Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Tin tức Phong Hỏa Thánh Tông bị diệt không ngừng truyền ra.
Chẳng những người tu hành tại Địa Châu mà các đại thiên thế giới khác cũng lần lượt biết được tin tức chấn động này.
Thiên Châu.
Thánh Linh Tông.
“Diệp Phong giết chết Tông chủ Phong Hỏa Thánh Hoàng của Phong Hỏa Thánh Tông? Thằng nhóc kia trưởng thành đến vậy rồi sao?”
Thánh nữ Ninh Vũ nghe tin, không ngồi yên nổi nữa.
“Kìa, nghe được tin tức về người mình mến mộ, không bình tĩnh nổi nữa.” Thánh tử Lâm Khôn ngồi bên cạnh trêu chọc.
“Im ngay!” Mặt Ninh Vũ đỏ lên: “Ta nói bao nhiêu lần rồi, ta chỉ ngưỡng mộ và kính nể Diệp Phong mà thôi, không phải thích kiểu nam nữ, hiểu không?”
“Ngươi nói đúng!” Lâm Khôn gật đầu.
Nghe lời này, Ninh Vũ tức giận vươn tay bóp lấy phần thịt dưới nách Lâm Khôn, véo thật mạnh, còn xoắn một vòng.
“Hzzz!”
Lân Khôn đau đến độ hít sâu một hơi.
…
Đông Châu, Thiên Hà Thần Tông.
Sở Thiên Hà, Văn Tuyết, Văn Nguyệt nghe được tin tức chấn động từ Địa Châu, trong lòng vừa vui sướng vừa lo lắng.
“Diệp huynh như vậy là làm căng với Thôn Thiên Ma Tông rồi!”
“Hắn không sợ bị các đại tông môn truy sát sao?”
“Chậc… Hình như Diệp huynh không sợ thật!”
Ba người bắt đầu trò chuyện.
Bọn họ không dám đi tìm Diệp Phong, sợ đôi bên đều bị bại lộ, để đảm bảo an toàn, chỉ có thể ở yên tại Đông Châu.
Đông Châu, Nguyên Vũ Thần Quốc.
Đông Châu, Hạo Nhiên Thánh Tông.
Nguyên Kinh và Kiếm Trần cũng nghe được tin này, đôi mắt như ẩn chứa mặt trời bỗng nhiên mở ra, nhìn về phía Địa Châu, trên mặt không giấu nổi vẻ kinh ngạc.
“Giết Phong Hỏa Thánh Hoàng?”
“Cái thằng này, càng ngày càng mạnh rồi!”
“Bây giờ đấu với hắn một trận, nếu đơn đả độc đấu, nếu không sử dụng át chủ bài thì sợ là ngày cả mình cũng khó mà thắng được hắn.”
Nguyên Kinh và Kiếm Trận suy nghĩ xa xôi.
Đối với việc thực lực của Diệp Phong tăng tốc nhanh chóng, hai người đều kinh ngạc và kính nể, không biết khi nào mới được luận bàn với hắn một phen.
Thiên Châu.
Thôn Thiên Ma Tông.
Tin Phong Hỏa Thánh Tông hủy diệt đã truyền khắp tông môn, khiến vô số đệ tử, chấp sự và trưởng lão tức giận.
“Diệp Phong đáng chết!”
“Người này đang tuyên chiến với chúng ta!”
“Tuyên chiến? Xì! Diệp Phong còn chưa xứng!”
“Không giết người này thì lòng ta khó yên!”
Người của Thôn Thiên Ma Tông rất phẫn nộ.
“Xoạt xoạt!”
Đúng lúc này, cửa đại điện Tông chủ Thôn Thiên Ma Tông phủ bụi nhiều năm đột nhiên chầm chậm mở ra, một pho tượng đá hình người bay ra, trên thân tỏa ra ma uy kinh khủng tới cực điểm.
Trong chốc lát, thiên địa biến sắc.
Ngay cả một vài cường giả cấp Thiên Thánh cũng đột ngột biến sắc, vội vàng quỳ xuống, trong lòng sợ hãi.
“Là ai giết cháu họ của ta?”
Trong pho tượng đá hình người kia truyền ra tiếng chất vấn lạnh lùng tột độ, khiến đám người dưới câm như hến.
“Khởi bẩm Ma Đế, là Diệp Phong!”
Đại trưởng lão Thôn Thiên Ma Tông đứng dậy, nhẹ giọng trả lời, mặc dù lão là Chí Thánh cảnh, nhưng trước mặt Thôn Thiên Ma Đế lão lại có cảm giác tim đập thình thịch như thể mình chỉ là con sâu cái kiến.
Lão biết, tu vi của Thôn Thiên Ma Đê lại tăng.
“Diệp Phong?”
Thần thức của Thôn Thiên Ma Đế càn quét xung quanh, tiếp thu tin tức bị mình bỏ lỡ trong lúc bế quan, nhanh chóng hiểu rõ tiền căn hậu quả, cười lạnh một cái.
“Hay cho một tên Diệp Phong!”
