Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Ha ha, may mắn mà thôi!"
"Chủ yếu là Thần Châu đại lục địa linh nhân kiệt, tốt hơn sao Bắc Cực nhiều, mới đến đây, tu hành chắc chắn sẽ có đột phá trong thời gian ngắn."
Hồng Diệu và Bạch Ngọc cười xán lạn.
"Hai vị, sắp đến giờ rồi, ngồi xuống đi!" Cảnh Nghĩa chỉ vào ghế đằng xa.
"Được." Hồng Diệu và Bạch Ngọc gật đầu, ngồi vào bàn tiệc cùng với các trưởng lão khác của Vạn Tông thánh địa.
"Kiêu Dương cổ thánh đến!"
Đúng lúc này, Thạch Lỗi nhìn thấy chân trời có một tảng mây màu rực rỡ lao nhanh tới, không khỏi hưng phấn lên, vội vàng hô to.
Ngay sau đó.
Hóa thân của Kiêu Dương cổ thánh chân giẫm mây lành bảy màu, sau lưng là mấy trăm vị cường giả của Kiêu Dương thánh địa, đích thân hộ tống biển hiệu mới còn phủ vải đỏ.
"Chúc mừng Phiêu Miểu Tông tấn chức ngũ tinh!"
Sau khi hóa thân của Kiêu Dương cổ thánh hạ xuống, lập tức chắp tay với Diệp Phong ngồi trên chủ vị.
"Cảm tạ Kiêu Dương đạo hữu đưa biển hiệu đến, Diệp mỗ vô cùng cảm kích." Diệp Phong cầm kéo, tự tay cắt băng, cũng xốc tấm vải đỏ che trên biển hiệu Phiêu Miểu Tông.
Ngay sau đó, cả sảnh đường hoan hô rung trời.
Từ nay về sau, Phiêu Miểu Tông chính thức tấn chức ngũ tinh!
"Lên!"
Hai tay Diệp Phong đẩy trong không trung, tấm biển bay lên trời, treo trên cửa đại điện chưởng môn nằm trên đỉnh cao nhất của Phiếu Miểu Phong, dưới ánh mặt trời chiếu xán lạn, năm viên kim tinh sau lưng ba chữ "Phiêu Miểu Tông" phát sáng rạng rỡ.
Đó là dấu hiệu của tông môn ngũ tinh!
"Rốt cục cũng đến ngũ tinh rồi."
Diệp Phong nhìn tấm biển trên đỉnh núi, thấp giọng thì thào.
Giờ khắc này, bốn phía yên tĩnh vô cùng, cứ như, cả thế giới đều đang nhường đường cho sự quật khởi của Phiêu Miểu Tông.
Đỉnh Phiếu Miểu Phong.
Trên cửa đại điện chưởng môn treo một tấm biển, tỏa ánh sáng màu vàng nhạt dưới nắng.
Sáng nhất là năm ngôi sao kia, chẳng khác gì năm chiếc đèn!
Các đệ tử, trưởng lão nhìn qua, sắc mặt nghiêm lại, trong mắt toàn là kính ý.
"Ngũ tinh, cuối cùng cũng đạt đến ngũ tinh rồi !"
Diệp Phong thì thầm, ánh mắt càng lúc càng kiên định, sau đó nhìn về phía gần trăm vạn vị khách mời có mặt ở đây, cất cao giọng nói:
"Cảm tạ các vị đạo hữu đến chúng mừng."
"Hôm nay, rốt cục Phiêu Miểu Tông chúng ta cũng tấn chức ngũ tinh, con đường sau này lại vẫn rất dài, hy vọng chúng ta sẽ cùng nhau chứng kiến tương lai!"
"Chén rượu này, ta xin cạn trước!"
Diệp Phong nói xong, nâng thánh bôi trên bàn lên, uống một hơi cạn sạch dược tửu Long Nhân tộc trong đó.
"Chúc mừng Phiêu Miểu Tông vinh đăng ngũ tinh, thánh địa chi lộ sắp tới!" Các vị khách mời cũng thi nhau nâng chén chúc mừng.
Không khí trong hội trường càng ngày càng nóng lên.
Lúc này, Diệp Phong nhìn về phía Thanh Sam Kiếm Tổ bên cạnh, nói với mọi người ở đây: "Thời gian gần đây, trưởng lão Thanh Sam Kiếm Tổ của Phiêu Miểu Tông chúng ta mới vừa Nhập Thánh, sự kiện lần này, cũng coi như là đại điển phong Thánh của Thanh Sam Kiếm Tổ."
