Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Trong các đại thế lực.
Rất nhiều cường giả vừa nhận được thiệp mời của Phiêu Miểu Tông đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, có người thậm chí đã thu dọn xong từ sớm, chỉ chờ lấy được thiệp mời, là sẽ lập tức xuất phát.
Trong bóng đêm.
Đỉnh Phiếu Miểu Phong.
Diệp Phong khoanh chân ngồi trên cỏ, nhìn ánh trăng sáng tỏ giữa trời, lại nhìn hơn mười người cạnh mình, trong lòng rất là cảm khái.
Đây là một cuộc họp nhỏ.
những người gia nhập tông môn sớm nhất như mười sáu vị đệ tử đời thứ nhất, Cung Thanh Thu, Lý Tử Long, Ngọc Thần, Hồ Phi Phi, hoặc là người tu hành có tu vi đạt tới Thánh cảnh, đều có mặt ở đây.
Mấy chục người tu hành ở đây, là trụ cột chân chính của Phiêu Miểu Tông.
"Thời gian nhoáng lên một cái, đã qua mấy năm rồi."
"Nếu sư huynh trên trời có linh, chắc là vui mừng lắm? Dù sao, Phiêu Miểu Tông chúng ta cũng sắp trở thành tông môn cấp ngũ tinh, chân chính bước vào hàng ngũ thế lực hàng đầu của Thần Châu."
"Bây giờ ngẫm lại, thật là cảm khái."
Diệp Phong nhìn quanh, trong lòng hết sức cảm động.
Mấy năm rồi.
Các trưởng lão, các đệ tử ở vẫn còn ở đây, vẫn còn phấn đấu cho sự quật khởi của Phiêu Miểu Tông hệt như lúc ban đầu.
Hắn thân là chưởng giáo, vô cùng vui vẻ.
"Chưởng môn sư thúc, nếu sư tôn còn sống, nhất định sẽ rất vui vẻ." Đại đệ tử Thạch Lỗi nói.
Hắn nhớ lại những chuyện xảy ra trong mấy năm nay, và sự cường thịnh của Phiêu Miểu Tông bây giờ, nhịn không nổi mà đỏ hốc mắt.
Ai mà ngờ được, Phiêu Miểu phái đứng trên bờ vực giải tán lúc trước, chỉ dùng mấy năm ngắn ngủi, đã trở thành đệ nhất tông môn danh chấn Thần Châu?
"Có chưởng môn ở đây, chúng ta nhất định sẽ càng ngày càng đi lên." Mặc Oanh như thế nói.
"Ta cũng nghĩ như vậy." Cổ Vũ Lam gật đầu.
"Quyết tâm đi theo chưởng môn!" Nhan Như Ngọc vươn tay về phía trước, sau đó giơ lên cao, bày tỏ mình luôn ủng hộ Diệp Phong.
"Đi theo chưởng môn, cố gắng phấn đấu!"
Những người khác cũng vươn tay ra.
Diệp Phong nhìn những trưởng lão và đệ tử đang ngồi đây, sinh lòng cảm động, cũng tạo thành một vòng tròn cùng với những người khác, sau đó nắm chặt quả đấm, chạm vào quả đấm của những người xung quanh.
"Cảm ơn sự nỗ lực của các ngươi!"
"Thân là chưởng giáo của Phiêu Miểu Tông, ta chắc chắn sẽ dẫn dắt mọi người tiếp tục tiến về phía trước."
"Ngũ tinh không phải chung điểm của chúng ta."
"Chúng ta phải tiếp tục cố gắng, thành thánh địa, thánh địa đỉnh cấp, thậm chí là vô thượng đạo tông vượt qua thánh địa!"
Diệp Phong trịnh trọng nói.
"Nguyện vượt lửa qua sông vì Phiêu Miểu Tông, quyết không chối từ!"
Mọi người đồng thanh nói.
Giờ khắc này.
Trong lòng Diệp Phong càng cảm động hơn nữa, cảm thấy sống mũi cay cay, chân chính hòa nhập vào trong gia đình lớn này.
"Đêm nay, không say không về!"
Diệp Phong nhìn về phía Long Thiên Tinh, Long Thiên Tinh lập tức hiểu ý, lập tức lấy một đống vò dược tửu Long Nhân tộc cải tiến.
