Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1565 - Chương 1565 - Vô Đề

Chương 1565 - Vô đề
Chương 1565 - Vô đề

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Trên bầu trời.

Mấy bóng dáng giáng xuống từ trên trời.

Người cầm đầu, là giới chủ của tiểu tiên giới Phục Khắc cổ thánh, bên cạnh hắn ta, có mấy người tu hành cảnh giới Tiên Đạo sơ kì, tu vi và thực lực đều có thể so với cảnh giới Nhập Thánh.

Gần bọn họ còn có Chân Long cổ thánh và Tinh Hà thánh nhân đồng hành, trên mặt họ cũng tràn đầy vẻ vui mừng.

"Hóa ra là mấy người bạn cũ Phục Khắc cổ thánh, Chân Long cổ thánh, Tinh Hà thánh nhân à, các ngươi đúng là khách ít đến đó!"

Diệp Phong nửa đùa nửa thật.

Sắc mặt Phục Khắc cổ thánh đỏ lên, nói: "Đâu có đâu có! Chúng ta ở xa quá, cho nên rất ít tới, lần này quý tông tấn chức ngũ tinh, chúng ta biết tin tức là khởi hành đến đây ngay."

"Diệp chưởng môn, chúc mừng Phiêu Miểu Tông tấn chức ngũ tinh!" Chân Long cổ thánh và Phục Khắc cổ thánh cũng chắp tay nói.

Tiếp theo, mấy người tu hành cảnh giới Tiên Đạo sơ kì đến từ tiểu tiên giới lập tức dâng quà lễ lên.

"Cảm tạ các vị đạo hữu!"

Diệp Phong lập tức nói lời cảm ơn, mời đám người Phục Khắc cổ thánh vào bàn, cùng nhau uống rượu chung vui.

Trên ghế khách.

Người của các đại thế lực nhìn về phía Phục Khắc cổ thánh và những cường giả Thánh cảnh khác, thì thầm thảo luận với nhau.

"Vị kia là Phục Khắc cổ thánh, giới chủ tiểu tiên giới, có thể phát huy lực lượng của cảnh giới Thiên Thánh."

"Lợi hại như vậy?"

"Tiểu tiên giới ở đâu?"

"Hắc Ám cấm địa nằm ở cực tây của thế giới tinh không, là nơi tiểu tiên giới tọa lạc, nhưng mà không có thực lực cường đại thì không thể đi qua vách ngăn của Hắc Ám cấm địa để đến tiểu tiên giới được."

"Nghe nói, tiểu tiên giới cũng là đại thiên thế giới đó!"

"Thì ra là thế!"

Mọi người gật gật đầu.

Phục Khắc cổ thánh đến đây, khiến cho mọi người thảo luận rất lâu, đề tài không ngừng thay đổi.

Có người thậm chí muốn đi tiểu tiên giới đi dạo.

Trên ghế khách.

"Tiểu tiên giới!"

"Hóa ra, trên đời này còn có một đại thiên thế giới có thể so với Thần Châu, khi nào có rảnh, chúng ta cũng phải đi xem."

Bạch Ngọc và Hồng Diệu nhìn nhau.

Tiếp theo, hai người híp mắt mỉm cười, cảm thấy vô cùng hứng thú với linh mạch Thánh phẩm của tiểu tiên giới.

Rầm!

Lúc mọi người ở đây nâng ly cạn chén, một tiếng động lạ lùng vang lên, làm tất cả mọi người chú ý.

Trên vòm trời.

Một vầng sáng bảy màu hóa thành vô số hoa tươi bay xuống, mang đến từng đợt mùi thơm ngây ngất.

Tình cảnh rầm rộ thế này, chẳng khác nào tiên nữ tung hoa.

"Phiêu Miểu Tông tấn chức ngũ tinh, khắp chốn mừng vui!"

Giọng nói mạnh mẽ vang lên, giống như vang lên trên chín tầng trời, lại như vang lên bên tai mỗi người.

"Là Thiên Đạo Thần Châu!"

"Ngay cả Thiên Đạo cũng chúc phúc, Phiêu Miểu Tông thật không hổ danh là đệ nhất tông môn của đại lục Thần Châu!"

Người của các đại thế lực vừa thấy bất ngờ vừa thấy ngưỡng mộ.

Ngay sau đó.

