Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1644 - Chương 1899 - Nhiệm Vụ Giai Đoạn Thứ Tám

Chương 1899 - Nhiệm vụ giai đoạn thứ tám
Chương 1899 - Nhiệm vụ giai đoạn thứ tám

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Trời chiều vẩy xuống.

Hai người tắm dưới ánh mặt trời ấm áp, như quay lại thời gian ấm áp vui vẻ trước kia, ăn ý ngồi bất động nhớ lại những lời vui vẻ ngày xưa.

Mấy ngày sau trôi qua.

Lúc này đã tới giao thừa.

Ngày mai là năm mới rồi.

Lúc ấy, Diệp Phong có thể bắt đầu tuyển nhận đệ tử đời thứ sáu, hắn cảm thấy nhiệm vụ Chưởng môn giai đoạn thứ tám sắp tới rồi.

Đêm giao thừa.

Phiêu Miểu tông treo đầy đèn lồng và câu đối xuân, trên đó viết đầy lời chúc phúc của các đệ tử.

Trước quảng trường Tông môn.

Diệp Phong mặc đại hồng bào, mỉm cười nhìn các đệ tử bên cạnh, phát hồng bao ra, cũng dặn dò đối phương tu hành cẩn thận.

“Một năm mới phải vui vẻ trưởng thành đó!”

Diệp Phong dặn dò thêm.

“Đa tạ Chưởng môn! Chúc ngài năm mới thuận lợi tìm được Chưởng môn phu nhân, sinh ra một tiểu tử béo, hắc hắc!”

Da mặt các đệ tử cũng rất dày.

Nghe vậy, Diệp Phong đằng hắng một cái, nhìn pháo hoa nổ tung lộng lẫy phía xa xa, trong đầu vang lên âm thanh của Vũ Khiết.

“Ôi!”

Thật lâu sau, hắn khẽ thở dài, quay lại chỗ mình lẳng lặng chờ năm mới đến.

“Đinh! Kiểm tra nhiệm vụ năm thứ sáu, Tông môn có được đệ tử Thánh cảnh tọa trấn, nhân đây mở khóa nhiệm vụ Chưởng môn giai đoạn thứ tám!”

Âm thanh máy móc vang lên.

Diệp Phong co rụt con ngươi lại, bỗng nhiên dứng lên.

“Khá lắm!”

“Quả nhiên suy đoán lúc trước của ta không sai, đúng là phải đến năm thứ sáu mới có thể mở khóa nhiệm vụ chưởng môn giai đoạn thứ tám... Mà Tông môn còn phải có đệ tử Thánh Cảnh tọa trấn nữa. Điều kiện mở khóa này không thấp!”

Diệp Phong xoa xoa tay, mở bảng hệ thống.

[Nhiệm vụ Chưởng môn giai đoạn thứ tám: Con đường Thánh địa]

Nhìn thấy dòng chữ đầu tiên, Diệp Phong sờ sờ cằm, tỏ vẻ “quả nhiên là thế”

“Nhiệm vụ giai đoạn thứ tám đúng thật là tấn thăng Phiêu Miểu tông thành Thánh địa, như vậy, nhiệm vụ tiếp theo hẳn là tấn thăng thành Bạch Phù thành thành trì năm sao!”

Diệp Phong tiếp tục nhìn xuống.

Diệp Phong không chần chờ nữa.

Hắn tiếp tục nhìn xuống.

[Nhiệm vụ Chưởng môn giai đoạn thứ tám: Con đường Thánh địa]

[Nhiệm vụ thứ nhất: Nâng cấp thành Bạch Phù thành thành trì năm sao, từ đây thu được một triệu tỷ danh vọng (1.000.000.000.000.000)]

[Nhiệm vụ thứ hai: Có được mười tám trận đại thắng]

[Nhiệm vụ thứ ba: Khai đàn giảng đạo]

[Nhiệm vụ thứ tư: Giá trị danh vọng vượt ngưỡng năm mươi triệu tỷ]

[Nhiệm vụ thứ năm: Tông môn tấn thăng Thánh địa]

[Kỳ hạn nhiệm vụ: Trăm năm]

[Phần thưởng nhiệm vụ: Mảnh vỡ trí tuệ “Tan nát cõi lòng” x1, mảnh vỡ pháp điển thời gian x1, mảnh vỡ pháp điển không gian x1, linh mạch cấp Thánh x1, thần thông pháp tắc x1, cổ thụ thiên mệnh x1, túi ban thưởng ngẫu nhiên x5 (bao gồm nhưng không giới hạn những phần thưởng trên)]

[Nhiệm vụ tường tình: mở rộng xem thêm]

Thấy “Con đường Thánh địa” được chia làm năm nhiệm vụ nhỏ, Diệp Phong líu cả lưỡi.

