Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Thạch Lỗi nói:
"Tô Linh sư muội, việc tu hành trong Phiêu Miểu Tông chúng ta, có Tu Hành tháp, Tụ Linh tháp, bảng điểm đệ tử và thiết bị phụ trợ, hơn nữa còn có “căn cốt tiềm năng” và công pháp phụ trợ, lấy tư chất của ngươi, sang năm là có thể đột phá Thần Nguyên đỉnh phong rồi."
"Sao có thể?" Tô Linh cảm thấy khó tin.
"Chuyện này rất bình thường! Đại sư huynh mới hai mươi tuổi, cũng đã có tu vi Phá Hư tầng bảy đỉnh phong rồi." Hàn Vĩnh Huy khoát tay áo: "Tô Linh sư muội, chắc ngươi cũng mới mười tám hả?"
"Đại sư huynh mới hai mươi tuổi?"
Tô Linh ngơ ngác đờ ra.
Nàng tu hành trăm năm, mới tới Thần Nguyên cảnh giới, đại sư huynh Thạch Lỗi mới hai mươi tuổi thôi?
"Ta... Ta đã hơn một trăm tuổi rồi!"
Tô Linh ấp úng nói.
"Hử!"
Đám người Thạch Lỗi, Thẩm Vũ thiếu chút hộc máu.
Diệp Phong đứng bên cạnh cười mà không nói, rất vui mừng khi thấy các đệ tử chung đụng hòa hợp, vui vẻ như vậy.
Nhưng, ngay sau đó.
Diệp Phong đột nhiên ý thức được chuyện gì đấy, vội vàng hỏi hệ thống: "Không phải nói lớn tuổi hơn ta thì không thể chọn làm đệ tử của tông môn sao?"
Hệ thống lập tức giải thích:
"Sau khi chưởng môn thành Thánh, tuổi tác của đệ tử cũng đã không bị hạn chế nữa, chỉ cần tu vi thấp hơn Thánh cảnh, đều có thể nhận vào tông môn. Tu vi đạt tới Thánh cảnh, có thể suy xét tuyển làm trưởng lão, chấp sự, hộ pháp."
"Thì ra là thế!" Diệp Phong giật mình.
Lúc này, Thạch Lỗi còn đang giới thiệu cho Tô Linh về những kiến trúc, phương tiện trong Phiêu Miểu Tông, giúp nàng làm quen với hoàn cảnh.
"Thạch Lỗi, ta mang bút Mã Lương đi có việc, qua một thời gian sẽ trả lại cho ngươi." Diệp Phong giơ tay lên, bút Mã Lương lập tức bay tới, bị hắn cầm trong tay.
“Vâng ạ.” Thạch Lỗi lập tức gật đầu.
Trong tiểu viện trung tâm.
Hồ Phi Phi còn đang lột xác, sợ là không đủ nửa năm thì không ra ngoài được.
Diệp Phong khoanh chân ngồi trên bồ đoàn.
Tượng gỗ bên hông được hắn đặt ngay cạnh mình, giống như Vũ Khiết đang đứng ở kia, quan sát mọi chuyện.
"Chờ ta tu hành thành công, chắc chắn sẽ đi xuyên qua dòng sông thời gian vô tận, kéo nàng ta ngoài!"
Diệp Phong âm thầm thề.
Trừ việc dẫn dắt tông môn trở thành thánh địa ra, hắn lại có thêm một mục tiêu để phấn đấu.
Đó chính là: cứu Vũ Khiết!
Không bao lâu sau, bút Mã Lương huyền phù giữa không trung, phóng ra từng chút Hiện Thực chi lực một, nhưng không thuần túy như của Diệp Phong.
"Hiện Thực chi hỏa, luyện!"
Diệp Phong phóng thích Hiện Thực chi lực thuần túy của mình, hóa thành một ngọn lửa vô hình, bắt đầu luyện hóa bút Mã Lương, tăng phẩm chất của nó lên, cũng nhân cơ hội này, tu luyện quyển hạ “Vạn Hóa Chi Thủ”.
...
Thời gian nhoáng lên, một tháng đã trôi qua.
Tô Linh đã hòa nhập vào Phiêu Miểu Tông, quen thuộc hoàn cảnh xung quanh, cũng nghe mọi người kể về vô số truyền thuyết của Diệp Phong.
Dẫn dắt Phiêu Miểu Tông quật khởi, đánh bại kẻ địch Ngoại Vực, chém giết Thiên Mệnh Nữ Hoàng, chống lại Thánh Tôn...
Có rất nhiều truyền thuyết liên quan đến Diệp Phong.
Mỗi một truyền thuyết, đều khiến Tô Linh vô cùng khâm phục, có động lực tu luyện hơn trước, chỉ một tháng ngắn ngủi, nàng đã liên tục đột phá ba lần, bước vào tầng thứ tư của cảnh giới Thần Nguyên.
Quảng trường tông môn.
