Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Bịch bịch bịch!
Không lâu sau, Dã Trư, Cự Hùng, Nhãn Kính Xà Vương và các đại yêu khác đều đến trung tâm chiến đấu.
Nhân tộc và yêu tộc một phương, chiến ý tăng cao.
"Chỉ là mấy tiểu yêu nửa bước Đệ Ngũ cảnh, thật cho rằng có năng lực ngăn cơn sóng dữ sao?" Ma Thần khinh thường, nhẹ nhàng vung Phương Thiên Họa Kích trong tay, khí tức càng thêm đáng kinh ngạc.
"Ma Thần, ngươi tất bại!"
Tô Linh khôi phục ba phần lực lượng, lơ lửng mà đứng, cầm kiếm chỉ về phía Ma Thần.
"Bại?" Ma Thần lắc đầu: "Ta sinh ra đã vì muốn quét ngang thế giới này, ta không có khả năng bại! Tiếp theo, ta sẽ làm cho các ngươi cảm thấy tuyệt vọng, rồi sau đó chết."
Dừng một chút, hắn nhe răng cười nói:
"Dù sao, ta thích nhất chính là nhìn người tự xưng là cường giả chết trong tuyệt vọng."
Bịch bịch bịch!
Đã thấy bốn nửa bước Đệ Ngũ Cảnh là Cự Hùng, Nhãn Kính Xà Vương, Dã Trư, Phong Vương đứng ra, quát:
"Ma Thần nói nhảm quá nhiều!"
"Giết!"
Sau một khắc, hơn trăm đại yêu ra tay.
Chúng toàn lực phối hợp với bốn nửa bước Đệ Ngũ Cảnh như Cự Hùng, Dã Trư, hội tụ yêu nguyên lực của bản thân thành dòng nước lũ, đánh về phía Ma Thần không ai sánh được.
"Ma Thần hàng lâm!"
Hai tay Ma Thần cầm Phương Thiên Họa Kích trong tay, từ trên xuống dưới bổ xuống, chém ra quang nhận màu vàng đỏ kéo dài trăm thước, bổ ra khí thế của trăm đại yêu, cũng đẩy lui chúng nó.
"Vạn Kiếm Quyết!"
Tô Linh nhân cơ hội tiến công, lại bị một kích của Ma Thần quét ngang, bay ra ngoài, hộc máu.
Trên mặt đất.
Cự Hùng cắn răng nói: "Sao Lão Cẩu kia không đến? Không phải trước đố nó đã viết thư cho chúng ta, nói rằng mình đã thăng đến nửa bước Đệ Ngũ Cảnh sao?"
Dã Từ khẽ hừ nói: "Chẳng lẽ là Thổ Cẩu này sợ chết, cho nên mới không dám tới đây chứ?"
Nhãn Kính Xà Vương lạnh lùng nói: "Mặc kệ con chó chết kia, mấy người chúng ta liên thủ, đủ để trấn áp Ma Thần."
Cách đó không xa.
Tô Linh nghe xong đối thoại giữa đại yêu Dã Trư, Cự Hùng nửa bước Đệ Ngũ Cảnh, cảm thấy rất tò mò đối với "Thổ Cẩu" trong miệng chúng nó, trong đầu không tự chủ được nhớ tới Đại Hoàng.
"Không phải là Thổ Cẩu tham tiền kia chứ?"
"Không đúng!"
"Nếu như nó chỉ là nửa bước Đệ Ngũ Cảnh, không có khả năng ẩn giấu khí tức ở trong thăm dò của thần thức ta."
"Có lẽ, chỉ là trùng hợp đi!"
Trong lòng Tô Linh nghĩ như vậy.
"Giết!"
Lại nghe Dã Trư rống giận, mang theo gần trăm đại yêu như Phong Vương, Nhãn Kính Xà Vương, Cự Hùng giết về phía Ma Thần.
"Cùng nhau lên!"
Tô Linh cũng hét lớn một tiếng, mang theo nhân tộc và cường giả yêu tộc còn lại đánh về phía Ma Thần.
Trong khoảnh khắc, mấy vạn cường giả liên thủ tấn công.
Gió bão kinh khủng bao trùm cả bình nguyên Vạn Linh, ngay cả hư không cũng thiếu chút nữa bị đánh đến vỡ vụn, vô số khí tức đáng sợ bắn tung tóe, bất kỳ một dư âm nào, đều có thể làm cho Đệ Tam Cảnh tan xương nát thịt.
Ầm ầm!
Ma Thần hai tay cầm, hỏa diễm bên trong cơ thể hóa thành một bộ khải giáp, ngăn cản mọi người tấn công.
Sau một lúc lâu.
Mọi người ngừng tấn công.
Đợi bụi dày tan đi, chỉ thấy Ma Thần vẫn cầm Phương Thiên Họa Kích đứng giữa không trung, hỏa diễm trên người suýt nữa dập tắt, nhưng thủy chung ngoan cường thiêu đốt.
Điều đó có nghĩa là...
Ma giáp của hắn vẫn chưa bị phá vỡ!
"Làm sao có thể?"
"Một kích liên thủ của mấy vạn cường giả Đệ Tam Cảnh trở lên, kéo dài ước chừng nửa khắc, Ma Thần vậy mà vẫn không chết?"
Trái tim của mọi người chìm xuống đáy cốc.
