Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Lần sát hạch đệ tử mới này, vẫn là Cung Thanh Thu và Hạ Văn Văn cùng chủ trì, nhưng khác với ngày thường, Diệp Phong tự mình đến hiện trường, thu hút vô số ánh mắt sùng bái của thiên kiêu.
"Các ngươi cứ tiếp tục, không cần quản ta." Dứt lời, thân hình Diệp Phong dần dần nhạt đi, nhưng vẫn đứng im tại chỗ.
Tiếp theo, khảo hạch nhập tông bắt đầu.
Thiên kiêu ở đây tất cả đều hăng hái, ý đồ biểu hiện ra mặt ưu tú nhất của mình ở trước mặt Diệp Phong, khiến cho lần sát hạch nhập tông này vô cùng kịch liệt.
Khó khăn trong việc thông quan đã vượt xa quá khứ.
Cứ như vậy, một ngàn thiên kiêu có thể thông qua khảo hạch, đều là yêu nghiệt vạn dặm mới tìm được một.
Đối với Phiêu Miểu Tông mà nói, rất nhiều chỗ tốt.
Cuộc thi khảo sát đầu vào tông môn diễn ra sôi nổi.
Trăm vạn thiên tài chen chúc đi vào thế giới trong quyển trục, phô bày thần tông, chuẩn bị đi đến điểm cuối bằng tốc độ nhanh nhất.
“Cuộc thi của Phiêu Miểu tông rất thú vị.” Một vị lão tổ Phá Hư cảnh đang theo dõi diễn biến chợt nói, khiến mọi người đưa mắt nhìn sang.
“Sao lại nói vậy?”
Có người tu hành lên tiếng hỏi.
Vị lão tổ Phá Hư cảnh kia nói:
“Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện ra sao? Mười tám cửa ải trong thế giới quyển trục bao gồm thử thách đủ mọi phương diện, có cái thì huyễn trận, có thể thử thách định lực của người tu hành.”
“Có cái thì thử thách tốc độ.”
“Có cái thì thử thách sức chịu đựng.”
“Có cửa ải, thậm chí còn có thể kiểm tra kinh nghiệm chiến đấu và năng lực ứng biến tức thời.”
“Người có thể vượt qua những cửa ải này đều là thiên tài đích thực trong thế hệ trẻ tuổi.”
“Mà Phiêu Miểu tông lại chỉ chọn một nghìn người trong số đó, hết thảy đều là thiên tài trong thiên tài.”
“Cuộc thi như vậy, chẳng phải rất thú vị sao?”
Mọi người nghe vậy, đều bắt đầu trầm ngâm.
“Hoàn toàn chính xác, không nói tới chuyện có thể giành hạng nhất hay không, cho dù chỉ có thể vượt qua tất cả các cửa ải thì cũng đáng để kiêu ngạo lắm rồi. Người tu hành như vậy, về mọi mặt đều không có nhược điểm rõ ràng.”
“Đúng vậy!”
“Diệp Chưởng môn thiết kế ra cuộc thi như vậy, đúng là có lòng.”
“Nếu không phải tuổi tác đã cao thì ta cũng muốn tham gia thi thố xem sao.”
Rất nhiều người tu hành tỏ vẻ tán thành lời giải thích của vị lão tổ Phá Hư cảnh kia, đồng thời bắt đầu thảo luận ngay tại hiện trường.
Trên quảng trường tông môn.
Diệp Phong đứng yên, thân hình hư ảo, như một hình chiếu thần thức đến từ một thế giới khác, mang tới cho người ta một cảm giác rất cao thâm, hùng vĩ, không thể lay chuyển.
Hắn vẫn luôn quan sát những thiên tài kia.
Một vài thiên tài có biểu hiện không tầm thường, hấp dẫn sự chú ý của Diệp Phong.
…
Trên đỉnh Phiêu Miểu Phong.
Hồ Phi Phi ngồi dưới cây trà Thất Thải Ngộ Đạo, nhìn mười mấy viên kết tinh bản nguyên trước mắt, hai mắt sáng rực.
"Quá tuyệt vời!"
“Kết tinh bản nguyên cấp Thiên Thánh có năm viên, còn lại đều là cấp Hiển Thánh, sau khi hấp thu hết toàn bộ thì có thể giúp mình lột xác thành cường giả đỉnh cao cấp bậc Thiên Thánh.”
Hồ Phi Phi cực kỳ phấn khích.
Những viên kết tinh nguyên bản này đều là Diệp Phong cho.
