Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1531 - Chương 1531 - Hái Thánh Dược

Chương 1531 - Hái thánh dược
Chương 1531 - Hái thánh dược

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Đương nhiên muốn đi." Nữ hoàng gật đầu, bề ngoài nhìn như bình tĩnh nhưng trong lòng chỉ mong lập tức lên đường.

"Vậy thì xin hãy chờ một lát, ta phải vào trong bí cảnh hái một ít thần dược và thánh dược bên ngoài không có, nhân tiện thu thập một vài cây giống linh dược có phẩm chất tốt."

Diệp Phong nói ra tình hình thực tế.

Ban đầu hắn không muốn lấy thánh dược và thần dược là bởi vì có chính sự phải làm.

Hôm nay, "Khí Vận Chi Thủ" quyển thượng đã đến tay, bia thần khí vận cũng bị Trấn Giới Bi hấp thụ, có thể dành thời gian ra làm những chuyện khác.

"Diệp chưởng môn cũng muốn thánh dược và thần dược?"

Trong lòng Hãn Thiên Cổ Thánh lộp bộp một tiếng.

"Ta không cần thánh dược và thần dược, nhưng những trưởng lão, các đệ tử trong Phiêu Miểu tông ta cần, mà bên trong bí cảnh có nhiều thánh dược và thần dược như vậy, sao ta có thể không muốn?"

Diệp Phong nhún vai.

Thánh dược và thần dược bên trong bí cảnh không đủ thuần khiết nhưng Phiêu Miểu tông có Thiên Đạo Thanh Liên, có thể tiến hành tinh lọc.

Chỉ có điều sẽ tiêu hao một ít thời gian.

"Được rồi!" Hãn Thiên Cổ Thánh mặt mày ủ dột, cảm thấy nếu mình thực sự muốn tranh thánh dược với Diệp Phong thì làm sao mà tranh nổi!

Diệp Phong nhìn ra sự e dè của Hãn Thiên Cổ Thánh, nói:

"Ngươi là cổ thánh của Thần Châu chúng ta, còn mở ra bí cảnh, đối với ta mà nói coi như là có ân, nếu gặp được thánh dược có ích với ngươi, ta không cướp là được rồi."

"Đa tạ Diệp chưởng môn tác thành!" Trong lòng Hãn Thiên Cổ Thánh thả lỏng, vội vàng chắp tay.

Một lát sau.

Diệp Phong và Hãn Thiên Cổ Thánh rời khỏi sa mạc màu vàng, hội họp với đám người Tuyết Nhạn, Dư La ở bên rìa sa mạc.

Còn nữ hoàng và nữ chiến thần, trước mắt hai người đang thu dọn hành lý ở hoàng cung, chỉ chờ Diệp Phong làm xong rồi sẽ cùng nhau rời đi.

Trong bí cảnh.

Đoàn người Diệp Phong thương lượng, mọi người sẽ tách ra, hái thần dược, thánh dược, và những cây giống linh dược có tình hình sinh trưởng tốt bên trong bí cảnh.

Bởi vì bí cảnh không có tên, Diệp Phong dứt khoát đặt tên cho nơi này là "Hãn Thiên bí cảnh".

Ba ngày sau.

Mọi người đi dạo xong toàn bộ Hãn Thiên bí cảnh này, hái được hơn mấy trăm nghìn thánh dược, hàng vạn thần dược, cùng với hơn mấy trăm nghìn cây giống linh dược sinh trưởng tốt.

Lối vào bí cảnh.

Đoàn người Diệp Phong tập hợp ở đây.

"Diệp chưởng môn, đây là cây giống linh dược ngài cần, tổng cộng ba trăm mười nghìn loại, tất cả đang ở đây."

Hãn Thiên Cổ Thánh đưa một chiếc vòng ngọc trữ vật cho Diệp Phong.

Thần thức đảo qua, Diệp Phong phát hiện linh dược ở bên trong muôn hình muôn dạng, sau khi mang về tông môn, đám linh dược chủng loại phong phú này đủ để mở rộng vườn linh dược đến mức ngay cả Chí Thánh cũng phải hâm mộ.

"Đây là thánh dược và thần dược các ngươi cần để đột phá."

Diệp Phong cũng lấy một phần thánh dược và thần dược mà mình thu thập được ra, tiến hành trao đổi đồng giá với đám Thánh cảnh Hãn Thiên Cổ Thánh.

Nửa ngày sau.

Toàn bộ quá trình giao dịch kết thúc.

"Chư vị đạo hữu, cáo từ!"

"Ha ha, ta phải trở về bế quan trùng kích lên cấp bậc Hiển Thánh, các đạo hữu, lần sau gặp lại!"

"Diệp chưởng môn, cáo từ!"

Đám người Tuyết Nhạn, Dư La Cổ Thánh lục tục rời đi, chỉ còn Diệp Phong và Hãn Thiên Cổ Thánh từ đầu đến cuối vẫn ở lại cổng ra vào bí cảnh, chờ đợi nữ hoàng và nữ chiến thần của Thần Linh cổ quốc đến.

