Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1617 - Chương 1617 - Manh Mối Phủ Vực Thiên Lan

Chương 1617 - Manh mối phủ vực Thiên Lan
Chương 1617 - Manh mối phủ vực Thiên Lan

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Diệp Phong cười lạnh.

Có hai phương pháp để đối phó với Thạch Tĩnh.

Một, sử dụng thần thông Thiên Tôn “Hư không tuyệt đối”

Loại thần thông này có thể loại trừ mọi pháp tắc trong phạm vi của nó, không dám nói có thể phá được trăm phần thần phông thiên phú của Thạch Tĩnh, nhưng tối thiểu có thể giảm bớt chỉ còn một phần mười.

Hai, tự khiến mình bị thương!

Nếu Diệp Phong cùng Thạch Tĩnh đều bị thương nặng, cho dù Thạch Tĩnh có phát động thiên phú bản mệnh, sau khi trao đổi, Thạch Tĩnh bị thương nặng vẫn cứ là bị thương nặng.

Như thế, coi như môn thiên phú này mất hiệu lực.

Muốn giết Thạch Tĩnh, đương nhiên không khó.

Sau khi biết được phương pháp phá giả, Diệp Phong rất vui.

Thiên phú bản mệnh của Thạch Tĩnh không thể sử dụng liên tục nhiều lần trong thời gian ngắn, vẫn phải có một thời gian làm lạnh.

Mặc dù chỉ có ba hơi thở thôi, với người bình thường thì rất nhanh đã qua, căn bản không bắt được cơ hội này.

Nhưng với Diệp Phong mà nói, thời gian này rất dài rồi, đủ để xóa sổ Thạch Tĩnh.

Diệp Phong thầm nghĩ:

“Lần sau gặp lại Thạch Tĩnh, trước hết ta tự khiến mình bị thương sắp chết, một khi Thạch Tĩnh tráo đổi thương thế với ta, nhất định lão sẽ trợn tròn hai mắt.”

“Sau đó, ta lại thi triển “Hư không tuyệt đối”, phong tỏa sức mạnh pháp tắc.”

“Tiếp theo, chính là thời cơ oanh sát Thạch Tĩnh.”

“Ha ha ha!”

Nghĩ tới đây, Diệp Phong cười thật tươi.

Hồ Phi Phi ngồi một bên, buồn ngủ. cảm thấy không chiến đấu thật nhàm chán.

Nghe Diệp Phong cười, nàng đột nhiên tỉnh lại.

“Chưởng môn, người cười cái gì vậy?”

Hồ Phi Phi thì thầm hỏi.

“Ta cảm thấy ngươi rất xinh đẹp, nên cười, không được sao?” Diệp Phong trêu chọc.

“Đáng ghét!” Hồ Phi Phi thẹn thùng.

“Chưởng môn, ngài tỉnh rồi sao? Bây giờ để cho thiếp thân phục thị ngài đi!” Kiều Hi Nhu chậm rãi đi tới, cầm một cái khăn lông ướt nóng hầm hẩm chủ động lau trán cho Diệp Phong.

Diệp Phong cũng không từ chối.

Có mỹ nữ phục thị, đương nhiên được.

Lau mặt sạch sẽ, Diệp Phong mới nhớ tới người tu hành mà mình vừa thu vào trong Phiếu Miểu giới, bèn nói: “Đi theo ta.”

Vèo!

Ba người bay lên, bay tới Mông Gia Bảo.

Trên bầu trời.

Diệp Phong, Hồ Phi Phi, Knh nhìn xuống, có thể thấy, lấy dãy núi Mông Gia Bảo làm trung tâm, đã có một khu vực liên miên hơn mười vạn dặm.

Trong phạm vi này, có rất nhiều sinh linh tồn tại.

Bọn họ đều là người sống sót của cấm địa Thiên La.

“Diệp Chưởng môn!”

“Chưởng môn!”

Thấy Diệp Phong, mấy người Kiêu Dương Cổ Thánh, Ngô Kiếm trưởng lão, Thanh Nguyên Cổ thánh, đều bay lên chắp tay với hắn.

“Chưởng môn, ngài đào cả cấm địa Thiên Lan đến đây đấy à?” Thanh Nguyên Cổ thánh chỉ chỉ mười vạn dặm thổ địa phì nhiêu bên dưới, nhịn không dược mà hỏi.

“Đúng thế.” Diệp Phong gật đầu.

“Bảo sao nhiều chỗ nhìn quen thế.” Thanh Nguyên Cổ thánh giật mình khẽ gật đầu.

Diệp Phong quan sát bên dưới.

Sức mạnh thế giới xâm nhập, toàn bộ sinh linh và đất đai bên dưới đều bị đánh dấu lạc ấn của Phiếu Miểu giới, trở thành vật sở hữu của Phiếu Miểu giới.