Thời gian trước, trải qua nhiều lần chiến đấu, Diệp Phong đã tiêu diệt rất nhiều Thánh cảnh của Phong Hỏa Thánh Tông, còn giết chết tám vị Thiên Thánh đánh lén hắn, sau đó là mười mấy vị Thiên Thánh.
Cho nên thu hoạch vô cùng phong phú.
Mặc dù phần lớn sức mạnh Thánh cảnh đều bị Phiêu Miểu giới hấp thu, chuyển hóa thành Thế Giới Chi Lực, nhưng cũng để lại rất nhiều kết tinh bản nguyên.
“Rắc” một tiếng.
Hồ Phi Phi cắn nát mấy viên kết tinh bản nguyên kia, nhai như nhai đá, nuốt hết vào bụng.
“Ôi, ngon quá!”
Năng lượng mênh mông dồi dào lan tràn trong cơ thể, Hồ Phi Phi vui vẻ hưởng thụ, tiếp tục nhai.
Quảng trường tông môn.
Bên tai Diệp Phong vang lên tiếng nhắc nhở.
[Năng lượng thăng cấp của Hồ Phi Phi: 45%]
[Năng lượng thăng cấp của Hồ Phi Phi: 51%]
Tiếng nhắc nhở không ngừng vang lên, Diệp Phong phát hiện năng lượng thăng cấp của Hồ Phi Phi đang tăng liên tục, khi khảo hạch nhập tông chuẩn bị kết thúc thì tiến độ thăng cấp của nàng đã đạt tới 98%.
Sau đó tiến độ chững lại.
“Xem ra là gặp phải bình cảnh rồi.”
Diệp Phong nói khẽ.
“Vù!”
Một hình bóng màu đỏ thướt tha xuất hiện bên cạnh Diệp Phong, chính là Hồ Phi Phi.
Đôi môi hồng của nàng chu lên.
Gương mặt yêu mị đầy vẻ không vui.
“Chưởng môn, người ta gặp phải bình cảnh rồi.” Hai tay Hồ Phi Phi túm lấy khuỷu tay Diệp Phong lắc qua lắc lại.
“Ta biết.” Diệp Phong gật đầu, nói: “Muốn phá bình cảnh thì phải hấp thu dị tượng thiên địa, Thế Giới Chi Lực và một lượng lớn pháp tắc thiên địa.”
“Đây chẳng phải chuyện đơn giản sao?” Hai mắt Hồ Phi Phi tỏa sáng: “Ta biết Chưởng môn có mấy loại sức mạnh này, cho ta, cho ta hết đi, ta muốn!”
Nghe lời này, người trên quảng trường đều đổ dồn ánh mắt về phía họ.
“Khụ khụ!”
Bắt gặp ánh mắt vừa kinh ngạc vừa xấu hổ của mọi người, Diệp Phong sắp không nhịn nổi nữa, bèn túm lấy bả vai Hồ Phi Phi, kéo nàng rời khỏi quảng trường tông môn.
Trên đỉnh Phiêu Miểu Phong.
“Ui dao! Chưởng môn, ngài nhẹ chút!”
Hồ Phi Phi bị Diệp Phong tiện tay ném xuống đồng cỏ, lập tức bĩu môi nằm xuống, liếc mắt đưa tình với Diệp Phong.
“Lẳng lơ, quá là lẳng lơ!” Diệp Phong im lặng.
“Người ta chỉ như thế với một mình Chưởng môn thôi, còn đối với những người khác, ta lạnh lùng lắm đó!” Hồ Phi Phi cười nói.
“Được rồi, đừng lẳng lơ nữa.” Diệp Phong vươn tay, điều động Phiêu Miểu giới trong cơ thể, phóng thích Thế Giới Chi Lực ra ngoài, rót vào cơ thể Hồ Phi Phi.
[Năng lượng thăng cấp của Hồ Phi Phi: 98,6%]
Sau khi tiến độ đạt tới 98,6%, mặc kệ Diệp Phong có rót bao nhiêu Thế Giới Chi Lực, tiến độ của Hồ Phi Phi vẫn không hề thay đổi.
Hắn biết, phải đổi nguyên tố khác rồi.
“Tiếp theo, là Pháp Tắc Chi Lực.” Diệp Phong vươn tay, phóng Pháp Tắc Chi Lực vào mi tâm Hồ Phi Phi.
[Năng lượng thăng cấp của Hồ Phi Phi: 99,5%]
Lần này, tiến độ của nàng mắc kẹt tại đây.