Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1513 - Chương 1513 - Quyển Hạ Duy Nhất

Chương 1513 - Quyển hạ duy nhất
Chương 1513 - Quyển hạ duy nhất

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Thế giới thực, trong biển sao trời.

Bốn đệ tử Thạch Lỗi, Thẩm Vũ, Hàn Vĩnh Huy, Trương Thiên Nguyên, cùng với trưởng lão Huyền Vũ tộc đều đứng ở phụ cận tế đàn, nhìn Diệp Phong khoanh chân trên cột đá màu đen.

Kẹt kẹt!

Lúc này, có thanh âm mở cửa vang lên, khiến mọi người nhao nhao theo tiếng nhìn về phía Điện Thiên Tôn cách đó không xa.

Nhưng, đại môn Thiên Tôn Điện vẫn chưa mở ra.

"Là ảo giác sao?" Thạch Lỗi gãi gãi đầu.

Soạt!

Trên mặt biển bỗng nhiên có gió lớn lay động, khiến cho Mã Lương Bút của Thạch Lỗi bay ra ngoài, lại vẽ ra một quang môn đóng chặt ở trong hư không.

"Đại sư huynh, ngươi làm gì vậy?"

Mọi người nhao nhao nhìn về phía Thạch Lỗi.

"Không liên quan đến ta, là Mã Lương Bút tự động vẽ một cánh cửa ở hư không." Thạch Lỗi liên tục lắc đầu.

Kẹt kẹt!

Lại có tiếng mở cửa vang lên.

Lúc này đây, mọi người rõ ràng nhìn thấy quang môn do Mã Lương Bút vẽ bị mở ra, hai bóng dáng chậm rãi đi ra.

Một người trong đó có dáng người cao ngất, khuôn mặt tuấn dật, nhưng thân thể lại bán trong suốt, giống như hư ảnh.

Một bóng dáng khác là một con chó vàng, dáng dấp rất uy vũ, mặc quần hoa, đứng thẳng người lên, nhìn có chút cổ quái.

"Chưởng môn!"

Nhìn thấy người bán trong suốt kia đẩy cửa đi ra, Thạch Lỗi và các đệ tử mừng rỡ, thế nhưng rất nhanh, bọn họ nhìn về phía Diệp Phong khoanh chân trên cột đá, sắc mặt đại biến.

"Làm sao lại có hai chưởng môn?"

Mọi người kinh hãi.

Đám trưởng lão Huyền Vũ tộc cũng đều trợn to hai mắt.

Diệp Phong đứng tại chỗ, bên cạnh có Đại Hoàng Cẩu đi theo, nhìn mình khoanh chân trên cột đá, cười mắng: "Các ngươi ngốc sao, cái gì gọi là hai ta? Cái này gọi là Nguyên Thần xuất khiếu!"

Nói xong, Diệp Phong trong suốt dung nhập vào bản thể Diệp Phong trên cột đá, khiến cho hắn mở mắt ra.

"Khảo hạch cuối cùng cũng kết thúc."

Diệp Phong hoạt động gân cốt, chậm rãi đứng dậy.

"Nguyên Thần xuất khiếu?"

Câu nói của Diệp Phong làm mọi người không khỏi trợn mắt há mồm, thế nên xem nhẹ con Đại Hoàng Cẩu đi theo bên cạnh hắn.

"Chưởng môn, không phải người đi tham gia khảo hạch của Điện Thiên Tôn sao? Thực hiện Nguyên Thần xuất khiếu hồi nào?"

Mọi người khó hiểu.

Đại Hoàng Cẩu mở to mắt nhìn, rất muốn biết rốt cục những người trước mắt là ai, vì sao họ lại gọi Diệp Phong là "Chưởng môn", chẳng lẽ, Diệp Phong là chưởng môn của môn phái bọn họ gia nhập?

Diệp Phong cười sờ đầu chó, giải thích:

"Ta cũng mới biết sau này thôi."

"Bắt đầu từ giây đầu tiên chúng ta tham gia khảo hạch, thì cơ thể đã bị để lại trên cột đá màu đen này, được một quầng sáng đặc biệt bảo vệ, còn thần hồn thì bị đưa vào trong Điện Thiên Tôn."

"Bên trong Điện Thiên Tôn ẩn ba thế giới khác nhau, lần lượt là ba cửa ải, mà nơi đó, mới là trường thi."

Mọi người nghe vậy, không khỏi bày ra khuôn mặt nghẹn họng nhìn trân trối.

Điện Thiên Tôn, thế mà là ba cửa ải của lần khảo hạch này!

"Cái gì! Chẳng lẽ nơi ta sống, là đại điện nhỏ bé kia?" Đại Hoàng Cẩu ngồi không yên, dùng móng vuốt chỉ về phía Điện Thiên Tôn đằng xa.