Một số người thậm chí còn cảm thấy tuyệt vọng.
"Tuyệt vọng sao? Bất lực sao? Sợ hãi sao? Không tệ! Điều yêu thích của ta là xem khuôn mặt tràn ngập tuyệt vọng của các ngươi, mà làm cho ta ăn rất ngon!"
Ma Thần nhe răng cười, giơ cao Phương Thiên Họa Kích.
Một khắc kia, khí thế của hắn tăng vọt gấp mấy lần!
"Ma uy ngập trời!"
Hai tay Ma Thần vung trường thích, lưỡi đao bộc phát hàn mang rực rỡ, giết về phía một đại yêu Đệ Tứ Cảnh gần nhất.
Xoẹt!
Vẻn vẹn chỉ bổ một cái, một con đại yêu Đệ Tứ Cảnh trực tiếp ngã xuống.
Ngay sau đó.
Ma Thần điên cuồng xuất kích, một đao chém một đại yêu Đệ Tứ Cảnh, bước chân nặng nề đạp xuống, liền có thể giẫm chết hơn mười người tu hành Đệ Tam Cảnh, không người nào có thể địch lại.
"Ma Thần, đừng có càn rỡ!"
Tô Linh, Dã Trư, Nhãn Kính Xà Vương nửa bước Đệ Ngũ Cảnh nhao nhao ra tay, nhưng sau một hiệp, đã bị thương nặng, bay ngược ra ngoài, căn bản không phải là đối thủ.
Chỉ trong chốc lát, mấy vạn người tu hành lại bị giết chỉ còn lại có mấy ngàn, thi thể khắp nơi.
"Các ngươi cũng chết!"
Ma Thần nhìn về phía Dã Trư và Tô Linh, vung Phương Thiên Họa Kích, nhảy lên, từ trên cao bổ xuống.
Ma uy khủng bố rơi xuống.
Tô Linh và Dã Trư lại bị đè trên mặt đất, chỉ có hai tay còn có thể miễn cưỡng giãy dụa, căn bản tránh không kịp.
Đinh!
Chỉ thấy một lá bùa làm bằng trúc bỗng bay lên, thừa nhận một kích trí mạng của Ma Thần, cũng hất văn Ma Thần ra.
Ngay sau đó, bùa trúc đốt thành tro.
Rõ ràng, sức mạnh của nó đã cạn kiệt.
"Là ở hộ thân phù mua ở chỗ Diệp tiền bối!" Hô hấp Tô Linh chậm lại, đột nhiên nhớ tới trên người mình còn có một quyển trục khác Diệp Phong tặng, lập tức lấy nó ra.
"Trên người ngươi có linh bảo!"
Sau khi Ma Thần bị hất văng ra, nhìn về phía Tô Linh: "Khó trách ngươi có thể trở thành nửa bước Đệ Ngũ Cảnh, thì ra, sau lưng có cao nhân."
"Phải thì sao?"
Tô Linh lạnh lùng nói, mở quyển trục trong tay ra, chỉ thấy phía trên vẽ một con chân long, chính là dùng mực tiến hành vẽ, cũng không phải nhiều màu sắc, nhưng cũng sống động như thật.
Con mắt Thủy Mặc Long đã mở ra.
"Grào!"
Sau một khắc, Thủy Mặc Long trong quyển trục chớp chớp mắt, bay ra từ trong bức tranh, không ngừng bành trướng giữa không trung, dần dần hóa thành một con Thủy Mặc Long dài tới mười mấy thước.
Khí tức của Đệ Ngũ Cảnh chợt tản ra!
"Trời ạ!"
"Vậy mà lại là Chân Long Đệ Ngũ Cảnh!"
"Trên người Tô Linh Kiếm Tiên, lại còn cất giấu trọng bảo như thế? Chẳng lẽ, là thủ đoạn Kiếm Tiên sư tôn lưu lại?"
"Thế giới của chúng ta, có Chân Tiên?"
Các cường giả yêu tộc, nhân tộc còn lại đều trợn to hai mắt, nhìn Thủy Mặc Long uy nghiêm này, nhen nhóm hy vọng.
"Đệ Ngũ Cảnh, vậy mà lại là Đệ Ngũ Cảnh!"
Tô Linh nhìn bức tranh trống rỗng trong tay, lại nhìn về phía Thủy Mặc Long hai màu đen trắng trên trời, hai tay không ngừng run rẩy, trong lòng chấn động.
"Bức tranh tiện tay đưa có thể phóng thích Thủy Mặc Long Đệ Ngũ Cảnh, Diệp tiền bối rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?"
Tô Linh nhịn không được thì thầm.
"Diệp tiền bối?" Dã Trư ở một bên mở to hai mắt: "Tiểu nha đầu, vị Diệp tiền bối ngươi nói có phải là Diệp Phong hay không, bên người còn có một con Thổ Cẩu gian xảo đi theo?"
"Vâng!" Tô Linh gật đầu thật mạnh.
"Đó là Diệp chủ của chúng ta!" Dã Trư hét lên.
Nghe vậy, Tô Linh càng thêm khiếp sợ.
Hơn trăm đại yêu thần bí như Dã Trư, Cự Hùng, Phong Vương, Nhãn Kính Xà Vương lại là do Diệp tiền bối nuôi?
Nàng cảm thấy thế giới quan sụp đổ!