Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Không chỉ có Cung Thanh Thu tò mò, rất nhiều đệ tử đời thứ năm cũng cảm thấy hứng thú, đều nhao nhao ngẩng đầu nhìn.
“A... ha!”
Âm thanh kiều mị của Hồ Phi Phi bỗng nhiên nổ vang, một khắc sau, kén tằm vỡ vụn, nàng mặc một thân váy dài màu hồng phá không mà ra, trong tay vẫn cầm theo hỗn nguyên côn càng thon dài hơn.
Khí tức toàn thân càng cường đại hơn.
Ầm ầm!
Sâu trong thiên khung có tiếng sấm rền vang.
Đó là dấu hiệu sắp độ kiếp!
“Phi Phi về rồi.” Diệp Phong nhìn nữ tử tuyệt mỹ kia, nụ cười trên mặt dần nồng đậm hơn.
“Chưởng môn, đây chính là Thánh Phi trong truyền thuyết là hộ giáp Hồ Phi Phi của Tông môn ta đây ạ?” Một số đệ tử đời thứ năm không nhịn được mà hỏi thăm.
“Đúng.” Diệp Phong gật đầu, ánh mắt tràn đầy vui sướng, mừng rỡ, kiêu ngạo.
Trên bầu trời.
Hồ Phi Phi lơ lửng giữa không trung, nhìn lôi kiếp dần dần ngưng tụ, phát hiện một đạo lôi kiếp ngưng tụ từ đại lục Thần Châu, mà phần lớn là tới từ vũ trụ.
Hồ Phi Phi đang đột phá Chí Thánh cảnh.
Cấp độ này rất cao.
Chỉ đại lục Thần Châu không đủ năng lượng cho Chí Thánh độ kiếp, phải mượn nhờ từ trong vũ trụ, nếu không sẽ không cách nào ngưng tụ được kiếp vân hoàn chỉnh.
Ầm ầm!
Tiếng sấm liên tiếp ngột ngạt, không chỉ ảnh hưởng toàn bộ đại lục Thần Châu mà còn oanh động cả tinh không xung quanh, ảnh hưởng càng lúc càng mở rộng, kéo dài tới tận tinh hệ xa xôi.
“Là ai đang độ kiếp?”
“Từ hướng đại lục Thần Châu, xem tư thái này thì tối thiểu cũng là độ kiếp Thiên Tiên hoặc Thiên Thánh.”
“Ta thấy không chỉ thế thôi đâu!”
“Ồ?”
“Chẳng lẽ đây là một vị cường giả bí ẩn đột phá cấp độ Chí Thánh cảnh hoặc Tiên tôn?”
Người tu hành khắp các thế giới trong tinh không cũng đang thảo luận việc này, ai nấy đều ngẩng đầu nhìn vào giữa trung tâm kiếp vân, dù có cách ngàn núi vạn non cũng có thể thấy được một bóng hình xinh đẹp.
Đó là Hồ Phi Phi đang độ kiếp.
Trên đỉnh Phiêu Miểu.
Diệp Phong nhìn Hồ Phi Phi đang thôn phệ lôi kiếp thì lấy tay che mặt, thầm nghĩ nàng vẫn cứ ranh mãnh như xưa, vừa phá kén ra đã bắt đầu ăn sấm sét.
Đây là đại kiếp Chí Thánh cảnh đó!
Đổi lại là Thánh cảnh khác, thấy đại kiếp này đều sẽ tế ra bảo vật lợi hại nhất của mình để tránh sét, Hồ Phi Phi thì hay rồi, ăn luôn cả sấm sét.
Cảnh tượng này dọa không ít cường giả.
“Ăn luôn cả đại kiếp Chí Thánh, quá mạnh!”
Cả đám người líu lưỡi.
Trên bầu trời.
Vô số lôi kiếp ngưng tụ thành các loại hư ảnh chân long, thải phượng, huyền vũ, quơ móng sắc lớn ập xuống Hồ Phi Phi như trời sập.
Nhưng nàng chỉ vung Hỗn Nguyên côn quất nát lôi kiếp, đánh tan vô số tia sét tản ra bốn phía, lực công kích bị giảm rất nhiều, thế là ăn luôn, ăn sạch.
[Năng lượng cho Hồ Phi Phi thăng cấp: 8%]
[Năng lượng cho Hồ Phi Phi thăng cấp: 12%]
Dần dà, năng lượng cho Hồ Phi Phi thăng cấp đã tăng một lèo lên tới 25% mới ngừng.
Đại kiếp kết thúc.
Vèo một cái.
Hồ Phi Phi trốn vào trong lôi trì của thánh điện Lôi Đình, hấp thu một lượng lớn bản nguyên sấm sét, củng cố bản thân, năng lượng thăng cấp cũng dâng lên theo.
