Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Khặc khặc!”
“Diệp Phong, ngươi cũng có ngày hôm nay.”
“Vị dũng sĩ ngày, ngươi cũng tới đây vì lệnh truy sát Diệp Phong sao? Hay là chúng ta liên thủ tiêu diệt Diệp Phong.”
“Chí Thánh Binh của ngươi, chúng ta chia nhau thiên tài địa bảo là được.”
Mười mấy vị Thiên Thánh cảnh cười nói rôm rả.
Nghe lời này, Diệp Phong cười lạnh.
Xem ra những người này không biết Chiến Thần Vạn Tộc là ai, vậy mà lại muốn liên thủ với tên ác nhân do tàn niệm của vạn tộc hóa thành này, đúng là điên rồ.
“Liên thủ? Thánh Binh? Phân chia?”
Chiến Thần Vạn Tộc nhìn mười mấy vị Thiên Thánh cảnh thần bí như nhìn một bầy ngu, ánh mắt tàn nhẫn.
“Nhân tộc, chết đi!”
Chiến Thần Vạn Tộc không nhiều lời, lập tức lao tới trước mặt vị Thiên Thánh cảnh vừa nói chuyện, hàng nghìn quyền ảnh bộc phát.
“Ầm!”
Người này là Thiên Thánh cao cường, nhưng lại bị bị đánh nổ ngay trong nháy mắt, chỉ còn lại nguyên thần trôi nổi giữa tinh không, vẻ mặt tràn đầy khó tin.
“Ha ha, làm tốt lắm!”
Diệp Phong lập tức ra tay, lấy thân phận chủ nhân Phiêu Miểu giới, hấp thu Thiên Thánh cảnh vừa bị nổ tung, sau đó dùng đạo hỏa thiêu đốt, trấn áp trong Phiêu Miểu giới, không ngừng luyện hóa, cho đến khi thiêu đốt cạn kiệt.
“Ngươi làm cái gì?”
Hành động của Chiến Thần Vạn Tộc lập tức thổi bùng lửa giận trong lòng những người ở đây.
Bọn họ vốn muốn liên thủ tiêu diệt Diệp Phong, ai mà ngờ được cái tên ngốc này lại ra tay với bọn họ, sao lại có thể như vậy!
“Giết cả hẳn và Diệp Phong.”
Các Thiên Thánh cảnh còn lại nổi cơn thịnh nộ.
Bọn họ nhanh chóng niệm pháp quyết, trên thân bộc phát khí tức pháp tắc cường đại, tạo thành lĩnh vực cực kỳ mạnh mẽ.
“Là thủ đoạn của Chí Thánh cảnh! Để giết Diệp Phong, lại có Chí Thánh không tiếc hao tổn tu vi, truyền một phần sức mạnh của bản thân cho những Thiên Thánh cảnh thần bí này.”
Sắc mặt Nguyệt Tịch Kiếm Thánh sa sầm.
Cho dù nàng là Chí Thánh, nhưng xếp hàng chỉ tới 100 trên Lực Lượng Thần Bảng, là Chí Thánh kém nhất trong tất cả các Chí Thánh.
Đối mặt với Chí Thánh khác, nàng không hề có chút ưu thế nào, cho dù nàng ra tay cũng chưa chắc có thể đánh lại những người kia.
“Quá ghê tởm!” Nghe nói có Chí Thánh động sát niệm với Diệp Phong, Vương Bình An tức giận mắng.
Mộ của Kiếm Nam Nhất.
Mặc Oanh ngưng luyện kiếm, đứng trước phần mộ, cùng Kiếm Nam Nhất ngẩng đầu nhìn cảnh tượng trên bầu trời, tâm trạng phức tạp.
“Đây là lời nguyền của ý chí vũ trụ.”
Chỉ nghe Kiếm Nam Nhất thở dài bất lực: “Mỗi một người tu hành, chỉ cần trở thành Chí Tôn Vô Địch thì đều sẽ bị ý chí vũ trụ để mắt tới, tuy không nhất định sẽ gặp vận rủi liên tục, nhưng chắc chắn sẽ gặp phải cường địch.”
Mặc Oanh bèn hỏi: “Sư phụ, Chưởng môn có thể chống lại lời nguyền của ý chí vũ trụ không?”
Kiếm Nam Nhất trịnh trọng gật đầu nói:
“Nhất định có thể!”
“Diệp Phong đạo hữu khác với những Chí Tôn Vô Địch lâu năm chúng ta, hắn nhất định có thể vượt qua! Bởi vì trên người hắn mang theo hy vọng và bất cam của chúng ta!”