Cung Thanh Thu lại tuyển thêm hai đợt đệ tử nữa, nhưng bởi vì Diệp Phong không rảnh, nên các đệ tử này chỉ có thể tạm thời ở lại khách cư gần quảng trường.
Phải đợi Diệp Phong xuất quan, bọn họ mới được đăng kí vào danh sách.
...
Thế giới tinh không, tinh vực phía bắc.
Hóa thân của Thiên Đạo Thần Châu đang du lịch trong vùng tinh vực này, cuối cùng đi tới một vùng tinh hệ ánh sáng mờ mờ, hắn nhìn hơn mười thế giới cổ xưa xuất hiện ở đây, trong mắt toàn là vẻ ngạc nhiên.
"Lạ thật!"
"Hình như lần trước ta tới đây, nơi này đâu có mấy tinh cầu có sinh mệnh này, chẳng lẽ là ta nhìn nhầm rồi hay sao?"
Thiên Đạo Thần Châu nói thầm.
Không bao lâu.
Hắn tiến vào tinh hệ này, phát hiện mấy tinh cầu sinh mệnh này còn cổ xưa hơn cả Thần Châu, hơn nữa tổng số người tu hành trong đó cũng không thua gì Thần Châu.
Trong đó, thậm chí còn có Thánh cảnh giới tọa trấn!
"Chuyện gì vậy nè?"
Thiên Đạo Thần Châu nghĩ mãi không xong.
Nói thực ra, lịch sử của đại lục Thần Châu cũng không cổ xưa cho mấy, cũng chừng trăm vạn năm mà thôi.
Trong thế giới tinh không, có không ít nơi có lịch sử xa xưa hơn đại lục Thần Châu nhiều, cấm địa Hắc Ám và tiểu tiên giới đều là một trong số đó.
Nhưng là, cảnh tượng trước mắt hắn thật sự rất lạ lùng!
Thiên Đạo Thần Châu nhớ rõ, mình đã từng tới nơi này, khi đó, nơi đây là một mảnh hư vô, nhưng bây giờ nơi này tự nhiên có một vùng tinh hệ đột ngột xuất hiện.
Chuyện này, thật sự rất khó tin.
"Tìm chỗ nào đó quan sát cái đã."
Thiên Đạo Thần Châu đáp xuống một tinh cầu có sinh mệnh có đường kính chừng mấy vạn dặm, định vị Thánh cảnh duy nhất của tinh cầu này.
...
Sao Bắc Cực.
Trên đỉnh một mảnh sơn mạch liên miên không ngừng, có một tòa đạo quan xưa cũ, trước cửa đạo quan là một cây táo già đang mùa kết quả, dưới gốc cây có một vị lão đạo râu tóc bạc trắng đang đứng.
"Bình chướng Thiên Cơ biến mất rồi!"
Lão đạo ngẩng đầu lên, nhìn ra tinh không xa xa, phát hiện tinh không khác hoàn toàn ngày xưa, không khỏi thì thào.
"Bình chướng Thiên Cơ?"
Lão đạo bất chợt nghe thấy bên cạnh mình có một giọng nói đầy vẻ kinh ngạc vang lên, lão nhìn theo tiếng, chỉ thấy một bóng dáng hư ảo cao ngất xuất hiện, đúng là hóa thân của Thiên Đạo Thần Châu.
"Khí tức này... là Thiên Đạo tiền bối!"
Lão đạo lập tức chắp tay với hóa thân của Thiên Đạo Thần Châu: "Không biết người Thiên Đạo của đại thế giới nào, đại giá quang lâm, không tiếp đón từ xa, mong Thiên Đạo tiền bối thông cảm."
"Ta là Thiên Đạo Thần Châu." Hóa thân của Thiên Đạo Thần Châu chuyển chủ đề: "Phải xưng hô với ngươi thế nào?"
Vị lão đạo này nhìn bề ngoài thì tuổi rất lớn, nhưng tu vi lại bình thường, chỉ có Hiển Thánh trung kỳ, không mạnh cho lắm.
"Thế mà là Thiên Đạo Thần Châu ư? Vãn bối là Hãn Thiên cổ thánh, phụ trách tọa trấn thế giới sao Bắc Cực." Sắc mặt Lão đạo thay đổi, chắp tay, tiến hành tự giới thiệu.
Thiên Đạo Thần Châu nhìn khắp bốn phía, nói:
"Vì sao mảnh tinh hệ này bất thình lình xuất hiện, trước đó, ngay cả bản tôn cũng không phát hiện được nó, chẳng lẽ là Thiên Cơ bình chướng mà ngươi nói che giấu Thiên Cơ?"
"Đúng thế." Hãn Thiên cổ thánh gật đầu.
"Ngay cả bản tôn mà cũng qua mặt được, chỉ sợ người bày trận ít nhất cũng đã bước vào cảnh giới Bách Kiếp rồi?" Thiên Đạo Thần Châu hỏi.
"Cảnh giới Bách Kiếp là cảnh giới gì?" Hãn Thiên cổ thánh ngơ ngác.