Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Nếu muốn tăng danh khí, ta nghĩ có thể kiếm một ít kiến trúc tiêu chí.” Cung Thanh Thu đưa ra đề nghị của mình.
“Chuyện kiến trúc tiêu chí cứ giao cho ta!” Diệp Phong đứng dậy nhìn phía xa xa.
Hắn có thể qua lại vạn giới.
Mà trong các đại thế giới, ví dụ như Tam Thiên giới, kẽ hở hư không ấy, đều có đủ loại tiêu chí kiến trúc cổ xưa.
Mang bất kỳ cái nào về cũng có thể dẫn tới một vụ nổ.
Nhưng mà!
Đương nhiên những kiến trúc tiêu chí này có thể đem lại rất nhiều danh vọng cho thành Bạch Phù, nhưng không chuyển hóa thành giá trị danh vọng cho Phiêu Miểu tông được.
Nghĩ một hồi hắn cũng nghĩ ra.
“Cung trưởng lão, sau khi mang kiến trúc tiêu chí các vùng trở về, ta sẽ lấy danh nghĩa Tông môn tặng cho thành Bạch Phù, các kiến trúc tiêu chí ngươi tìm được bên ngoài về cũng lấy danh nghĩa Tông môn tặng cho thành Bạch Phù đi.”
Diệp Phong nói vậy.
“Vì sao ạ?” Cung Thanh Thu không hiểu, nhanh nhảu hỏi.
Diệp Phong giải thích:
“Ta làm như vậy là để cho thế nhân đều biết những kiến trúc tiêu chí này đều là do Phiêu Miểu tông tặng, nhờ vậy mà tăng danh khí Tông môn. Đương nhiên, quan trọng nhất là, làm như thế, những người khác đều biết đồ vật là của Phiêu Miểu tông chúng ta, không dám có ý đồ xấu.”
Cung Thanh Thu nghe vậy lập tức tin.
“Vẫn là Chưởng môn cao kiến!”
Nàng ôn nhu tán dương, giơ ngón tay cái lên.
Diệp Phong mỉm cười bổ sung.
“Ha ha! Cung trưởng lão quá khen, tiếp theo phải đi lấy chứng nhận thành Bạch Phù thăng cấp thành trì năm sao! Về phần ta, ta sẽ đi tìm ít kiến trúc tiêu chí.”
Sau khi thành Bạch Phù tấn thăng lên năm sao, nhất định phải tổ chức khánh điển thăng tinh, hấp dẫn vô số người tới.
Mà đây chính là một cơ hội.
Trong khánh điển, chỉ cần Diệp Phong lấy danh nghĩa Phiêu Miểu tông tặng lượng lớn kiến trúc tiêu chí cao cấp cho thành Bạch Phù, nhất định sẽ khiến các phương chú ý.
Khi đó, nhất định giá trị danh vọng sẽ phóng đại.
“Được rồi, thuộc hạ sẽ đi chuẩn bị vật liệu ngay, sau đó đi tìm Kiêu Dương tiến hành xin chứng nhận thành trì năm sao.” Cung Thanh Thu lập tức rời đi.
Một tòa thành trì muốn xin chứng nhận cấp năm sao nhất định phải tìm Thánh địa nào đó của đại lục Thần Châu bình phán.
Mà hiện tại, trong tất cả Thánh địa của đại lục Thần Châu, chỉ có Kiêu Dương Thánh địa là có quan hệ tốt nhất với thành Bạch Phù.
Tìm bọn họ sẽ không sai.
Nhìn Cung Thanh Thu rời khỏi đỉnh Phiêu Miểu, Diệp Phong nhìn vào bốn nhiệm vụ còn lại.
[Nhiệm vụ thứ hai: Có được mười tám trận đại thắng]
[Nhiệm vụ thứ ba: Khai đàn giảng đạo]
[Nhiệm vụ thứ tư: Giá trị danh vọng vượt ngưỡng năm mươi triệu tỷ]
[Nhiệm vụ thứ năm: Tông môn tấn thăng Thánh địa]
Mỗi dòng nhiệm vụ, chỉ cần Diệp Phong dùng ý niệm ấn mở đều có thể xem kỹ nội dung bên trong.
Mười tám trận đại thắng rất đơn giản.
Đầu tiên là, linh thú, trưởng lão, đệ tử của Tông môn đi ra ngoài luận bàn thắng người tu hành khác, mà mỗi trận thắng đều phải thu được giá trị danh vọng nhất định.