“Xem ra vẫn là tầm nhìn của ta kém.”

“Nhiệm vụ Chưởng môn giai đoạn thứ tám khó hơn bất kỳ nhiệm vụ nào trước kia rất nhiều lần, ngay cả thời hạn hoàn thành cũng kéo dài tới tận trăm năm.”

Diệp Phong sờ sờ cằm.

Hắn nhìn lướt qua phần thưởng công bố bên dưới, nhìn thấy mảnh vỡ trí tuệ “Tan nát cõi lòng”, mảnh vỡ pháp điển thời gian, mảnh vỡ pháp điển không gian thì tâm tình vô cùng tốt.

“Làm xong nhiệm vụ giai đoạn thứ tám, trí tuệ chi tâm của ta sẽ hoàn chỉnh, khi đó chắc hẳn ngộ tính của ta có thể thực sự đạt tới cấp độ Thiên Đạo cảnh.”

“Ồ!”

“Linh mạch cấp Thánh và thần thông pháp tắc thì thôi, nhưng cổ thụ thiên mệnh sau đó là thứ gì nhỉ? Chẳng lẽ cây cổ thụ này là thiên mệnh?”

“Hoặc là, nó có thể sáng tạo ra sức mạnh thiên mệnh, hoặc là thế giới cấp Thiên Mệnh?”

Diệp Phong lâm vào trầm tư.

Lúc này hệ thông không có nhắc nhở gì thêm, hắn chỉ có thể nhịn tò mò, tập trung vào từng nhiệm vụ ở giai đoạn thứ tám.

[Nhiệm vụ thứ nhất: Nâng cấp thành Bạch Phù thành thành trì năm sao, từ đây thu được một triệu tỷ danh vọng]

Diệp Phong nhìn hàng chữ này, lựa chọn điểm quan trọng, chẳng mấy chốc đã hiểu rõ.

“Thì ra là thế!”

“Tấn thăng thành Bạch Phù thành thành trì cấp năm sao, còn phải dựa vào các sự vụ của thành Bạch Phù đem lại một triệu tỷ giá trị danh vọng trở lên cho Phiêu Miểu tông.”

“Giai đoạn hiện tại, thành Bạch Phù đã hoàn toàn thỏa mãn điều kiện tấn thăng thành trì cấp năm sao.”

“Cho nên, để tìm cách hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất, quan trọng ở chỗ một triệu tỷ giá trị danh vọng.”

“Nhưng, làm sao để thu được đây?”

“Có thêm càng nhiều kiến trúc tiêu chí hơn, hoặc là để cho Phiêu Miểu tông và thành Bạch Phù tiến hành liên động mộng ảo nhỉ?”

Diệp Phong sờ sờ cằm.

Hoàn thành nhiệm vụ Chưởng môn giai đoạn tám nhất định phải theo thứ tự. Nhiệm vụ thứ nhất là tấn thăng thành Bạch Phù lên năm sao và thu hoạch giá trị danh vọng, cho nên, trước hết phải hoàn thành nhiệm vụ này rồi mới cân nhắc các nhiệm vụ sau.

Sáng sớm hôm sau.

Diệp Phong tìm được Cung Thanh Thu.

“Chưởng môn, ngài tìm ta?”

“Ta có một chuyện rất quan trọng muốn nói với ngươi.” Diệp Phong khẽ gật đầu.

“Chuyện gì vậy?” Cung Thanh Thu cũng hơi căng thẳng, thầm nghĩ không phải chuyện kia chứ?

“Giờ là lúc tấn thăng thành Bạch Phù thành thành trì cấp năm sao. Cung trưởng lão, chuyện này giao cho ngươi xử lý.” Diệp Phong nói ra nguyên do.

“A, thì ra là việc này!”

Cung Thanh Thu hơi thất vọng.

Nhưng nàng vẫn làm theo, chuẩn bị rời đỉnh Phiêu Miểu quay lại phủ Thành chủ thành Bạch Phù, xin chứng nhận.

“Đừng nóng vội!”

Diệp Phong gọi Cung Thanh Thu lại: “Ta còn một việc nữa, nhất định phải tăn cường liên động giữa thành Bạch Phù và Tông môn, gia tăng danh vọng cho thành Bạch Phù.”

“Danh vọng? Là danh khí ấy ạ?” Cung Thanh Thu trợn tròn hai mắt nghi ngờ hỏi lại.

“Cũng không khác lắm!” Diệp Phong khẽ gật đầu.

Hắn không thích hợp nói nhiều về “giá trị danh vọng”, chỉ đại khái giải thích một chút là được.

Bình Luận (0)
Comment