Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Trong tinh không.
Mấy vị đệ tử đứng trên mạn thuyền.
Đoàn người này bao gồm đại đệ tử Phiêu Miểu tông – Thạch Lỗi, trận pháp sư Thẩm Vũ thuộc lớp đệ tử đời thứ hai, Vĩnh Huy thuộc lớp đệ tử đời ba, và Trương Thiên Nguyên – đệ tử đời thứ tư.
“Đại sư huynh, tinh không đẹp quá!”
Đệ tử đời thứ tư – Trương Thiên Nguyên chỉ vào tinh không xa xôi, ánh mắt đầy kinh ngạc.
“Đại sư huynh, thủ đoạn của huynh mạnh thật đấy.” Đứng đầu lớp đệ tử đời thứ ba – Hàn Vĩnh Huy cúi đầu nhìn chiếc thuyền gỗ dưới chân, ánh mắt đầy hâm mộ và kính nể.
“Ha ha, tàm tạm thôi!” Thạch Lỗi gái đầu.
Hắn được Diệp Phong ban thưởng Bút Mã Lương, vật này là Siêu Việt Linh Bảo, có thể phát huy sức mạnh cấp bậc Chuẩn Thánh.
Trong tay kiến tạo đại sư Thạch Lỗi, cây bút này có thể vẽ ra bất cứ thứ gì.
Mà con thuyền lớn có thể di chuyển trong tinh không này chính là Linh Bảo thượng phẩm do Thạch Lỗi dùng Bút Mã Lương vẽ ra, có năng lực xuyên qua hư không, mang theo bốn người bay qua biển sao bao la rộng lớn.
“Đại sư huynh, chúng ta đi đâu đây?” Đệ tử đời hai Thẩm Vũ nhìn xung quanh, vẻ mặt hiếu kỳ.
“Đi trải nghiệm rèn luyện và tìm bảo vật!” Thạch Lỗi nói.
Bút Mã Lương cảm ứng được khí tức từ bảo vật trong hư không, nhắc nhở Thạch Lỗi, cho nên hắn đã mang Thẩm Vũ, Hàn Vĩnh Huy và Trương Thiên Nguyên đi theo.
Với thực lực của bọn họ, cho dù gặp phải cường giả cấp bậc Thiên Đế thì cũng không cần phải lo lắng, thậm chí có thể dùng Bút Mã Lương ra đối phó.
“Sao không tới Hư Vô giới?” Thẩm Vũ không hiêu
“Hư Vô giới muốn đi lúc nào mà chả được, nhưng kho báu nằm sâu trong tinh không lại có thể biến mất sau nử tháng, chúng ta nhất định phải tăng tốc để mau chóng tới đó.” Thạch Lỗi giải thích.
“À à, được!”
Ba người còn lại gật đầu.
Lúc này, bọn họ đã xuất phát được mấy ngày, cách mục tiêu nằm ở phía Bắc tinh không không xa.
Hai ngày sau.
Thuyền lớn bay vào một vùng sao trời siêu cấp được bao quanh bởi vô số sao băng, bị lực hút kéo lại, dần dần tới gần.
“Sắp tới rồi.”
Thạch Lỗi chỉ vào ngôi sao to lớn đường kính hơn trăm vạn dặm phía xa, phát hiện bao quanh nó toàn là đại dương, ngay cả một lục địa lớn cũng không có.
“Đại sư huynh, mục tiêu ở đây sao?” Thẩm Vũ hỏi.
“Đúng, theo giới thiệu trên tinh đồ, ngôi sao này tên là Hải Dương Tinh, bề mặt có chín mươi chín phần trăm là đại dương, lục địa chỉ chiếm một phần trăm, sinh mệnh không nhiều nhưng sản vật phong phú.”
Thạch Lỗi giải thích.
“Đại sư huynh, rốt cuộc nơi này có bảo vật gì?” Hàn Vĩnh Huy nhịn không được nghi ngờ trong lòng.
“Là thứ có thể giúp Bút Mã Lương lột xác thành thiên tài địa bảo.” Tâm trạng Thạch Lỗi kích động: “Chỉ cần tìm được những bảo vật đó, để Bút Mã Lương hấp thu, nó sẽ tiếp tục thăng cấp, nếu may mắn còn có thể trở thành Thánh Binh.”
“Có thể lột xác thành Thánh Binh?” Hàn Vĩnh Huy kinh ngạc.
“Đúng thế.” Thạch Lỗi gật đầu.
Nửa canh giờ sau.
Mọi người đưa thuyền lớn lên biển, đi theo phương hướng Bút Mã Lương chỉ dẫn, cuối cùng tới được một hòn đảo rộng hơn trăm dặm.
Giương mắt nhìn lên.
Có thể thấy trung tâm hòn đảo này là mấy ngọn núi lửa khổng lồ mày vàng, đang phun trào dung nham màu vàng nhạt.