Cho đến lúc này, mọi người mới chú ý tới Đại Hoàng Cẩu.

"Ui chao!"

"Sao ở đây lại có một con chó vườn thế này."

"Nó là yêu hoàng có cảnh giới Thần Nguyên, đồng đầu thiết cốt, chắc là thực lực cũng không tệ lắm."

Thạch Lỗi, Thẩm Vũ, Hàn Vĩnh Huy, Trương Thiên Nguyên bao vây Đại Hoàng Cẩu, tò mò sờ soạng khắp người nó.

Đại Hoàng Cẩu không dám cử động.

Bốn người trẻ tuổi trước mắt nó, hai người trong đó thì còn đỡ, đánh không lại nó, nhưng hai người còn lại, thì mạnh hơn nó rất nhiều.

Một người trong đó còn có vẻ đáng sợ hơn cả Ma Thần, một người khác, Đại Hoàng Cẩu không thể cảm nhận được thực lực của người ta!

"Chẳng lẽ, là cường giả cấp lão tổ có cảnh giới Phá Hư trở lên?" Đại Hoàng Cẩu không nhịn được mở to đôi mắt của mình.

Nó lén lút nhìn xung quanh, thấy được trưởng lão Huyền Vũ tộc sâu không lường được kia, lại hít sâu một hơi nữa

"Đây là Đại Hoàng." Diệp Phong dùng tay vỗ vỗ vào đầu của Đại Hoàng Cẩu: "Nó đến từ thế giới cuối cùng trong ba thế giới của Điện Thiên Tôn, nơi đó tên là “thế tục”."

"Gâu gâu gâu!"

Đại Hoàng Cẩu sủa mấy tiếng, học theo động tác của đám người Thạch Lỗi lúc nãy, chắp hai móng vuốt vào nhau, như là đang chắp tay thi lễ: "Xin chào các vị... sư huynh!"

Mọi người thấy thế, cùng nở nụ cười.

Diệp Phong chỉ vào Điện Thiên Tôn, giải thích cho Đại Hoàng Cẩu:

"Điện Thiên Tôn do Thiên Tôn sáng tạo, ba thế giới trong đó vô cùng rộng lớn, ngươi đừng nhìn từ bề ngoài thấy nó nhỏ như vậy, nhưng thực chất không gian bên trong có thể lấp đầy nửa tinh hệ."

"Thần kỳ như vậy sao?" Đại Hoàng Cẩu kinh ngạc hơn nữa.

Điện Thiên Tôn nhỏ như vậy, sao bên trong lại có thể cất chứa nhiều thứ như thế?

Lúc này, Diệp Phong đưa tay sờ vào bên hông, chạm vào tượng gỗ mà hắn tự tay điêu khắc cho Vũ Khiết, thở phào nhẹ nhõm.

Đối hắn mà nói, vật này vô cùng quan trọng!

May mà cả ba thế giới trong Điện Thiên Tôn đều là thế giới thật, cho nên, hắn mới có thể mang tượng gỗ này ra ngoài.

Nhưng, điều này lại càng làm cho Diệp Phong thương tâm hơn.

Bởi vì, điều này chứng tỏ trên đời này đúng là có Vũ Khiết, nhưng mà, nàng đã thân vẫn đạo tiêu, không biết có thể sống lại hay không.

"Haizzz!"

Cuối cùng, Diệp Phong thở dài một tiếng.

Cho dù hắn đạt được ba cuốn thượng trung hạ của “Vạn Hóa Chi Thủ”, chỉ cần khổ luyện một thời gian là có thể viên mãn, nhưng khuyết thiếu Vũ Khiết, trong lòng không thể nào nhẹ nhõm được.

"Diệp chưởng môn, ngươi thật sự thông qua khảo hạch sao?"

Trưởng lão Huyền Vũ tộc nhịn không được dò hỏi.

"Thông qua, “Vạn Hóa Chi Thủ” cũng đã tới tay, thậm chí ta đã luyện đến quyển hạ rồi." Diệp Phong gật đầu.

"Diệp chưởng môn, ngươi có thể kể lại tình hình năm mươi sau của cửa ải “Trăm năm hóa phàm” không?"

Trưởng lão Huyền Vũ tộc rất tò mò, tộc nhân Huyền Vũ tộc gần đó cũng nhanh chóng tụ tập lại.

Gần như tất cả các tộc nhân của Huyền Vũ tộc đều từng vào trong Điện Thiên Tôn tiến hành khảo hạch, nhưng chưa ai vượt qua được cửa ải cuối cùng.

Chuyện này, gần như thành tâm ma của bọn họ.

Nếu có thể biết tình huống trong đó, cũng coi như làm tất cả tộc nhân Huyền Vũ tộc mãn nguyện.

Bình Luận (0)
Comment