“Sợ là người này nhận được truyền thừa từ Bá Hoàng, cố ý quấy rối khắp các giới, ý đồ báo thù cho Bá Hoàng.”
“Ôi! Ấu trĩ! Ngu xuẩn!”
Thôn Thiên Ma Đế cười nhạo.
Nghe Thôn Thiên Ma Đế nói vậy, không ai dám lên tiếng.
Trước mặt y, nói nhiều chắc chắn nói sai.
Từng có một vị Hiển Thánh, cũng vì nói sai nửa câu mà bị Thôn Thiên Ma Đế tàn nhẫn vô tình giết chết, ngay cả đồng tộc của người này cũng không thoát khỏi, đúng là đồ điên.
Một lát sau.
Thôn Thiên Ma Đế hờ hững nói:
“Truyền hiệu lệnh của bản đế.”
“Thôn Thiên Ma Tông tuyên bố lệnh truy sát vĩnh cửu.”
“Trong thiên hạ, bất luận là ai, nếu có thể giết chết Diệp Phong, đều sẽ được ban thưởng một loại Thánh binh và vô số thiên tài địa bảo!”
Nói đến đây, pho tượng hình người Thôn Thiên Ma Đế biến thành chầm chạm xoay người, lại tiến vào đại điện tông chủ âm u đáng sợ.
“Ầm!”
Cửa lớn đống chặt, như chia cắt trong ngoài thành hai thế giới.
Trên mặt đất.
Các Trưởng lão và đệ tử của Thôn Thiên Ma Tông đưa mắt nhìn nhau, một lúc nâu sau, trong mắt tỏa ra ánh sáng nóng rực như lửa.
“Trời ạ!”
“Còn là đích thân Ma Đế đại nhân phát lệnh truy sát.”
“Một loại Thánh Binh và vô số thiên tài địa bảo!”
“Nhiệm vụ này, ta tiếp!”
Các cường giả nháo nhác đứng dậy, truyền lệnh truy sát ra ngoài thông qua phân đà trú đóng ở các giới.
Nửa ngày ngắn ngủi, Tam Thiên giới rộn ràng hết cả lên.
“Mệnh giá của Diệp Phong bằng với một món Thánh Binh!”
“Giết hắn, giết hắn!”
Rất nhiều cường giả ẩn thế phiêu bạt muôn phương nghe mà thèm, nhao nhao xuất quan, liều mạng đi tới Địa Châu.
…
Địa Châu, Phong Hỏa Thánh Tông.
Nơi này đã bị san thành đất bằng, đào sâu năm thước, tất cả những thứ có thể lấy đi được đều đã bị lấy đi.
Những thứ không lấy đi được đều đã bị Vương Bình An đốt trụi.
“Tiếp theo, nên đi rồi.”
Diệp Phong nhìn xung quanh.
Hiện tại đã không còn là ba ngày đầu tháng nữa.
Nếu không có Ấn Ký Hư Vô, trừ khi tìm được Tam Túc Kim Thiềm hoặc Thú Hư Vô, nếu không thì đừng hòng tiến vào Hư Vô giới.
Cho nên, không cần sợ bị tìm được.
Trên mặt đất.
Vương Bình An nằm đó, thở hổn hển.
“Ha ha, Phá Hư cảnh tầng thứ sáu!”
Hắn ta nhịn không được cười ha hả.
“Từ sau khi có Phần Vật Quyết, Vương sư đệ như hổ mọc thêm cánh, tốc độ tu hành còn nhanh hơn chúng ta.”
“Đúng vậy!”
“Không bao lâu nữa, hắn có thể trở thành đệ tử tu vi cao nhất Phiêu Miểu tông chúng ta.”
Kiều Giai Hi và Long Thiên Tinh cảm thán.
Lúc này, Diệp Phong đáp xuống mặt đất, nghe được lời đối thoại giữa hai người, lắc đầu nói:
“Các con nghĩ nhiều rồi, lần này đốt nhiều đồ của Phong Hỏa Thánh Tông như vậy mà cũng chỉ từ Phá Hư cảnh tầng thứ tư tăng lên tới tầng thứ sáu, muốn vượt qua những người khác, khó!”
Vương Bình An lập tức bật dậy.
“Đúng vậy, Chưởng môn sư thúc nói không sai, năng lượng đặc thù ta hấp thu hầu như đều dùng để tăng cường hỏa linh, không có nhiều tác dụng đối với tu vi, tốc độ thăng cấp không nhanh.”
Vương Bình An giải thích: “Có điều, cuối cùng sức chiến đấu của ta cũng tăng lên một tinh cấp, tương đương với Vương Giả Nhị Tinh.”
“Thật sao?”
Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi kinh ngạc.
Diệp Phong liếc mắt nhìn Vương Bình An, dùng Động Sát Chi Nhãn xem xét, kết hợp với hệ thống của tông môn, xác nhận chiến lực của hắn ta đã thăng cấp thành công, chính thức đạt tới Vương Giả Nhị Tinh.
“Được rồi, đi thôi!”
Diệp Phong phất tay áo một cái, mang theo mọi người biến mất.
…