Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Nếu đã như thế, chúng ta đi tham gia khảo hạch đi!"
"Bởi vì lúc trước chúng ta đã thông qua cửa ải tâm ma và cửa ải minh trí, chỉ cần vào trong khảo hạch, sẽ trực tiếp vào trong thế giới thế tục, tiếp tục tiến hành khảo hạch."
"Được lắm!"
Thạch Lỗi và đệ tử chuẩn bị tiếp tục khảo hạch.
Nhưng Diệp Phong lại gọi bọn họ lại, nói: "Tốc độ thời gian của thế giới thế tục tương đồng với thế giới bên ngoài, nếu các ngươi vào trong đó, sẽ chịu lỗ đấy."
Các đệ tử nghe vậy, đột nhiên tỉnh ngộ.
"Đúng đó!"
"Thời gian của khảo hạch trăm năm hóa phàm dài đến một trăm năm, nếu giờ chúng ta vào trong, nếu thuận lợi, sẽ phải ở lại trong đó chừng một trăm năm."
"Nếu là trước kia, một tháng bên ngoài, bên trong qua đi trăm năm, mới xem như có lời."
Các đệ tử lập tức bỏ qua suy nghĩ lúc trước.
"Chưởng môn, chúng ta phải đi về sao?" Thạch Lỗi nhìn về phía Diệp Phong, mở miệng hỏi.
"Không vội, đợi người khác." Diệp Phong khoát tay áo.
"Đợi ai cơ?"
Ngay cả trưởng lão của Huyền Vũ tộc cũng sửng sốt.
Diệp Phong nhìn về phía Điện Thiên Tôn đang đóng cửa kia, trầm ngâm một hồi, mới mở miệng: "Đợi người phi thăng đầu tiên của thế giới thế tục, đồng thời, cũng là sư muội của các ngươi."
...
Điện Thiên Tôn, thế giới thế tục.
Cuối cùng Tô Linh cũng đột phá bình cảnh sau cùng, tấn chức Đệ Ngũ Cảnh, trở thành đại năng Thần Nguyên cảnh, khí tức trên người vô cùng mạnh mẽ, oanh động cả thế giới thế tục.
Những khu vực khác của thế giới thế tục.
Bốn vị nửa bước Đệ Ngũ Cảnh Dã Trư, Nhãn Kính Xà Vương, Phong Vương, Cự Hùng cũng thuận lợi phá quan, tấn chức Đệ Ngũ Cảnh.
Năm vị Đệ Ngũ Cảnh đột phá cùng một lúc, khí thế nối liền với nhau, làm trung tâm của thế giới thế tục xuất hiện một cơn lốc xoáy rất lớn.
Ầm ầm!
Bầu trời đen lại, tiếng xé gió nặng nề không ngừng vang lên.
"Thật là kỳ lạ! Ta cảm thấy có thứ gì đó đang triệu hoán ta."
Tô Linh ngửa đầu nhìn lên trời.
Nàng suy tư một lát, sau đó dặn dò người của Tô phủ rất nhiều chuyện, và một vài điều cần chú ý khi chăm sóc cho Ma Anh, sau đó phá không mà đi, đi tới trung tâm của thế giới thế tục.
"Ngươi cũng đến đây?"
Bốn vị tân tấn Đệ Ngũ Cảnh Dã Trư, Cự Hùng, Nhãn Kính Xà Vương, Phong Vương cũng đến chỗ này, vừa nhìn thấy Tô Linh, Dã Trư lập tức lên tiếng chào hỏi.
"Chẳng lẽ các ngươi cũng cảm ứng được à?"
Tô Linh chỉ vào vòng xoáy trên trời.
"Đúng vậy, giống như có thứ gì đó đang triệu hoán chúng ta, có lẽ đánh nát cơn lốc này sẽ có được đáp án." Dã Trư gật gật đầu.
"Hình như Diệp tiền bối và Cẩu Hoàng cũng phá không biến mất, chẳng lẽ, lần này chúng ta có thể tìm được bọn họ?" Tô Linh nghĩ tới chuyện gì đó, không khỏi bắt đầu ngóng chờ.
"Thử xem sao!"
Dã Trư hít sâu một hơi, tiếp theo, bất thình lình phun một ngụm yêu nguyên lực vào trong lốc xoáy, khiến cho hư không ẩn ẩn xuất hiện dấu hiệu bị nghiền nát.
"Ra tay!"
Những người khác nhao nhao xuất thủ.
Sau khi bị năm vị Đệ Ngũ Cảnh cường giả liên thủ tấn công, trung tâm cơn lốc đột nhiên vỡ nát, một cánh cửa sáng chói xuất hiện, hình như thông đến một thế giới rộng lớn hơn.
