Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1516 - Chương 1516 - Người Phi Thăng Đến Từ Thế Giới Thế Tục (Tt)

Chương 1516 - Người phi thăng đến từ thế giới thế tục (tt)
Chương 1516 - Người phi thăng đến từ thế giới thế tục (tt)

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Ừm, ta sẽ cố gắng tu hành." Tô Linh gật đầu.

Hiện giờ, dù cho nàng tấn chức đến cảnh giới Thần Nguyên, ngưng tụ Nguyên Thần, thần thức mạnh mẽ hơn xưa bội lần, nhưng vẫn không cảm nhận được tu vi của Diệp Phong.

Thậm chí, ngay cả tu vi của Thạch Lỗi nàng cũng không cảm nhận được.

"Tô Linh, tông môn của ta tên là Phiêu Miểu Tông, ngươi có chịu gia nhập vào tông môn của ta, trở thành một đệ tử đời thứ tư hay không?" Diệp Phong nhìn Tô Linh, mở miệng hỏi.

Hắn rất coi trọng tiềm năng Tô Linh.

Đây là một người tu hành dũng cảm, có trách nhiệm, có trí tuệ, có kiên nhẫn, tư chất không tầm thường.

Có thể vào Phiêu Miểu Tông, đương nhiên rất tốt.

"Đệ tử bằng lòng!"

Tô Linh lập tức quỳ trên đất, hành lễ bái sư với Diệp Phong, trên mặt tràn ngập vui sướng.

Trước khi phi thăng, nàng vẫn luôn muốn được Diệp Phong dạy bảo, giờ có thể gia nhập Phiêu Miểu Tông của Diệp Phong, hai bên trở thành sư đồ.

Đến lúc đó, nàng có thể danh chính ngôn thuận được Diệp Phong chỉ điểm, bắt đầu hành trình tu hành hoàn toàn mới.

"Tốt lắm!" Diệp Phong cười.

Hắn lập tức lấy danh sách tông môn và đại ấn chưởng môn ra, viết tên họ của Tô Linh vào, đóng dấu.

"Ting! Tuyển chọn đệ tử đời thứ tư Tô Linh, đến từ thành Phàm Nhân thế giới thế tục, căn cốt tuyệt phẩm, Thần Nguyên cảnh tầng thứ nhất."

Hệ thống thông báo.

Diệp Phong biết Tô Linh là tuyệt phẩm thiên kiêu, vui mừng không thôi.

Diệp Phong cất đại ấn chưởng môn và danh sách vào.

Lần này thành công tuyển chọn Tô Linh, không chỉ tăng cường lực lượng thân thể của hắn một chút, cũng mang về cho tông môn một vị thiên kiêu có thần phẩm căn cốt.

Nếu không phải linh khí của thế giới thế tục không bằng bên ngoài, chỉ dựa vào tư chất của Tô Linh, tu hành trăm năm, đã sớm có thể tấn chức cảnh giới Phá Hư rồi.

Sau này, chờ nàng gia nhập Phiêu Miểu Tông, tu vi chắc chắn sẽ tăng lên một cách chóng mặt.

"Diệp chủ, còn chúng ta thì phải làm sao?"

Đại Hoàng Cẩu không ngừng vẫy đuôi.

"Các ngươi hãy gia nhập Linh Thú các đi!" Diệp Phong cười sờ đầu nó, sau đó đưa cả bọn Đại Hoàng Cẩu, Dã Trư, Cự Hùng, Nhãn Kính Xà Vương, Phong Vương về Linh Thú các.

Cả quá trình không gặp chút trắc trở nào.

"Sư tôn, sau này ta còn cơ hội quay về thành Phàm Nhân không?" Tô Linh vẫn còn thương nhớ người thân ở quê hương.

"Thế giới thế tục không nằm trong quyền quản lý của ta, nhưng mà ta có thể đưa phân thân của ngươi vào trong đó, sau này nếu ngươi muốn về nhà, cứ mang lệnh bài này đến Điện Thiên Tôn, là có thể quay về thế giới thế tục."

Diệp Phong vươn tay ra, Hiện Thực chi lực mênh mông cuồn cuộn chảy ra, tạo thành một cổ lệnh màu đen trông có vẻ hết sức đặc biệt.

Vù!

Tô Linh cầm lệnh bài, lập tức cảm nhận được khí tức quen thuộc lưu động bên trong.

"Tiếp theo đây, ta sẽ nói cho các ngươi biết tình hình của thế giới bên ngoài." Diệp Phong vươn tay, một mảnh tinh đồ vô cùng vô tận xuất hiện giữa không trung.

"Đây là thế giới tinh không."

