Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Đám người thấy câu trả lời của mình sai rồi, cũng không dám tốn thời gian ở lại nữa, tiếp tục cắm đầu xông lên.
Không bao lâu sau.
Vu Xu dẫn trước phía xa xa bước vào câu hỏi thứ hai.
“Khi trồng linh dược thất tinh thảo sẽ xuất hiện sâu bệnh, cần dùng phương pháp nào để đuổi sâu?”
Thân ảnh hư ảo đưa ra câu hỏi.
“Thật có lỗi, ta không biết!” Vu Xù trợn tròn hai mắt, liên tiếp lắc dầu tiếp tục xông lên.
Không bao lâu sau, nàng bước vào vấn đề thứ ba.
“Khi chế tác linh thái, nấu canh tinh hải thang, cần bảy loại nguyên liệu chính, theo thứ tự là những gì?”
Nghe nói vậy, Vu Xu tiếp tục chạy như điên.
Vấn đề thứ ta.
“Khi tu hành pháp thuật, nếu xuất hiện tình huống thuộc tính tương xung, mà vẫn phải tiếp tục tu hành, nên giải quyết thế nào?”
Câu hỏi này khiến cho Vu Xù trợn trừng hai mắt.
“Mẹ ta ơi! Đây là câu hỏi cấp độ địa ngục à? Ngoại trừ câu hỏi đầu tiên, không ngờ ta không trả lời được câu nào hết, trượt trượt!”
Vu Xu nhún vai, lại tiếp tục lao như tên bắn.
…
Mấy câu hỏi bên dưới.
Đám người lần lượt đến điểm câu hỏi thứ hai, thứ ba, thứ tư, nghe được những câu hỏi xảo trá này, bọn họ chỉ có thể lấy tay đập trán, lựa chọn điên cuồng xông lên.
Trên quảng trường tông môn.
Đám người cũng cảm thấy những vấn đề này quá khó.
“Nếu những câu hỏi này không khó, chẳng phải phần thưởng quá rẻ sao?” Cơ Tử Linh là người ra đề, cười hì hì nói, khiến cho tất cả mọi người đều khẽ gật đầu, cảm thấy có lý.
Lúc này, tại điểm câu hỏi thứ hai.
Một nữ tử mặc áo xanh mở to dôi mắt sáng như tuyết, nghiêm túc đáp:
“Trồng linh dược thất tinh thảo, bình thường sẽ xuất hiện hai loại bọ rùa hai sao và bảy sao, chuyên môn ăn nhựa cây thất tinh thảo, lá bị chúng bò qua gần như đều là phế phẩm.”
“Nếu muốn giải quyết, phải chuẩn bị cửu tinh thiên thạch, xay nghiền thành phấn, đồ vào linh dichj pha loãng.
“Sau đó đem ủ mười hai canh giờ, rồi phun lên lá thất tinh thảo, có thể trừ sâu.”
Nói tới đây, thiếu nữ áo xanh lục rất căng thẳng.
“Xin chúc mừng, trả lời chính xác!” thân ảnh hư ảo bên thềm đá khẽ gật đầu, đưa tay chỉ thiếu nữ áo xanh. “Ban thưởng cho ngươi bay thẳng lên ba ngàn trượng!”
Vèo.
Thiếu nữ áo xanh trực tiếp được truyền tống đi lên ba ngàn trượng, rơi xuống trước điểm câu hỏi thứ ba mươi lăm.
Nàng lập tức ghé vào bên rào chắn, nhìn xuống dưới, chỉ thấy người bên dưới còn nhỏ hơn cả con kiến.
“Ông trời ơi!”
Thiếu nữ áo xanh trợn tròn hai mắt. “Phần thưởng này quá kinh khủng rồi!”
Dứt lời, nàng lại nhìn thân ảnh hư ảo bên thềm đa.
“Trong quá trình song tu, phải làm sao mới giữ được thể xác tinh thần hai bên đều vui vẻ, phát huy hiệu quả tối đa?”
Nghe được câu hỏi này, thiếu nữ áo xanh trợn tròn hai mắt, người trên quảng trường tông môn cũng nghẹn họng nhìn trân chối.
Người khác không nghe được tiếng thí sinh trả lời, nhưng vẫn có thể thông qua màn sáng nghe được câu hỏi.
Nhất thời, tất cả đều xôn xao.
“Nữ nhi của ta băng thanh ngọc khiết, đến tay nam hài tử còn chưa từng chạm, vấn đề này khó nghiêm trọng!”
Một vĩ nam tử trung niên mặc trường bào màu xanh đội mũ đen mềm nổi giận giơ chân.
Người này chính là cha của thiếu nữ áo xanh kia.
“Tông chủ Thần Dược Tông, sao ngươi lại đưa nữ nhi bảo bối của mình tới thi vào Phiêu Miểu Tông thế? Không phải sau này nàng sẽ kế thừa gia nghiệp Thần Dược Tông nhà ngươi sao?” có người trêu ghẹo.
