Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Bịch bịch bịch!”
Các thiên tài vận chuyển khí tức của bản thân chống lại áp lực, tiếp tục chạy, khoảng cách giữa người này với người kia càng lúc càng xa.
Không lâu sau.
Mấy nghìn người dẫn đầu đã tới trước bậc đá, may mắn lúc này bậc đá đã được cải tạo, rộng chừng ba trượng, nếu không thì đúng là không đủ cho nhiều người như vậy chen chúc vào một chỗ.
Bậc thang đá lên núi cũng không dốc.
Nhưng nó uốn lượn hình xoắn ốc quanh ngọn núi, lộ trình rất dài.
Bình thường gần như không có ai đi lên bậc thang này mà đều bay thẳng lên, chỉ có đệ tử mới nhập môn mới đi bộ tử chân núi lên đỉnh núi.
Trên quảng trường tông môn.
Hàng trăm màn sáng hiện lên, chiếu hình ảnh trên bậc thang lên núi, cho người ta theo dõi toàn bộ quá trình.
Lúc này.
Mấy chục người đã đi tới nơi có câu hỏi đầu tiên.
Trong hình chiếu.
Một hình bóng hư ảo đứng bên thềm đá.
“Câu hỏi đầu tiên, Thủy Linh Thú trưởng thành đến mười tuổi sẽ trải qua quá trình gì, trong quá trình này cần phải chú ý cái gì?”
Hình bóng hư ảo lên tiếng.
Mười mấy người ở đây thoáng sửng sốt.
“Các ngươi biết không?”
“Không biết.”
“Mặc kệ đi, tiếp tục chạy!”
Mười mấy thiên tài dẫn đầu đồng loạt lắc đầu, tiếp tục đi dọc theo thềm đá, xông lên đỉnh núi.
“Ôi, mệt chết đi được.”
Một thiếu nữ có nước da bánh mật mặc váy ngắn bằng da thú đi tới nơi có câu hỏi đầu tiên, nghe được câu hỏi của hình bóng ven đường, lập tức trợn tròn mắt.
“Í! Cái này ta biết!”
Thiếu nữ mặc váy da thú trợn tròn mắt.
Nàng đến từ một gia tộc thuần thú nổi tiếng, mới mấy tuổi đã thành công thuần phục và nuôi dưỡng các loại linh thú thủ sơn như Thủy Linh Thú, Hỏa Linh Thú, biết rõ kiến thức liên quan.
“Lớn đến mười tuổi, Thủy Linh Thú sẽ bắt đầu mọc sừng, nhưng mà, sừng vừa mọc ra nhất định phải mài đi, để nó mọc lại một lần nữa, như vậy sẽ càng thêm cứng rắn.”
Thiếu nữ mặc váy da thú lập tức trả lời.
“Chúc mừng ngươi, đáp đúng rồi, ban thưởng một bình linh dịch khí huyết, sau khi uống xong có thể duy trì sinh lực trong nửa canh giờ.”
Hình bóng trên thềm đá vẫy tay, một chiếc bình sứ cao ba tấc xuất hiện, rơi vào tay thiếu nữ mặc váy ngắn da thú.
“Ực! Ực!”
Thiếu nữ không chút nghĩ ngợi, uống một hơi cạn sạch.
Sau một khắc.
Nàng cảm thấy toàn thân khô nóng, trong người tràn trề sức mạnh dùng mãi không hết, vội vàng chạy lên núi.
“Vù vù vù!”
Thiếu nữ mặc váy ngắn bằng da thú như một cái bánh xe lửa, chạy nhanh tới nỗi chỉ để lại tàn ảnh trên bậc đá, không bao lâu đã vượt qua mấy chục thiên tài đứng đậu, tạm thời xếp thứ nhất.
"Thứ gì bay qua?"
“Hình như là một người?”
“Đó là thiếu gia chủ gia tộc thuần thú, Vu Thù!”
“Người này tuổi còn trẻ, chẳng những tu vi đột phá Tụ Nguyên cảnh đỉnh phong mà còn thành công thuần hóa rất nhiều linh thú, trong đó có linh thú cấp Yêu Vương!”
Điều này khiến mười vị thiên tài trố mắt.
“Vu Thù, ngươi ăn gian!”
Một thiên tài nào đỏ chỉ vào thiếu nữ váy ngắn quát lên.