"Đây là đại lục Thần Châu, đây là cấm địa Hắc Ám, đây là tinh vực phía nam..."

Diệp Phong giới thiệu một cách tường tận về thế giới tinh không, ba ngàn thế giới, còn tiện thể nhắc tới Tiên giới mà bọn họ chưa từng đến.

"Tiên giới có tới mấy trăm vạn Thiên Thánh!"

"Hả!"

Đám người Tô Linh, Đại Hoàng Cẩu, trưởng lão Huyền Vũ tộc biết thế giới bên ngoài vô cùng to lớn, chấn động không thôi.

Diệp Phong lạnh nhạt nói:

"Không cần kinh ngạc!"

"Thế giới thế tục trong Thiên Tôn điện, và tinh cầu Hải Dương chúng ta đang đứng bây giờ chẳng qua chỉ là một góc của thế giới vô biên vô hạn, bên ngoài còn có rất nhiều thế giới muôn màu muôn vẻ."

"Cố gắng tu hành đi!"

"Một ngày nào đó, các ngươi cũng sẽ có thực lực đi về phía ba ngàn thế giới và Tiên giới."

Diệp Phong nhìn về phía đám người Thạch Lỗi.

"Các ngươi cũng vậy."

"Nhất là Thạch Lỗi, ngươi đã tấn chức đỉnh phong đến cảnh giới Phá Hư tầng thứ bảy, chờ ngươi tăng thêm hai tầng nữa, đạt tới đỉnh phong của Phá Hư -Thiên đế, thì có thể xông pha một mình rồi."

Thế giới bên ngoài rất nguy hiểm.

Nhất là ba ngàn thế giới và Tiên giới mạnh mẽ, không có thực lực Thiên đế, không thể nào vững chân ở ngoài được.

"Đệ tử đã biết." Thạch Lỗi gật đầu.

"Tiếp theo, chúng ta về Phiêu Miểu Tông thôi!"

Diệp Phong nhìn xung quanh, ánh mắt rơi trên người trưởng lão Huyền Vũ tộc: "Nếu thế giới thế tục có những người phi thăng khác xuất hiện, xin trưởng lão hãy tiếp đãi và an trí bọn họ thỏa đáng.”

"Được, ta sẽ làm vậy." Trưởng lão Huyền Vũ tộc gật đầu.

Tinh cầu Hải Dương vô cùng rộng lớn, hơn nữa, thế giới trên mặt biển cũng rất trống trải, đủ chỗ cho vô số người phi thăng.

"Vậy ta đi đây, sau này còn gặp lại!"

Diệp Phong chắp tay với người của Huyền Vũ tộc, xé rách hư không, dắt mọi người rời khỏi nơi này.

...

Phiêu Miểu Tông.

Đoàn người Diệp Phong đã trở lại đỉnh Phiếu Miểu Phong.

Đám người Tô Linh, Đại Hoàng Cẩu, Dã Trư thấy linh thảo mọc đầy cả đỉnh núi, kinh ngạc há to miệng.

"Lộc cộc!"

Dã Trư cắn linh thảo trên mặt đất, vừa ăn vào thì đã cảm thấy có một dòng khí ấm áp chảy vào trong bụng, làm cả người nó nóng lên, tu vi tức khắc dâng lên.

"Trên ngọn núi này, toàn là linh thảo hay sao!"

Dã Trư cả kinh.

Tô Linh ngồi xổm trên mặt đất, nhổ một cây Chu Linh thảo lên, đặt trước mũi ngửi ngửi, nàng có thể cảm ứng linh nguyên nồng đậm ẩn chứa trong đó đủ để làm tu vi của nàng tăng lên nhiều.

"Linh khí ở nơi này, thật là nồng đậm tới cực điểm!"

Tô Linh dùng sức hít thiên địa linh khí được Thiên Đạo Thanh Liên tinh lọc, vì nơi này nằm ngay trên linh mạch cấp thánh, nên mỗi một lần hô hấp, bọn họ có thể cảm nhận được tu vi của mình không ngừng tăng tiến.

Tình huống này, trước kia chưa từng có!

"Ta cảm thấy, chỉ cần khổ tu mười năm ở đây là ta có thể đột phá đến cảnh giới Thần Nguyên đỉnh phong!" Tô Linh mừng như điên.

Đám người Thạch Lỗi nghe vậy, liếc mắt nhìn nhau, nhận ra sự kinh ngạc trong mắt đối phương.

Đột phá cảnh giới Thần Nguyên đỉnh phong thôi mà cần tới mười năm?

Chậm quá đi mất!

Mấy vị lão đệ tử nhịn không được châm chọc trong lòng.

Bình Luận (0)
Comment