“Làm sao? Không được à?”
Tông chủ Thần Dược Tông trừng mắt: “Phiêu Miểu Tông là đệ nhất tông Thần Châu, nếu không phải bổn Tông chủ lớn tuổi, còn có gia nghiệp cần phải thừa kế, ta cũng muốn gia nhập Phiêu Miểu Tông đấy. Nữ nhi của ta không kế thừa gia nghiệp, đi thi thì làm sao?”
Bị nói thế, những người khác không ai nói gì nữ, tiếp tục nhìn lên màn sáng.
…
Trên sườn núi Phiếu Miểu Phong.
Thiếu nữ áo xanh gãi gãi đầu, quả quyết lựa chọn không trả lời câu hỏi thứ ba mươi lăm nữa, chạy lên núi.
Bởi vì được truyền tống đưa tới một phần ba số thềm đá, thiếu nữ áo xanh vọt lên là người đứng thứ nhất.
“A…! Sao ngươi nhanh vậy?”
Khi còn cách quảng trường tông môn hai ngàn trượng, thiếu nữ mặc váy da thú ngắn của thế gia tuần thú nhìn thấy thiếu nữ váy xanh còn nhanh hơn mình một phần mười lộ trình, giật mình hô lớn.
“Đương nhiên là nhờ ban thưởng!”
Thiếu nữ váy xanh cười khanh khách trả lời, tiếp tục chạy như điên.
“Thì ra phần thưởng khi trả lời được một câu hỏi lại biến thái như thế. Ta cũng rất muốn!” một số thiên kiêu không trả lời được câu hỏi nào hâm mộ đến nước mắt chảy ròng ròng, đón gió điên cuồng chạy.
Tại điểm câu hỏi thứ sáu.
“Khi luyện chế dẫn linh đan, nếu nửa đường xuất hiện vấn đề đan lô thở hổn hển, nên giải quyế thế nào?”
Thân ảnh hư ảo đưa ra câu hỏi.
“Ta hiểu!”
Một thiếu niên da ngăm ngăm đen lập tức đứng trước mặt thân ảnh nọ thấp giọng trả lời: “Muốn áp chế đan lô thở hổn hển, phải sử dụng ổn linh dịch, căn cứ theo số lần đan lô thở hổn hển để xác định số lượng. Một lần thở hổn hển dùng một giọt, mười lần thở hổn hển dùng mười giọt.”
“Trả lời chính xác. Ban thưởng một tấm khi thân phù, có thể tăng tốc trong hai khắc đồng hồ!” Thân ảnh hư ảo nói.
Một khắc sau.
Một tấm phù lục vẽ hình phong vân xuất hiện.
“Ha ha, ta phát tài rồi!”
Thiếu niên dán khinh thân phù lên ngực, tốc độ tăng vọt, nhanh chóng vượt qua mấy trăm vị thiên kiêu, trở thành người gần với thiếu nữ váy lục và Vu Xu váy ngắn nhất, đứng thứ ba.
Cuộc thi vẫn tiếp tục.
Không ít thiên kiêu ngẫu nhiên trả lời được chính xác vấn đề, lấy được phần thưởng, nhanh chóng vượt qua những người khác, tiến vào đội ngũ dẫn đầu.
Trên quảng trường tông môn.
Cung Thanh Thu liếc nhìn Cơ Tử Linh, nói: “Tử Linh, sao cả vấn đề về song tu ngươi cũng hỏi được vậy?”
Cơ Tử Linh thè lưỡi, nói.
“Một trăm câu hỏi ta đặt ra bao gồm tất cả các phương diện, đương nhiên phải có cả phương diện song tu nữa chứ!”
Cung Thanh Thu nghe vậy câm nín.
Nói thực ra, chính nàng cũng không trả lời được câu hỏi liên quan đến song tu kia, không phải vì tu vi thế nào, mà chỉ có trải qua chuyện này rồi mới có thể trả lời một cách hoàn mỹ được.
Cung Thanh Thu không có kinh nghiệm về mảng này, đương nhiên không hiểu.
Chính Cơ Tử Linh là người đưa ra câu hỏi cũng chỉ nghe được thôi, muốn nàng nói ra cách giải quyết cụ thể thế nào nàng cũng ấp úng.
Trên đỉnh núi Phiêu Miểu.
Diệp Phong khoanh chân trước đại điện Chưởng môn, thần thức bao phủ cả Phiêu Miểu Tông, nắm rõ từng hành động của các thí sinh.
“Nhóm người mới này không tệ nhỉ!”
Diệp Phong quan sát toàn cục, nhìn ra được những thiên kiêu này rất bất phàm, nhất là những người được ban thưởng kia.
Mỗi một người, đều là thiên kiêu chân chính!