Mà Diệp Phong, là thần của bọn họ!

Nghĩ một chút là hắn có thể xóa sổ bất kỳ người tu hành nào bên trong Phiếu Miểu giới.

“Từ nay về sau, mười vạn dặm này gọi là phủ vực Thiên Lan đi!”

Diệp Phong nói.

Về sau hắn sẽ thôn phệ càng nhiều thế giới hơn, khai cương khoách thổ cả những nơi hoang vu không người của Phiếu Miểu giới, kiến tạo càng nhiều phân khu kiểu như phủ vực Thiên Lan.

“Phủ vực Thiên Lan, tên rất hay!”

Kiều Hi Nhu lập tức tán dương.

Bây giờ nàng đã gia nhập Phiêu Miểu Tông, trở thành thuộc hạ của Diệp Phong, đương nhiên sẽ tung hô tuyệt đối quyết định của hắn.

“Tới Mông Gia Bảo xem đi.”

Diệp Phong hạ xuống đất, đứng trên đại điện nghị sự của Mông Gia bảo, tìm được tộc trưởng gia tộc Mông thị Mông Viễn.

“Xin chào Diệp Chưởng môn.”

Mông Viễn mang theo cao tầng Mông gia bảo nghênh đón Diệp Phong.

“Từ hôm nay trở đi, bổn Chưởng môn thành lập phủ vực Thiên Lan. Tộc trưởng gia tộc Mông thị các ngươi đảm nhiệm Phủ chủ đời thứ nhất, quản toàn bộ phủ vực Thiên Lan thật tốt cho ta, hiểu chưa!”

Diệp Phong dặn dò.

Mông Viễn bất quá chỉ là Thần Nguyên cảnh.

Cho dù cấm địa Thiên Lan bị trọng thương, người tu hành cao giai gần như ngã xuống toàn bộ, nhưng vẫn còn mấy Tiên cảnh, mấy chục bán tiên vẫn sống tiếp được, xem như là người mạnh nhất phủ vực Thiên Lan hiện giờ.

Trước mặt bọn họ, Mông Viễn rất yếu.

Nhưng!

Gia tộc Mông thị chiếu cố thi hài Thánh chủ Thánh địa Vạn Tông, trung trinh không đổi, đáng được khen thưởng.

“Đa tạ Diệp Chưởng môn ân trọng!”

Mông Viễn hơi sửng sốt một chút, sau đó mới ý thức được mình đã trở thành Phủ chủ của phủ vực Thiên Lan, vội vàng quỳ xuống cảm tạ.

“Đứng lên đi!”

Diệp Phong vẫy vẫy tay, Mông Viễn lập tức đứng dậy.

Sau đó, Diệp Phong ngưng tụ ra một thiết lệnh, trên đó viết xuống mấy chữ “Phủ chủ lệnh phủ vực Thiên Lan”, rót vào một chút sức mạnh thế giới, giao cho Mông Viễn, nhỏ máu nhận chủ.

Có Phủ chủ lệnh ở đây, Mông Viễn có thể trảm Địa Tiên.

Thực lực thế này, lại thêm ông ta vốn là chủ nhân một tộc, có thể quản lý tốt phủ vực Thiên Lan.

“Cường giả Thuần Nguyên cảnh trở lên mau tới!”

Diệp Phong xoay người cao giọng gọi bốn phía.

Sức mạnh không gian cường đại bao phủ toàn bộ phủ vực Tiên Lan, kéo tất cả những người tu hành có tu vi từ Thần Nguyên cảnh trở lên tới Mông Gia Bảo.

“Xin chào Giới chủ!”

Những người này đã tận mắt nhìn thấy trận đại chiến kinh thiên của Diệp Phong với Tltd và Thạch Tĩnh, cũng đã tự mình trải qua toàn bộ quá trình cấm địa Thiên Lan tiến vào trong Phiếu Miểu giới, đều biết Diệp Phong chính là Giới chủ giới này.

Cho nên, bọn họ vô cùng cung kính.

Diệp Phong nhìn bọn họ, chầm chậm nói.

“Đại chiến qua đi, cấm địa Thiên Lan đã không thích hợp cho các ngươi sinh tồn nữa. Cho nên, bổn tọa đã kéo các ngươi vào trong Phiếu Miểu giới, phân chia ra một khu vực.”

“Nơi đây, tên là phủ vực Thiên Lan.”

“Từ hôm nay trở đi, các ngươi đều ở tại đây tu hành.”

“Vị này là Mông Viễn, chủ nhân Mông Gia Bảo, cũng là Phủ chủ đời thứ nhất của phủ vực Thiên Lan do bổn tọa khâm điểm.”

“Các ngươi hiệp trợ y quản lý tốt phủ vực Thiên Lan.”

“Không được sai sót!”

“Hiểu rõ chưa?”

Bình Luận (0)
Comment