"Sao nữ hoàng còn chưa tới?"

Sau khi đợi nửa tiếng, Hãn Thiên Cổ Thánh hơi nghi hoặc.

Xẹt!

Lại thấy hư không bị xé rách, hai bóng người thướt tha màu vàng đi ra, lại nhìn khác hoàn toàn lúc trước.

Nữ chiến thần đã thay một chiếc váy dài màu trắng.

Nữ hoàng mặc váy dài màu tím sẫm, trên đầu cài trâm phượng đủ mọi màu sắc, nhìn cổ điển lại phóng khoáng.

Có điều da của hai người không còn là màu vàng mà giống như dương chi ngọc, nhìn như gió thổi qua cũng có thể vỡ, trong trắng ửng đỏ, giống như hoàn toàn biến thành một người khác.

Còn lông thì biến thành màu bạc.

"Đẹp!"

Hãn Thiên Cổ Thánh không nhịn được bật thốt lên.

Sau đó, lão đột nhiên ý thức được mình thất lễ, vội vàng dùng tay che miệng, không dám nói bậy bạ nữa.

"Nữ hoàng và nữ chiến thần đây là đang cải trang?" Diệp Phong như cười như không hỏi.

"Da lông của tộc Thần Linh chúng ta vốn có thể tùy ý sửa đổi, chỉ có điều chúng ta cho rằng màu vàng là cao quý nhất, cho nên từ đầu đến cuối vẫn giữ nguyên màu vàng."

Nữ hoàng giới thiệu.

"Thì ra là như vậy!" Diệp Phong gật đầu: "Nếu đã chuẩn bị xong rồi thì tiếp theo trở lại Phiêu Miểu tông thôi!"

Một khắc sau.

Bốn người lướt qua cửa ra vào, đi tới tinh vực trung thổ.

"A?" Hãn Thiên Cổ Thánh thi triển Hãn Thiên Kính, chuẩn bị đóng cửa ra vào bí cảnh lại, nhưng đột nhiên lại phát hiện dường như Hãn Thiên Kính mất tác dụng, căn bản không có động tĩnh gì.

"Bia thần khí vận và "Khí Vận Chi Thủ" đều đã bị Diệp Phong thống soái lấy đi, từ đó bí cảnh luôn mở ra với bên ngoài, không thể nào đóng lại được nữa."

Nữ hoàng thuận miệng giải thích một câu: "Được rồi, tới Thần Châu Phiêu Miểu tông thôi!"

"Đi theo ta!" Diệp Phong xé rách hư không, dẫn ba người chui vào cánh cổng dịch chuyển, biến mất không thấy.

Chờ mọi người đi rồi, một bóng người thần bí đeo một tấm lụa mỏng che mặt chậm rãi xuất hiện ở cửa ra vào Hãn Thiên bí cảnh.

Nàng nhìn bóng lưng Diệp Phong rời đi, ánh mắt bình tĩnh.

Nếu như nữ hoàng ở đây sẽ nhận ra bóng người đeo lụa mỏng này.

"Cuối cùng cũng có người lấy được Khí Vận Chi Thủ rồi sao? Dường như người này còn tu luyện viên mãn quyển thượng, ngộ tính quá mạnh mẽ! Cũng không biết là tốt hay xấu."

Nữ tử thấp giọng nói.

...

Đại lục Thần Châu.

Vừa mới trở lại Thiên Nguyên hải vực, Hãn Thiên Cổ Thánh lập tức bay về phía thánh địa Vạn Hóa, chuẩn bị mượn mất thất của Dư La Cổ Thánh bế quan, trùng kích vào Thiên Thánh cảnh tiếp theo.

Trên bầu trời.

Diệp Phong, nữ hoàng Thần Linh cổ quốc, nữ chiến thần Khuyết Quỳnh sóng vai nhau phi hành, ngắm nhìn đất đai phì nhiêu mênh mông của Thần Châu.

"Hóa ra đây chính là Thần Châu."

Nữ hoàng thật sự rất tò mò, đánh giá xung quanh.

Nữ chiến thần cũng vậy, hết nhìn đông tới nhìn tây, dường như đối với bất kỳ sự vật nào của Thần Châu cũng vô cùng hiếu kỳ.

"Nhìn ra bọn họ rất nhàm chán." Diệp Phong liếc mắt nhìn nữ hoàng và nữ chiến thần, trong lòng nghĩ như vậy.

"A!"

Thần thức của nữ hoàng đảo qua, phát hiện trong một tòa cổ thành phía dưới đang có phụ nhân đang sinh con, nhất thời ngừng lại giữa không trung, sử dụng thần thức liếc nhìn, quan sát toàn bộ quá trình.

"Có thể cho người khác một chút riêng tư được không?"

Bình Luận (0)
Comment