[Năng lượng cho Hồ Phi Phi thăng cấp: 30%]
Cuối cùng, năng lượng của nàng tăng lên tới 30%, còn thiếu 70% nữa là sẽ thăng cấp.
“Cuối cùng đã kết thúc.”
Diệp Phong nghĩ bụng.
Hắn có thể cảm giác được thực lực của mình lại tăng thêm một tí, có nghĩa Hồ Phi Phi đột phá Thánh cảnh mình cũng có lợi.
Không biết bao nhiêu lâu trôi qua.
“Chưởng môn!”
Một giọng nói nũng nịu từ trên trời vọng xuống khiến cho Diệp Phong phải nhìn theo, chỉ thấy Hồ Phi Phi mặc một thân váy dài màu hồng, trên vai gác Hỗn Nguyên côn, cười hì hì tiến tới.
“Xem như ngươi đã thuế biến xong xuôi.”
Diệp Phong đánh giá Hồ Phi Phi, khẽ nhếch khóe miệng.
Hơn nửa năm trôi qua rồi, cuối cùng đã gặp lại Hồ Phi Phi thích nghịch ngợm gây sự, Diệp Phong nhớ lại những chuyện trước kia trong lòng lại càng vui sướng.
“Chưởng môn, có nhớ ta không?”
Hồ Phi Phi cười si ngốc.
“Nhớ.” Diệp Phong khẽ gật đầu, lại bổ sung thêm: “Ngẫu nhiên.”
“Dừng!” Hồ Phi Phi thè lưỡi.
“Ngươi đi làm quen với tình huống bên ngoài một chút đi đã! Nửa năm qua ngươi đã bỏ qua rất nhiều chuyện.” Diệp Phong chỉ chỉ bốn phía.
“Được rồi!” Hồ Phi Phi nhìn đệ tử đời thứ năm mới tuyển nhận, nhoẻn cười yêu mị, chậm rãi đi về phía xa xa, phóng thích thần thức ngắm nhìn bốn phía.
Không bao lâu sau.
Trên đỉnh núi chỉ còn lại Dt, Cung Thanh Thu và một nhóm đệ tử đời thứ năm mới tuyển kia.
“Tiếp theo, để ta đăng ký cho các ngươi.”
Diệp Phong ngồi trên bàn, lấy ra danh sách Tông môn và đại ấn Chưởng môn, nhìn vị đệ tử đầu tiên ngồi ngay ngắn bên dưới, cười hỏi: “Ngươi tên gì?”
“Khởi bẩm Chưởng môn, đệ tử tên Lục Thiên Tầm.”
“Tên rất hay! Nói xem lai lịch, tu vi, căn cốt của ngươi.”
“Đệ tử đến từ...”
Quá trình cho các đệ tử vẫn giống như ngày thường, mặc dù lần nào cũng tốn rất nhiều thời gian nhưng Diệp Phong vẫn rất thích thú.
Bởi vì, hắn có thể tiếp xúc với mỗi một đệ tử.
Trong quá trình này, Diệp Phong có thể giảng giải cho các đệ tử, tránh cho họ khỏi đi vòng vèo, làm thế mạnh hơn làm một chưởng quầy vung tay nhiều.
Nửa ngày sau.
Đăng ký xong xuôi, Diệp Phong bắt đầu giảng giải cặn kẽ cho các đệ tử, chỉ ra khiếm khuyết cho họ, cải tiến phương pháp, và các điểm quan trọng cần chú ý, vân vân.
Có những thứ này, các đệ tử mới có thể nhanh chóng phát triển.
Chớp mắt đã mấy ngày trôi qua.
Diệp Phong kết thúc buổi giảng giải, Hồ Phi Phi cũng về tới bên cạnh, nàng đã biết rõ những chuyện xảy ra thời gian gần đây nên cực kỳ kinh ngạc.
“Thì ra trong suốt thời gian ta ngủ say trên thế giới này đã phát sinh nhiều chuyện như thế.” Hồ Phi Phi nhìn Diệp Phong kích động nói.
“Chưởng môn, nếu ta không ngủ thì tốt biết bao, vậy có thể cùng ngươi chém giết đại lục Vạn Tộc.”
“Thôi đi!” Diệp Phong nhún vai.
“Chưởng môn, ngươi có còn xem thường thực lực của ta nữa không?” Hồ Phi Phi nhanh chóng kéo tay Diệp Phong thân mật ghé sát hỏi.
“Ta không nói gì hết.”
Diệp Phong giang tay ra, tỏ vẻ vô tội.
“Hừ!” Hồ Phi Phi nhéo nhéo cánh tay Diệp Phong, quệt mồm, nhìn phía xa xa.