"Đa tạ các vị đến tham dự!" Thanh Sam Kiếm Tổ đứng dậy, nâng chén với mọi người ở đây, cũng uống cạn một ly.
"Chúc mừng Thanh Sam Kiếm Tổ!"
"Chúc mừng đạo hữu!"
"Chúc mừng tiền bối!"
Những người tu hành ở đây nhao nhao đứng dậy, kính rượu với Thanh Sam Kiếm Tổ, trong mắt họ tràn đầy kính trọng và hâm mộ, đồng thời, bọn họ cũng sinh lòng khao khát với Phiêu Miểu Tông có thực lực mạnh mẽ.
Thánh cảnh bên ngoài khó gặp, trong Phiêu Miểu Tông lại có gần mười vị.
Cường thịnh đến mức này, quả là xưa nay chưa từng có!
Chỉ tiếc, bọn họ không thể gia nhập Phiêu Miểu Tông, nếu không thì cho dù có bao nhiêu gian nan cũng phải xông vào bên trong.
"Cảnh trưởng lão, Lý trưởng lão." Diệp Phong nhìn về phía Cảnh Nghĩa và Lý Tứ Tượng cách đó không xa.
Hai người lập tức đi tới, đứng ở hai bên Diệp Phong.
"Chưởng môn." Hai người gật đầu lễ phép.
Diệp Phong trỏ vào Cảnh Nghĩa và Lý Tứ Tượng, chính thức giới thiệu với các vị khách đang ngồi: "Các vị đạo hữu, hai vị này là người phi thăng đến từ tinh hệ sao Bắc Cực, vị này là Cảnh Nghĩa, vị này là Lý Tứ Tượng, đã gia nhập Phiêu Miểu Tông chúng ta, đảm nhiệm vị trí trưởng lão."
Sau khi được Diệp Phong chính thức giới thiệu, Cảnh Nghĩa và Lý Tứ Tượng nhìn nhau, đều nhìn thấy nét kích động trong mắt đối phương.
Diệp Phong giới thiệu bọn họ trước mặt mọi người, trước mặt tất cả cường giả của Thần Châu, chứng minh địa vị của bọn họ trong lòng Diệp Phong không thấp.
Chuyện này có nghĩa là, bọn họ không đến nhầm nơi.
Hai người nghĩ vậy, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Hoan nghênh hai vị đạo hữu phi thăng đến Thần Châu, các ngươi gia nhập Phiêu Miểu Tông, ngày sau đại đạo chắc chắn sẽ thành công!"
"Đúng là!"
"Thật là hâm mộ hai vị đạo hữu."
Lời chúc mừng của mọi người dâng trào như sóng biển, ngay cả Hồng Diệu và Bạch Ngọc cũng bưng ly rượu lên, kính rượu hai người.
"Tiếc là vợ chồng chúng ta không có duyên với Phiêu Miểu Tông, nếu không thì chúng ta cũng rất muốn gia nhập nơi này. Nếu vậy, ngày nào cũng có thể nâng cốc nói cười với Cảnh đạo hữu và Lý đạo hữu."
Bạch Ngọc nói với khuôn mặt đầy tiếc nuối.
Dáng diệu kia, như là bỏ lỡ mấy trăm triệu.
"Tính tình của Bạch Ngọc đạo hữu thật là sảng khoái." Dư La Cổ Thánh không khỏi cười nói: "Có điều, hai vị đạo hữu Bạch Ngọc và Hồng Diệu gia nhập Vạn Tông thánh địa, trở thành thái thượng trưởng lão, kỳ thật cũng là rất ổn đó chứ."
"Đâu có đâu có! Thực tế thì Phiêu Miểu Tông vẫn tốt hơn." Bạch Ngọc trêu ghẹo.
Không khí nơi này rất là hòa hợp.
Diệp Phong được mọi người vây quanh, khẽ mỉm cười, ngẫu nhiên nói mấy câu, vờ như căn bản không biết kế hoạch của Bạch Ngọc và Hồng Diệu, phát huy kĩ năng biểu diễn của mình đến tận cùng.
Không bao lâu.
Mọi người lục tục tặng quà lễ, chồng chất trên quảng trường tông môn như núi, người ngoài ghen ghét muốn chết.
"Diệp chưởng môn, chúc mừng nhé!"
Một giọng nói ôn hòa vang lên.
Ngay sau đó, bầu trời có tiên linh chi khí thuần khiết phát ra, bao lấy cả quảng trường tông môn, khiến cho toàn thân mọi người sảng khoái, không khỏi đặt chén rượu xuống, nhìn theo tiếng nói.