“Ngươi mới là đồ gian lận! Ta trả lời câu hỏi đầu tiên nên mới được ban thưởng.” Dứt lời, Vu Thù lắc lắc bình sứ trong tay, tiếp tục xông lên.
“Còn có thể như vậy?”
Mười mấy thiên tài nghẹn họng nhìn trân trối.
“Nếu không, chúng ta quay ngược lại đi?” Có người đề nghị.
“Vấn đề kia liên quan tới Thủy Linh Thú, ngươi biết không? Không biết đúng không? Nếu đã không biết thì còn không mau xông lên!” Những thiên tài khác lập tức chạy đi.
“Trên kia còn có câu hỏi, chúng ta sẽ gặp được câu mà mình có thể trả lời thôi.”
“Đúng vậy!”
Mười mấy thiên tài hăng hái trở lại, tiếp tục chạy.
Trên quảng trường tông môn.
Rất nhiều người thấy được cảnh tượng thiếu nữ Vu Thù trả lời câu hỏi, cũng thấy được trạng thái giống như phát điên của nàng sau khi uống xong linh dịch khí huyết, đều kinh ngạc.
“Thì ra câu hỏi ven đường lại quan trọng như vậy!”
Lúc này mọi người mới bừng tỉnh.
“Nhưng các ngươi có để ý thấy khi thiếu gia thế gia tuần thú Vu Xu trả lời câu hỏi của nàng, chúng ta căn bản không nghe thấy nàng nói gì.
Một lão giả hết nhìn đông lại nhìn sang tây.
Cung Thanh Thu lạnh nhạt giải thích:
“Đó là cấm chế!”
“Để tránh xuất hiện tình trạng đầu cơ trục lợi trong quá trình vấn đáp, khi thí sinh trả lời câu hỏi, chỉ có người hỏi bên cạnh mới có thể nghe được.”
“Về phần những người khác, dù có đứng bên cạnh cũng không nghe được, càng không thể nhìn môi ngữ mà đoán nội dung.”
“Như thế, có thể đảm bảo sự công bằng.”
“Trên đường leo núi tổng cộng có một trăm câu hỏi, mỗi câu hỏi đều không giống nhau.
“Cùng một câu hỏi, có mười phần thưởng.”
“Như thế có nghĩa là, sau mười lần trả lời, người sau sẽ không còn được phần thưởng nữa.”
“Còn nữa, khuyên các vị, đừng có khôn lỏi.”
“Trên đỉnh Phiếu Miểu có cấm chế, nếu các ngươi muốn dùng phương pháp truyền âm để đưa câu trả lời cho hậu bối của mình, không được đâu.”
“Mà còn bị chúng ta phát hiện nữa.”
“Một khi phát hiện ra, lập tức hủy bỏ tư cách tham gia khảo thí.”
Nói đến đây, Cung Thanh Thu đưa mắt nhìn bốn phía.
Đám người đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh toát, một số trưởng bối định gian lận giúp đỡ hậu bối nhà mình vội vàng dập tắt ý định mới nảy nở.”
Cung Thanh Thu tiếp tục nói:
“Có không ít đạo hữu ở đây hy vọng cuộc thi này công bằng, cho nên, bản thân cũng không nên khôn lỏi làm gì, để cho hậu bối của mình cạnh tranh bằng bản lĩnh thật sự, đó mới là thật.”
Cả đám người bị nói cho á khẩu không nói được gì.
“Được rồi, đạo lý đều đã hiểu cả, bổn trưởng lão cũng không cần nói quá nhiều, tiếp tục quan sát quá trình diễn ra cuộc thi.”
Cung Thanh Thu nhìn màn sáng trên quảng trường tông môn.
Trên nấc thang đá nối lên đỉnh núi.
Càng lúc càng nhiều thiên kiêu bước vào câu hỏi đầu tiên, bắt đầu trả lời.
“Thủy linh thú sinh trưởng mười năm, chắc chắn đã thành thục, có thể sinh con, nên lúc này nhất định phải tìm cho nó một đạo lữ song tu, hơn nữa còn phải có cái mông lớn!”
“Thủy linh thú sinh trưởng mười năm, nhất định phải ăn nhiều một chút, có thế mới khỏe mạnh được.”
“Cần phải cho thủy linh thú uống nhiều nước nóng.”
Đủ loại câu trả lời kỳ hoa đua nhau tuôn ra.
“Sai hết cả rồi!” Thân ảnh hư ảo trên thềm đá nghe những lời này, suýt nữa thì sụp đổ, lắc đầu liên tục.