"Đi!"
Năm người Tô Linh phá không mà đi, từ đó về sau biến mất không thấy, chỉ để lại truyền thuyết "Ngũ Hoàng phá không" cho thế giới thế tục.
Về sau, chỉ cần thế giới thế tục đồng thời xuất hiện năm vị hoàng giả Đệ Ngũ Cảnh, trung tâm lục địa sẽ có một cơn lốc rất lớn xuất hiện, tập hợp lực lượng của năm vị Đệ Ngũ Cảnh, là có thể mở ra "thông đạo phi thăng" trong truyền thuyết, đi đến một thế giới cao hơn.
Trong Điện Thiên Tôn.
Năm người Tô Linh, Dã Trư ngơ ngác nhìn xung quanh, phát hiện nơi này là bên trong một ngôi đền.
"Đây là thế giới sau khi phi thăng?"
"Rõ ràng là không phải!"
"Không phải bên này có cửa hay sao, qua đó, mở ra, ra ngoài xem sao."
Mọi người cổ vũ lẫn nhau, mở cửa điện ra.
Thứ đầu tiên đập vào mắt họ là một vùng biển xanh thẳm, mênh mông vô bờ, có gió biển mằn mặn thổi tới, vén lên mái tóc của Tô Linh.
Trong hư không xa hơn.
Vô số bóng dáng đứng lơ lửng giữa trời, người cầm đầu thân hình cao lớn, mặt mày tuấn dật, đúng là Diệp Phong đã biến mất.
"Gâu gâu gâu!"
Đại Hoàng Cẩu kêu lên: "Cuối cùng các ngươi cũng đến rồi, làm chúng ta chờ lâu như vậy, còn không qua đây?"
Lúc này đám người Tô Linh mới tỉnh thần lại.
Mãi đến lúc dùng sức bóp lấy cổ tay của mình, cảm thấy rất đau, người Tô Linh mới run lên, xác định tình cảnh trước mắt là thật.
"Diệp tiền bối, chúng ta phi thăng rồi sao?"
Trái tim Tô Linh đập bình bịch.
"Là các ngươi phi thăng, ta vốn người của thế giới bên ngoài, với ta mà nói, hiện giờ chỉ là trở về hiện thực mà thôi." Diệp Phong nói như thế.
Tô Linh nhìn khắp nơi, thấy được trưởng lão Huyền Vũ tộc và Thạch Lỗi sâu không lường được, còn có vô số tộc nhân Huyền Vũ tộc, nhịn không được mở to đôi mắt hạnh, ngơ người đứng yên.
"Nhiều cường giả như vậy?"
Vốn tưởng rằng đột phá Đệ Ngũ Cảnh xong, nàng cũng coi như một trong những cường giả đứng đầu, ai mà ngờ được, bên ngoài lại có nhiều cường giả như vậy!
"Có phải cảm thấy bất ngờ hay không." Diệp Phong cười nhạt một tiếng: "Đại Hoàng, phổ cập cho các nàng đi."
"Được rồi!"
Đại Hoàng Cẩu cười xấu xa.
"Tu hành chia làm các cảnh giới là Vọng Khí, Luyện Khí, Tụ Nguyên, Linh Hải, Thần Nguyên, Phá Hư, Chuẩn Thánh, Nhập Thánh, Hiển Thánh, Thiên Thánh, Chí Thánh, Bách Kiếp, Thiên Đạo, Đại Đạo."
"Trước mắt, các ngươi chỉ là Thần Nguyên Đệ Ngũ Cảnh, con đường sau này vẫn còn rất dài!"
"Ha ha!"
"Có phải bất ngờ lắm không?"
Đại Hoàng Cẩu nói xong, nhìn về phía đám Tô Linh.
"Hít!"
Quả nhiên, không ngoài dự đoán của Đại Hoàng Cẩu, đám người Tô Linh, Dã Trư nghẹn họng, mặt đầy vẻ không thể tin được, thế giới quan sụp đổ.
"Có tới mười mấy cảnh giới à!"
Tô Linh nhịn không được kinh hô.
"Các người không nghe nhầm." Đại Hoàng Cẩu thấy biểu cảm chấn kinh của họ, trong lòng thấy rất vui.
"Con đường tu hành vĩnh viễn không ngừng, tuy các ngươi phi thăng lên từ thế giới thế tục, nhưng thật ra cũng chỉ vừa mới bước vào cảnh giới Thần Nguyên mà thôi, con đường sau này vẫn còn rất dài." Diệp Phong nói.