Những cánh hoa tươi bay xuống tan ra, hóa thành vô số pháo hoa tuyệt đẹp, nguyên lực thiên địa dư thừa ẩn chứa trong đó, rót vào người trưởng lão, Linh Thú, chấp sự, đệ tử của Phiêu Miểu Tông.

"Ầm".

Có người đột phá tu vi.

Ngay sau đó, cứ như phản ứng dây chuyền, rất nhiều đệ tử tu vi đã đạt tới bình cảnh không ngừng đột phá, khí thế phóng lên trời, làm mọi người kinh ngạc đến ngây người.

"Phiêu Miểu Tông có mấy trăm vị đệ tử cảnh giới Phá Hư!"

"Số lượng cảnh giới Thần Nguyên đã qua một vạn rồi!"

"Trời ạ!"

"Thật là tông môn thần tiên!"

Người của các đại thế lực nghẹn họng nhìn trân trối.

Một vài nhân vật thuộc lớp người đi trước yên lặng rơi lệ, cảm thấy mình sống nhiều năm như vậy, vậy mà còn không bằng đệ tử Phiêu Miểu Tông người ta, đứng là mất hết cả mặt mũi rồi.

Những giọt nước mắt chua xót không ngừng chảy xuống.

"Đa tạ Thiên Đạo!"

Diệp Phong chắp tay về phía bầu trời, mặt đầy ý cười.

Thần Châu Thiên Đạo hỗ trợ trưởng lão và đệ tử Phiêu Miểu Tông đột phá tu vi, cũng giúp củng cố cho căn cơ vững vàng, khiến cho thực lực của Diệp Phong cũng tăng lên, với hắn mà nói, đây là chuyện tốt.

"Diệp Phong đạo hữu khách sáo quá, quý tông phát triển, giúp cho Thần Châu lớn mạnh, sau này Thần Châu có thể càng ngày càng mạnh hay không, còn phải dựa vào lực lượng của Phiêu Miểu Tông."

Thần Châu Thiên Đạo truyền âm với Diệp Phong.

Diệp Phong truyền âm trả lời: "Thiên Đạo tiền bối cứ yên tâm, Phiêu Miểu Tông chúng ta chắc chắn dốc hết sức mình giúp Thần Châu đại lục quật khởi."

Hắn bày tỏ thái độ của mình.

Thần Châu Thiên Đạo nghe hắn nói như vậy, cực kì kích động.

Hiện tại Diệp Phong đã càng ngày càng mạnh rồi.

Thần Châu Thiên Đạo sợ Diệp Phong dẫn Phiêu Miểu Tông rời khỏi Thần Châu, vì giữ chân Diệp Phong, nên hắn ta mới phá lệ xuất hiện chúc phúc cho Phiêu Miểu Tông, cũng dẫn phát dị tượng thiên địa.

Nếu là trước kia, mặc dù là chín đại thánh địa cường thịnh sinh ra, hắn ta cũng không thèm quan tâm.

Chỉ có Phiêu Miểu Tông, mới có thể hưởng thụ đãi ngộ này.

Không bao lâu sau.

Thần Châu Thiên Đạo rời khỏi.

Các đệ tử của Phiêu Miểu Tông kết thúc đột phá, ít nhất cũng tấn chức một tiểu cảnh giới, có người thậm chí liên tiếp đột phá mấy tiểu cảnh giới, trên mặt không khỏi tràn ngập vẻ vui sướng.

Ngay cả tu vi của trưởng lão cũng gia tăng trên phạm vi lớn.

Còn linh mạch của Phiêu Miểu Tông, cũng không ngừng tăng lên vào lúc này, nhất là linh mạch Thánh phẩm của Phiếu Miểu Phong, mạnh hơn Thánh phẩm bình thường rất nhiều, tản ra linh khí nồng đậm chí cực.

Tình cảnh này, làm lòng dạ tham lam của Hồng Diệu và Bạch Ngọc không ngừng trào dâng.

"Linh mạch Thánh phẩm thật mạnh!"

Hồng Diệu và Bạch Ngọc nhìn nhau, hận không thể lập tức nhào vào đỉnh Phiếu Miểu Phong, nuôi dưỡng Hồng Bạch Thiên Túc Trùng, lợi dụng bí pháp cắn nuốt lực lượng của linh mạch Thánh phẩm.

"Đáng tiếc, chúng ta không thể ở lại Phiêu Miểu Tông."

"Đúng đó! Thật tiếc quá!"

Hồng Diệu và Bạch Ngọc thấp giọng thì thào.

Bình Luận (0)
Comment