Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Thành công!”
“Từ hôm nay trở đi, thành Bạch Phù chúng ta đã thật sự trở thành thành trì năm sao rôi, đã gia nhập hàng ngũ thành trì đỉnh cấp của đại lục Thần Châu!”
Cung Thanh Thu hưng phấn nhảy lên một cái.
Thân là Thành chủ, nàng đã đợi ngày này rất lâu rồi.
Lúc này Cung Thanh Thu kích động vô cùng, thậm chí lệ nóng doanh tròng.
“Chúc mừng các vị!”
Ngự Chủ đặt cây viết trong tay xuống nhìn Cung Thanh Thu đang vui đến phát khóc, tặng cho nàng ánh mắt chúc phúc.
Chẳng mấy chốc, một tin tức truyền ra.
Thành Bách Phù bốn sao thuộc Vương quốc Linh Diệu, thuộc nam vực của đại lục Thần Châu đã thuận lợi thông qua giám định của Kiêu Dương Thánh địa, tấn thăng làm thành trì năm sao.
Mỗi một tòa thành trì cấp năm sao sinh ra có nghĩa là sẽ có một Thánh địa sắp quật khởi.
Đây là vì, nếu một thế lực muốn tấn thăng Thánh vị, dưới trướng nhất định phải có một thành trì cấp năm sao.
Mà thành Bạch Phù lệ thuộc Phiêu Miểu tông quản hạt, nó tấn thăng thành trì năm sao, có nghĩa là Phiêu Miểu tông sau lưng nó sắp tấn thăng Thánh địa chí cao vô thượng!
Nhất thời, cả thế giới oanh động.
Khắp các nơi trên đại lục Thần Châu đều đang đồn tin tức quan trọng thành Bạch Phù đã thông qua giám định thành trì năm sao.
Vô số người tu hành đang thảo luận.
“Thành Bạch Phù đã thông qua giám định năm sao sao?”
“Đúng vậy!”
“Xem ra, chắc hẳn không bao lâu nữa Phiêu Miểu tông sẽ trở thành Thánh địa, chắc hẳn lúc này Diệp Chưởng môn phía sau đang vô cùng cao hứng.”
“Nhất định rồi.”
“Chỉ có điều gần đây sao ta không nghe tin thành Bạch Phù sắp tổ chức khánh điển thăng sao nhỉ?”
“Ta nghe nói, là vì Diệp Chưởng môn không có ở đây, Cung Thanh Thu Thành chủ chỉ có thể tạm thời trì hoãn đại điển thăng tinh.”
“Thì ra là thế!”
Phương hướng thảo luận của mọi người dần lệch hẳn đi, ban đầu là về thành Bạch Phù, sau đó là bàn tới Diệp Phong, thậm chí là phán đoán hướng đi của hắn.
Nhưng không một ai biết hắn đi đâu rồi.
Cho dù là Cung Thanh Thu cũng chỉ biết Diệp Phong muốn ra ngoài tìm kiếm kiến trúc tiêu chí cấp cao, còn cụ thể là đi đâu thì chịu.
…
Sâu trong tinh không Tiên giới.
Diệp Phong cùng Hồ Phi Phi đang đi cùng nhau.
“Đã ba ngày rồi vẫn không tìm được kiến trúc tiêu chí phù hợp, thật sự là khó!”
Diệp Phong lẩm bẩm oán trách.
Hồ Phi Phi vác Hỗn Nguyên côn, ngáp một cái, cũng không cảm thấy thất vọng gì mà lại rất hưng phấn.
Theo nàng thấy, có thể ra ngoài chơi là được.
Về phần có tìm được kiến trúc tiêu chí không, nàng không hề lo lắng.
[Giá trị danh vọng của thành Bạch Phù +278.273]
[Giá trị danh vọng của thành Bạch Phù +361.722]
Lúc này trong đầu Diệp Phong vang lên âm thanh hệ thống nhắc nhở, hắn trợn tròn hai mắt.
“Giái trị danh vọng của thành Bạch Phù sao?”
