Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Diệp Phong giết tới.
Hắn có Nhất Niệm càng mạnh hơn, còn có hình thái Thánh Thần có sức phòng ngự vô địch, nhưng đều không cần thi triển.
Bởi vì, hắn bất tử.
Khó có thể gặp được thể tu cường đại như Vạn Tộc Chiến Thần này, hắn lại rất muốn xem xem cùng lả thể tu, liệu mình có thể ngăn được đối phương không.
Ầm!
Mặt trời đang thôn phệ Vạn Tộc Chiến Thần bỗng nhiên nổ tung, một thân hình khôi ngô toàn thân cháy rừng rực bước ra, chính là Vạn Tộc Chiến Thần cường đại.
Y hé miệng, nuốt luôn cả mặt trời vừa nổ, ngọn lửa trên người lại càng óng ánh chói mắt.
Graoooo
Vạn Tộc Chiến Thần đột nhiên há miệng phun ra từng con rồng lửa nóng đến đáng sợ, nhiệt độ tỏa ra đu rđể thiêu hủy tu sĩ Thiên Thánh cảnh.
Diệp Phong nắm chặt song quyền, không ngừng huy quyền đánh nổ rồng lửa.
Nhưng một khắc sau.
Nguy cơ đột nhiên giáng xuống!
Vạn Tộc Chiến Thần phun ra hết rồng lửa cũng giết tới trước mặt Diệp Phong, chớp mắt đã đánh ra vạn đạo quyền ảnh.
Ầm!
Diệp Phong bay rớt ra ngoài, thân thể nứt ra, nắm đấm cũng tóe lửa, nóng hơn cả mặt trời.
“May mà ta là thể tu Thiên Thánh cảnh đỉnh phong, đổi thành các Thiên Thánh cảnh khác, sợ là đã bị đánh nổ từ lâu rồi!”
Diệp Phong hit sâu một hơi, nuốt hết tinh hệ vỡ vụn xung quanh, ngưng lại trước mặt thành hình một mũi tên.
“Nhất Tiễn Xạ Nhật!”
Diệp Phong đưa tay trái ra, một cây cung màu vàng kim nhanh chóng thành hình. Tay phải hắn nắm mũi tên ngưng tụ từ vô số ngôi sao, nhanh chóng bắn ra.
Một khắc này, toàn bộ tinh hệ đều bị quang mang nuốt chửng.
“Thật đáng sợ!”
Vô số cường giả quan chiến chỉ cảm thấy thiên nhãn đau nhoi nhói, suýt nữa thì mù cả mắt, vội vàng nhắm lại, hoặc nhắm một mở một, phòng ngừa bị đối cháy cả đôi.
Trung tâm phế tích Tinh Hà.
Vạn Tộc Chiến Thần bị mũi tên này bắn trúng, bay ra cực kỳ xa, áo giáp từ Vạn Tộc thần bi biến thành cuối cùng cũng có vết đốt, thủng ra một lỗ nho nhỏ.
“Lực phòng ngự này nghịch thiên mà!”
“Không có thực lực Chí Thánh cảnh, ai có thể phá giáp?”
Cuối cùng cường giả các giới đã có thể thấy rõ hiện trường, tất cả đều trợn trừng hai mắt, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Hư Vô Giới.
Mạnh như Nguyệt Tịch Kiếm Thánh cũng phải nhíu mày, nói: “Mũi tên này rất mạnh, nhưng không thể phá được phòng ngự. Phòng ngự của Vạn Tộc Chiến Thần quả thực kinh người, nhất định phải có Chí Thánh cảnh xuất thủ mới có thể trảm diệt.”
“Vạn Tộc Chiến Thần mạnh thật, nhưng Diệp Phong cũng rất đáng sợ!”
Nam Thiên Thiền Quyên bỗng nhiên nuốt nước bọt.
Mũi tên vừa rồi đủ để giết được nàng. Đủ thấy Diệp Phong mạnh cỡ nào.
Thần Châu, Phiếu Miểu tông.
Cung Thanh Thu, Ngọc Thần, Hồ Phi Phi, rất nhiều các đệ tử đều đang đứng trước quảng trường tông môn, nhìn hình ảnh chiếu trên bia sức mạnh, tất cả đều nghẹn họng trân trối.
“Chưởng môn gặp phải đại địch rồi!”
“Người này không phải Chí Thánh cảnh chứ?”
Các đệ tử đều lo lắng.
Trong đám người.
Đệ tử đời thứ bốn Trương Thiên Nguyên quay lại chỗ mũi tên kia, càng chấn kinh hơn nữa.
Bởi vì, đó là thần thông của Thiên Cung Thánh thể!
“Thì ra, trong tay Chưởng môn, môn thần thông Nhất Tiễn Xạ Nhật này còn có thể phát ra uy lực kinh khủng đến thế! Quả nhiên ta còn kém rất xa!”