Tới gần, còn có thể ngửi thấy mùi hắc.
“Ta đi một chút rồi về.”
Thạch Lỗi bay đi, tiến vào núi lửa.
“Đại sư huynh, nguy hiểm!” Những người khác vội vàng hô to, ý đồ ngăn cản Thạch Lỗi, nhưng đã muộn.
Thạch Lỗi đã đi tới chân núi lửa, hoàn toàn biến mất.
Đáy núi lửa.
Thạch Lỗi cầm bút Mã Lương trong tay, vẽ cho mình một bộ chiến giáp, ngăn cách dung nham nóng cháy bên ngoài, không ngừng chìm xuống, cuối cùng đi tới tầng dung nham nóng bỏng nằm sâu vạn dặm dưới lòng đất.
Ở đây có một con chim lửa đang xây tổ.
“Éc!”
Nhìn thấy Thạch Lỗi, chim lửa phát ra tiếng kêu xuyên đá lở núi, hai cánh vỗ mạnh, nháy mắt đã bay tới gần.
“Xoạt!”
Khí tức nóng cháy ập vào mặt, ý đồ thiêu đốt Thạch Lỗi.
“Thủy, diệt!”
Thạch Lỗi cầm Bút Mã Lương trong tay, viết một chữ “Thủy”, lập tức có hỗn hợp băng và nước xuất hiện, tưới lên người chim lửa, khiến nó tan tác thành vô số đốm lửa, bay về phía sào huyệt đằng xa.
Cuối cùng, ánh lửa ngưng tụ thành một quả trứng vàng.
“Cuối cùng cũng đến tay.”
Thạch Lỗi cầm trứng vàng, thở phào một hơi.
Sau một khắc, hắn đặt Bút Mã Lương bên cạnh trứng vàng, chậm rãi hấp thu ba loại nguyên lực hệ Hỏa, hệ Kim và hệ Thổ trong đó.
“Còn thiếu hệ Thủy và hệ Mộc.” Thạch Lỗi nói nhỏ.
Muốn Bút Mã Lương lột xác thì phải gom đủ nguyên lực ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, mà năm loại nguyên lực tự nhiên này đều có trên bề mặt Hải Dương Tinh, hơn nữa hàm lượng vô cùng lớn.
“Vù” một tiếng.
Thạch Lỗi cầm bút Mã Lương rời đi.
Trên mặt biển.
Thẩm Vũ, Hãn Vĩnh Huy, Trương Thiên Nguyên nhìn miệng núi lửa, chợt phát hiện có một bóng người bay vọt lên tận trời, đáp xuống mạn thuyền, nở nụ cười hàm hậu.
“Đại sư huynh, huynh về rồi.”
Ba người thở phào nhẹ nhõm.
“Ha ha, không cần lo lắng cho ta, dưới đáy núi lửa cũng không có gì nguy hiểm, tiếp theo, chúng ta đi tìm nơi khác.” Thạch Lỗi căn cứ theo nhắc nhở của Bút Mã Lương, chỉ về một phương hướng nào đó.
“Vèo!”
Thuyền lớn lướt đi trên mặt biển với tốc độ cực nhanh.
Nửa ngày sau.
Mọi người đi tới một hòn đảo cực lớn rộng chừng vạn dặm.
Phóng nhãn cả sao Hải Dương, diện tích của hòn đảo này đủ để xếp vào bảng xếp hạng mười hòn đảo lớn nhất, được tính là một trong những hòn đảo lớn nhất.
“Đại sư huynh, chúng ta tới đây làm gì?”
Thẩm Vũ chỉ vào hòn đảo, tò mò hỏi.
Hàn Vĩnh Huy và Trương Thiên Nguyên cũng nhìn về phía Thạch Lỗi.
Thạch Lỗi chỉ vào hòn đảo và nói:
“Nơi này ẩn chứa nguyên lực tự nhiên hệ Mộc và hệ Thủy, có chúng rồi, Bút Mã Lương mới có thể lột xác thành công.”
Thẩm Vũ là trận pháp sư, lập tức hiểu ra: “Ta hiểu rồi! Sức mạnh ngũ hành dung hợp mới có thể khiến Bút Mã Lương viên mãn không tỳ vết, thành công thăng cấp thành Thánh Binh.”
Thạch Lỗi gật đầu: “Đúng, chính là như vậy.”
“Vậy còn chờ gì? Lên đi!” Hàn Vĩnh Huy vung trường kiếm trong tay, rất muốn lên đảo.
“Được, chúng ta cùng lên.”
Thạch Lỗi dẫn đầu, cùng Thẩm Vũ, Hàn Vĩnh Huy, Trương Thiên Nguyên nhảy lên bờ, tìm kiếm trong rừng cây rậm rạp.