"Cạn!"
Mọi người cùng giơ vò rượu đầy sóng sánh lên, cụng ly xong, uống một hơi cạn sạch.
Sau nửa đêm.
Mọi người lục tục rời khỏi.
Chỉ có hai người Diệp Phong và Hồ Phi Phi còn ở lại trên đỉnh núi, nhìn vầng trăng sáng rõ trên trời.
...
Sáng sớm hôm sau.
Mọi người dậy sớm, bận rộn đi qua đi lại trên quảng trường tông môn, tất cả mọi người, đệ tử, trưởng lão, chấp sự, Linh Thú đều thay trang phục mới tinh của tông môn, tổng thể màu đỏ, có vẻ rất là vui mừng.
Hội trường đã bày trí xong xuôi hết.
Trên quảng trường tông môn, bố trí đến mấy trăm vạn ghế, có vị trí cho những vị khách đến từ khắp nơi trên đại lục.
Chỉ chớp mắt, đã đến giữa trưa.
Các khách mời lũ lượt vào bàn.
"Tiếu Thương Thiên của Thương Thanh Cấm Khu đến!"
"Ngự chủ của Kiêu Dương thánh địa đến!"
"Thánh chủ Vạn Hóa thánh địa Dư La cổ thánh đến!"
"Thánh chủ Băng Tuyết thánh địa Tuyết Nhạn đến!"
Đại đệ tử Thạch Lỗi đích thân đứng trước hội trường, dẫn dắt hơn một ngàn đệ tử nghênh đón khách đến.
"Thạch Lỗi, tu vi của ngươi lại tăng lên nữa rồi, sắp sửa theo kịp mấy lão già chúng ta rồi đấy." Tiếu Thương Thiên ôm Bạch Cơ, cười nói với Thạch Lỗi.
"Tiền bối quá khen, ta nghe nói, người sắp phong Thánh rồi, thật đáng mừng!" Thạch Lỗi cười ngây ngô.
"Đừng nói nữa, ta đã từng ngang vai ngang vế với Diệp chưởng môn của các ngươi đấy, mà bây giờ, ngay cả các ngươi cũng sắp vượt qua ta rồi." Tiếu Thương Thiên tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Các vị khách mời lục tục ngồi vào vị trí.
Bất kể là chín thánh địa, hay là trên trăm thế lực ngũ tinh, hoặc là hơn một ngàn thế lực bốn sao trên đại lục, gần như đều do chưởng giáo đích thân dẫn đoàn đến chúc mừng.
Không khí vô cùng huyên náo.
"Vạn Tông thánh địa đến!"
Không bao lâu, hai vị Thánh cảnh dẫn hơn mười vị chuẩn Thánh hiện thân, đúng là các vị trưởng lão của Vạn Tông thánh địa.
Trong đám người.
Phùng Xuyên không có tới.
Sau trận chiến lần trước, hắn bị Tiếu Thương Thiên đánh bại, giờ không dám xuất hiện trước mặt mọi người nữa, sợ bị cười nhạo.
"Các ngươi nhìn kìa!"
"Là hai vị Thánh cảnh tiền bối của Vạn Tông thánh địa."
"Nghe nói bọn họ tên là Hồng Diệu và Bạch Ngọc, là một đôi đạo lữ song tu, đến từ tinh hệ sao Bắc Cực, gần đây mới đột phá bước vào Thánh cảnh, không biết thực lực thế nào."
"Thánh cảnh thì chắc chắn là mạnh rồi."
Mọi người chung quanh lập tức nhìn chằm chằm vào Hồng Diệu và Bạch Ngọc, trong mắt toàn là vẻ tò mò.
"Ôi chao!"
"Hai vị đạo hữu, mới mấy ngày không gặp, các ngươi lại mạnh hơn không ít, sắp sửa bước vào Nhập Thánh sơ kì đỉnh phong rồi."
Cảnh Nghĩa và Lý Tứ Tượng bước lên đón chào.
Hai người nhận thấy cường độ khí tức của Hồng Diệu và Bạch Ngọc lại tăng lên không ít, Cảnh Nghĩa và Lý Tứ Tượng cùng là phi thăng giả đến từ tinh hệ sao Bắc Cực tỏ vẻ kinh ngạc.