Trương Thiên Nguyên siết chặt nắm đấm.
Bình nguyên Ngạnh Mộc.
Một khung xương hình người màu vàng kim đứng lơ lửng giữa không trung, nhìn hình ảnh trên bia sức mạnh, hai mắt hơi lấp lánh tia lửa.
“Nửa bước Chí Thánh, sợ là Diệp Phong không địch lại được!”
Thánh thần Viễn Cổ nói nhỏ: “Nhưng nếu Diệp Phong có thể kích hoạt sức mạnh của Thần Văn trong cơ thể thì còn có hy vọng. Chỉ tiếc là cảnh giới của hắn còn chưa đủ.”
Tam Thiên giới, tinh hà đổ nát.
Diệp Phong buông cây cung vàng ra, khẽ thở dài một hơi.
Hắn hấp thu hơn nửa tinh quang của cả thiên hà, thêm cả vầng mặt trời vỡ vụn kia nữa, vậy mà mũi tên vô địch này bắn ra, kết quả chỉ đục được một cái hố nhỏ bằng móng tay trên áo giáp của Chiến Thần Vạn Tộc.
“Nhân tộc, chết đi!”
Chiến Thần Vạn Tộc phủi bụi trên người, lại lao tới, hàng vạn quyền ảnh tức khắc che lấp cả bầu trời.
“Ngươi chỉ biết nói mỗi câu này thôi sao?”
Diệp Phong không cam lòng yếu thế, thi triển Vạn Giới Quyền, cũng là hàng vạn quyền ảnh, quyền đối quyền với Chiến Thần Vạn Tộc.
Hai người không ai kém ai.
Cả hai đều phát huy sức mạnh của bản thân đến mức cực hạn, nắm đấm như bốc cháy, lóa mắt hơn gấp vạn lần so với mặt trời, tưởng chừng có thể chiếu sáng cả thiên hà.
“Thật biến thái!”
“Thân thể này, quá kinh khủng.”
“Khán giả” đến từ các đại thế giới đưa tay ngăn chặn ánh sáng, thậm chí còn chảy cả nước mắt.
Trong tinh không.
Diệp Phong và Chiến Thần Vạn Tộc đấu quyền, đánh cho tia lửa tung tóe, từ trung tâm phế tích thiên hà đến tận biên giới phế tích, chiến trường liên tục di chuyển, đánh tới tận vũ trụ sâu thẳm.
Trong một vài thế giới.
Chỉ cần có người ngẩng đầu là có thể nhìn thấy ánh sáng mãnh liệt chớp nhoáng trong tinh không, tần suất vô cùng cao, khiến người ta nhìn mà đau cả mắt.
Thậm chí còn có người bị mù.
“Trận chiến giữa các cường giả mạnh nhất đang diễn ra!”
Trên một ngôi sao sinh mệnh nào đó, một vị Thiên Đế Nhân tộc nhìn vào sâu trong tinh không, vành mắt đỏ hoe, nước mắt không ngừng chảy xuống.
…
“Xoạt xoạt!”
Cận chiến suốt nửa ngày dài, cuối cùng Diệp Phng cũng bị đánh văng ra ngoài, hai cánh tay đã hoàn toàn tê liệt, nắm đấm nát nhừ, máu tươi chảy ròng ròng.
“Trong tình huống không sử dụng đảo ngược thời gian mà thân thể của mình vẫn có thể kiên trì được lâu như vậy!”
Diệp Phong nhìn nắm đấm của mình, nở nụ cười.
Sau một khắc.
Thương thế của hắn hoàn toàn khôi phục, khí tức quay về trạng thái đỉnh phong, giống như chưa bao giờ tiêu hao.
“Nhân tộc, ngươi rất kỳ lạ!”
Chiến Thần Vạn Tộc nhìn chằm chằm Diệp Phong, trong lòng nghi hoặc.
Nếu là Thiên Thánh khác, cho dù thiên tư ngút trời đến đâu, thân thể mạnh mẽ đến đâu, cận chiến với gã suốt nửa ngày, kiểu gì cũng bị đánh phát nổ.
Nhưng Diệp Phong lại nhanh chóng khôi phục.
Thủ đoạn này gần như bất tử bất diệt, quá đáng sợ.
“Thì ra ngươi cũng biết nói, ta tưởng ngoại trừ niệm chú thì ngươi không biết nói câu nào nữa cơ.” Diệp Phong mỉa mai.
“Vù vù vù!”
Đúng lúc này, mấy chục tia sáng từ các giới khắp vũ trụ bay tới, quay xung quanh Chiến Thần Vạn Tộc và Diệp Phong, trên thân mỗi người đều tỏa ra khí tức Thiên Thánh cảnh cường đại.
Chỉ có điều, tất cả bọn họ đều dùng sường mù bọc kín thân thể.
Ngoại trừ người thân cận thì không ai biết danh tính thật của bọn họ.