Linh thú thắng ba trận.
Trưởng lão thắng năm trận.
Các đệ tử thắng mười trận.
Cộng lại là thắng mười tám trận.
Nhiệm vụ thứ ba khai đàn giảng đạo ý là Diệp Phong cần công khai giảng đạo một lần, ban phúc cho vô số sinh linh, hệ thống sẽ căn cứ vào hiệu quả giảng đạo mà bình phán có hợp cách không, nếu không hợp cách thì còn phải tiếp tục giảng .
Nhiệm vụ thứ tư rất dễ hiểu.
Tổng danh vọng của Phiêu Miểu tông phải vượt mức năm mươi triệu tỷ.
Mà bây giờ giá trị danh vọng của Phiêu Miểu tông đã hơn hai mươi triệu tỷ rồi, nhưng khoảng cách tới điều kiện năm mươi triệu tỷ vẫn còn rất lớn.
Nhiệm vụ thứ năm lại càng dễ hiểu hơn.
Nhiệm vụ này đơn giản là Phiêu Miểu tông thuận lợi thông qua khảo hạch Thánh địa, chính thức trở thành Thánh địa.
Trước đây Phiêu Miểu tông được Thần Châu Thiên Đạo sắc phong, thuộc về Thánh địa dự bị, một khi thỏa mãn điều kiện có thể trực tiếp tấn thăng thành Thánh địa, không cần thông qua các Thánh địa khác kiểm tra.
“Chờ hoàn thành được bốn nhiệm vụ đầu, nhiệm vụ thứ năm cũng coi như xong.”
Diệp Phong lẩm bẩm.
Nhiệm vụ Chưởng môn giai đoạn thứ tám chia làm năm nhiệm vụ, nhất định phải hoàn thành lần lượt, nếu không dù có hoàn thành nhiệm vụ kế tiếp cũng không thể tính toán được.
Nghĩ tới đây, Diệp Phong nhìn về phía xa xa.
“Lại phải đi xa tới Tiên giới một chuyến.”
Tiên giới có lịch sử lâu đời.
Kiến trúc tiêu chí ở đó rất nhiều, mà đẳng cấp cũng cao, giá trị cũng lớn.
“Nhưng ta cũng không nên chọn các kiến trúc tiêu chí tháp hơn cấp Tiên, trừ phi những tiêu chí đó có tác dụng đặc biệt.”
Diệp Phong lẩm bẩm thì thào.
“Chưởng môn, có phải ngài lại muốn ra ngoài chơi rồi không? Lần này không thể bỏ ta lại đâu đấy!”
Hồ Phi Phi lao đến.
Nàng nắm chặt khuỷu tay Diệp Phong, dựa cả người dính vào Diệp Phong chết sóng không buông tay.
“Thật đúng là không thể bắt được ngươi mà!”
Diệp Phong vuốt vuốt mái tóc màu hồng của Diệp Phong, nhìn Thiên Đạo Linh Hầu phía xa xa, phát hiện nó đang khổ tu nên không làm phiền nữa.
“Được rồi, hai người chúng ta đi là được.”
Hắn vừa dứt lời, hư không sụp đổ, như vô số gợn sóng trên mặt hồ cuốn thành một vòng xoáy hút Diệp Phong và Hồ Phi Phi vào đó, biến mất không còn tăm tích.
Tiên giới, giữa tinh không.
Diệp Phong cùng Hồ Phi Phi bất ngờ xuất hiện.
“Bây giờ ta đã đột phá Tạo Hóa cảnh tầng thứ ba, muốn nghiền sát Thánh tôn Thiên tộc cũng không thành vấn đề. Nhưng không ngờ khí tức của đối phương lại yếu thế, không biết chuyện gì đã xảy ra.”
Diệp Phong ngắm nhìn bốn phía.
Hắn thử tìm kiếm Thánh tôn Thiên tộc, nhưng dấu vết của đối phương cực kỳ nhạt, mặc dù có thể khóa chặt để tìm nhưng cũng phải mất đến nửa tháng.
“Được rồi!”
“Chờ thành Bạch Phù tấn thăng lên năm sao rồi đi tìm Viễn cổ thánh thần tiền bối hỏi xem ông ấy có muốn cùng ta tới Tiên giới ám sát Thánh tôn Thiên tộc không.”