệt Tịch Kiếm Thánh có vẻ hơi ngốc nghếch đáng yêu, nên hắn cũng không nhiều lớn, nghiêm mặt đáp:
“Hắn chết rồi, chỉ còn lại kiếm hồn.”
Nghe vậy, Nguyệt Tịch Kiếm Thánh như bị sét đánh, toàn thân run lên cầm cập.
Dù biết Kiếm Nam Nhất đã vẫn lạc từ vạn năm trước, nhưng nàng vẫn không cam tâm, bây giờ nghe Diệp Phong nói vậy, nàng vẫn không kìm nén được bi thương, sống mũi chua xót.
Bầu không khí bỗng trở nên áp lực nặng nề.
Thật lâu sau, Nguyệt Tịch Kiếm Thánh lại hỏi: “Ngươi vừa nói hắn chỉ còn lại Kiếm Hồn? Vậy tình trạng kiếm hồn của hắn như thế nào?”
Diệp Phong không hề giấu diếm, thành thật đáp:
“Kiếm hồn của hắn có toàn bộ ký ức và tình cảm của hắn, trạng thái cũng không tệ lắm, nhưng hắn bị giam hãm ở một nơi xa xôi thần bí nào đó, không cách nào ra ngoài.”
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh vội vàng nói: “Đưa ta đi!”
Diệp Phong chần chừ một lúc mới nói:
“Ta không biết Kiếm Nam Nhất và ngươi có quan hệ như thế nào, đưa ngươi đi gặp hắn, ta không tự quyết định được. Như vậy đi, chờ ta xong việc, ta sẽ đi hỏi một chút, xem hắn có bằng lòng gặp ngươi hay không.”
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh gật đầu, nói: “Được!”
Dứt lời, nàng vươn tay ra.
Hư không lập tức vỡ vụn, một viên ngọc bội hình trăng non từ đó bay ra, rơi xuống trước mặt Diệp Phong.
“Lúc hỏi, đưa vật này cho hắn… Cảm ơn!”
Hóa thân của Nguyệt Tịch Kiếm Thánh chuẩn bị rời đi, nhưng lại nhớ ra gì đó, bèn nói thêm: “Thôn Thiên Ma Đế ở Thiên Châu là biểu thúc xa của Phong Hỏa Thánh Hoàng, ngươi diệt Phong Hỏa Thánh Tông, nhớ coi chừng.”
Diệp Phong gật đầu nói: “Đa tạ tiền bối cho biết.”
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh tốt bụng nhắc nhở, Diệp Phong sẽ không nghi ngờ lòng tốt của người khác là lòng lang dạ thú, lập tức bày tỏ biết ơn từ tận đáy lòng.
“Làm phiền ngươi!”
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh lại cảm ơn lần nữa rồi mới rời đi.
Trên đỉnh núi.
Chỉ còn lại một mình Diệp Phong.
Hắn cầm ngọc bội, xem xét cẩn thận rồi cất đi, nhìn về phía Phong Hỏa Thánh Tông bên dưới.
Lúc này, Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi đang bận rộn thu dọn chiến trường, gom hết những thứ dùng được, những thứ không dùng được thì vứt trên mặt đất để Vương Bình An dùng hỏa linh đốt cháy.
…
Nam Thiên Kiếm Tông.
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh mở mắt, vừa chờ mong vừa bàng hoàng.
“Nếu thời gian có thể quay lại thì tốt biết bao.”
“Lúc đó, ta nhất định sẽ lấy thân phận Đại trưởng lão tông môn, đích thân chỉ điểm cho hắn, dùng cách này tiếp cận hắn, trò chuyện với hắn, chứ không phải chỉ có thể nhìn hắn luyện kiếm.”
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh thở dài bất đắc dĩ.
Nàng thật lòng thích Kiếm Nam Nhất, không phải nhất thời bồng bột mà là sự quyết tâm sau nhiều năm quan sát mới có.
Thuở nhỏ nàng cũng là một người cơ khổ.
Là Nam Thiên Kiếm Hoàng nuôi nàng lớn, bồi dưỡng thành Chí Thánh thứ hai của Nam Thiên Kiếm Tông, cường giả đứng thứ 100 trên Lực Lượng Thần Bảng.
Nhưng Nguyệt Tịch Kiếm Thánh tu luyện quá khắc khổ.
Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng thích ai, giống như Kiếm Nam Nhất, trong lòng chỉ có kiếm.
Trong mắt nàng, đàn ông sẽ chỉ ảnh hưởng mình rút kiếm.
Nhưng, khi nàng công thành danh toại, lại gặp Kiếm Nam Nhất, cảm thấy đối phương là phiên bản nam của mình, bèn lén lút quan sát đối phương luyện kiếm, cũng dần dần bị hấp dẫn bởi sự khắc khổ của hắn.
Chỉ có điều, Nguyệt Tịch Kiếm Thánh biết thân phận hai người chênh lệch quá lớn, không dám bày tỏ nỗi lòng.
Cho đến một ngày.
Tin tức Kiếm Nam Nhất và các Trưởng lão Thánh cảnh của tông môn tử chiến trong lúc thăm dò bí cảnh truyền tới, khiến Nguyệt Tịch Kiếm Thánh đau lòng khôn xiết.
Khoảnh khắc đó, nàng mới biết mình đã thích Kiếm Nam Nhất.
Chỉ tiếc…
Người trong lòng nàng đã không còn!
Nàng sẽ không bao giờ nhìn thấy dáng vẻ khắc khổ luyện kiếm đó nữa.
Trong lòng đương nhiên buồn thương vô hạn.
Bây giờ nghe nói kiếm hồn mang theo toàn bộ ký ức của Kiếm Nam Nhất vẫn còn trên đời, Nguyệt Tịch Kiếm Thánh như bắt được tia hy vọng cuối cùng.
“Hy vọng hắn bằng lòng gặp ta!”
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh thôi hồi ức, thở dài nói.
…