Hắn ý thức được điều gì đó, vội vàng mở bảng nhiệm vụ ra, thấy nhiệm vụ thứ nhất của hệ thống nhiệm vụ Chưởng ôn giai đoạn thứ tám có ghi
[Nhiệm vụ thứ nhất:]
[Thành Bạch Phù đạt chứng nhận năm sao: Đã thông qua.]
[Danh vọng của thành Bạch Phù: 9.872.344/1.000.000.000.000.000]
Xem đến đây, Diệp Phong nhíu mày.
Mặc dù bây giờ danh vọng của thành Bạch Phù mới được hơn chín trăm vạn, gần một ngàn vạn, nhưng tăng tốc thật nhanh, rõ ràng có hy vọng.
Quan trọng nhất là…
Đã thông qua chứng nhận năm sao!
“Xem ra, trong thời gian ta rời Tông môn, Cung Trưởng lão đã hoàn thành giám định thành Bạch Phù tấn thăng thành trì cấp năm sao!”
“Ồ!”
“Giá trị danh vọng đã hơn ngàn vạn (10.000.000) rồi, rất nhanh nhỉ.”
“Nhưng nhiệm vụ thứ nhất cần đến một triệu tỷ danh vọng, chỉ dựa vào tốc độ tăng lên hiện tại, tới ngày tháng năm nào mới có thể hoàn thành đây?”
Diệp Phong sầu mi khổ kiếm.
Lúc này, hắn lại càng kiên định và quyết tâm tìm kiến trúc tiêu chí cao cấp, quả quyết tăng thêm tốc độ, lôi kéo Hồ Phi Phi tiếp tục phi hành trong tinh không.
Mấy ngày sau.
Trên một tòa Hoang Cổ.
Nơi này nằm trên một lục địa của một tinh không thuộc Tiên giới, bốn phía có sương mù tinh không bao phủ, linh khí thiên địa không nồng đậm nhưng lại tỏa ra khí tức hoang man.
“Chắc hẳn nơi này có bảo vật.”
Diệp Phong quan sát bốn phía.
Cuối cùng, hắn tìm thấy một tấm bia đã bị vỡ dưới đất, lạc ấn và không ít tin tức khắc trên đó đã bị Diệp Phong thôi diễn phá giải.
“Thì ra khối đại lục này tên là Thiên Trì.”
“Ngàn vạn năm trước, nơi đây được Tiên tôn tọa trấn, nhưng người này trêu chọc vào cường địch của Tiên vực khác, khiến cho người tu hành trên cả đại lục Thiên Trì đều bị oanh sát.”
“Đúng lầ thảm liệt!”
Diệp Phong nhìn về phía xa xa.
“Theo như tin tức thôi diễn được, hắn biết càng xa xôi hơn nữa, kiến trúc tiêu chí nổi danh nhất của đại lục Thiên Trì là mười hai cột đá cấp Thiên tiên, điêu khắc sự tích anh dũng của mười hai vị Thiên tướng của đại lục Thiên Trì.
“Vật này không ngờ lại là tiêu chí đỉnh cấp thật sự!”
“Ta… chắc chắn phải có được!”
Diệp Phong tăng tốc.
Hồ Phi Phi nghe Diệp Phong lẩm bẩm, ngáp một cái, chậm rãi đuổi theo.
Trên một mảnh vỡ đại lục.
Thổ địa, nham thạch, kiến trúc nơi này đều vỡ vụn, bị vô số vòi rồng cuốn lên, không ngừng xoay tròn giữa không trung, thành một cảnh tượng đặc biệt.
Diệp Phong cùng Hồ Phi Phi sóng vai đi tới.
“Chưởng môn, nơi này nào có kiến trúc tiêu chí gì đâu?” Hồ Phi Phi nhìn quanh, sửng sốt không phát hiện ra thứ gì.
“Ngươi đó, quá sơ ý.”
Diệp Phong tiến lên mọt bước, một tay nhẹ nhàng quét ngang.
Vô số mảnh nham thạch vỡ vụn từ vòi rồng bay ra, tiến vào phụ cận, cũng dần dần ngưng tụ trở thành mười hai cây cột đá lớn, đường kính mười trượng, cao tới trăm trượng.