Theo lời nói của Kiếm Nam Nhất, những phần mộ bị sương mù bao phủ rải rác khắp các nơi trong đại lục Hư Vô đều có một đôi mắt mở ra, cẩn thận quan sát cảnh tượng trên bầu trời.
“Nhất định phải vượt qua!”
“Dù sao ngươi cũng là Chí Tôn Vô Địch! Hơn nữa còn là Chí Tôn Vô Địch duy nhất đạt đến cấp bậc Thiên Thánh.!”
Những hình bóng trên các phần mộ khẽ nói.
Sâu trong tinh không.
Chiêu thức của mười mấy vị Thiên Thánh cảnh đã chuẩn bị xong, có lưỡi kiếm nửa trong suốt tỏa ra ánh sáng lấp lánh, có cổ thú khổng lồ, có vạn cổ thần vực với vô số hình bóng hư ảo…
Vô số khí tức pháp tắc lan tỏa khắp bốn phía.
Diệp Phong và Chieens Thần Vạn Tộc ở chính giữa, áp lực trên thân bọn họ chợt tăng vọt, ngay cả hành động cũng trở nên chậm chạp.
“Không hổ là Pháp Tắc Chi Lực!”
Hai tay Diệp Phong bấm pháp quyết, chuẩn bị thi triển Khiêu Dược Chi Bổ.
Môn thần thông cửu đại thiên tôn này chuyên về thân pháp, một khi thi triển nó thì uy áp từ pháp tắc chẳng còn ý nghĩa gì với hắn, có thể thuận lợi thoát thân.
“Khặc khặc khặc!”
“Diệp Phong, và cả cái tên ngốc tự cao tự đại kia nữa, các ngươi chết chắc rồi!”
“Tiền thưởng, là của chúng ta!”
Mười mấy vị Thiên Thánh cảnh lần lượt lên tiếng, đồng thời phát động thủ đoạn do các cường giả Chí Thánh cảnh đứng đằng sau mình để lại.
“Keng!”
Một thanh kiếm sắc bén lao vút tới, chĩa thẳng vào giữa trán Diệp Phong.
“Khiêu Dược Chi Bộ!”
Diệp Phong cười lạnh, thân thể bị ánh sáng đặc biệt bao phủ, xem nhẹ uy áp pháp tắc, né tránh nhát kiếm này, thi triển Không Gian Chi lực điều chỉnh phương hướng của thanh kiếm.
“Xoạt!”
Chiến Thần Vạn Tộc tránh không kịp, áo giáp trên người bị thanh kiếm này bổ ra dễ dàng như bổ một tấm áo giáp nặn ra từ bụn, chém bị thương bản thể bên trong.
“Áu!”
Chiến Thần Vạn Tộc nhìn thanh kiếm trên lồng ngực mình, lại nhìn về phía Diệp Phong đang đứng cách đó không xa, trong mắt tràn đầy oán độc.
“Ha ha! Chiêu này gọi là gắp lửa bỏ tay người.” Diệp Phong nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp.
“Nhân tộc, hèn hạ!” Chiến Thần Vạn Tộc giận dữ mắng mỏ.
Cách đó không xa.
Mười mấy vị Thiên Thánh đều trợn tròn mắt.
Rõ ràng Diệp Phong đã bị uy áp của pháp tắc chế ngự, sao lại đột nhiên tránh được, còn thay đổi phương hướng của kiếm pháp tắc?
“Giết thằng ngốc kia trước rồi tính!”
“Tiếp tục ra tay!”
Mười mấy vị Thiên Thánh cảnh tiếp tục ra tay, thúc đẩy thần thông pháp tắc Chí Thánh cảnh để lại, đồng thời lao thẳng về phía Chiến Thần Vạn Tộc và Diệp Phong.
“Nhân tộc, hèn hạ vô sỉ!”
Chiến Thần Vạn Tộc gào thét, áo giáp ngoài thân tự động vỡ nát, hóa thành một vầng sáng nhập vào trong cơ thể, để lộ cơ bắp cường tráng, mỗi một tấc máu thịt đều ẩn chứa sức mạnh lớn lao.
Từng luồng pháp tắc dao động, chậm rãi lan tràn.
Gã cố sức giãy dụa, cuối cùng cũng chiến thắng uy áp pháp tắc phát tán xung quanh, lắc mình một cái đã vọt tới trước mặt một vị Thiên Thánh cảnh.
“Xong đời rồi!”
Vị Thiên Thánh cảnh này bỗng thấy lạnh toát từ đầu tới chân.