Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Chư vị, xin chú ý!"
"Bởi vì địa vực thành Bạch Phù có hạn, không cách nào thoáng cái dung nạp quá nhiều người tu hành, từ ngày mai, mười hai cột đá Thiên Trì sẽ bắt đầu thu phí vé vào cửa."
"Mỗi ngày chỉ mở cho một ức người."
"Mỗi tấm vé vào cửa, một vạn viên linh thạch hạ phẩm."
Cung Thanh Thu truyền ra thanh âm vang dội.
Vé vào cửa cũng không đắt.
Một ngày chỉ cần một vạn viên linh thạch hạ phẩm, đổi thành linh thạch thượng phẩm, tương đương với một viên.
Chỉ cần là người tu hành Linh Hải Cảnh trở lên, đều có thể dựa vào tài phú cá nhân mà gánh vác.
"Cuối cùng cũng thu vé vào cửa."
"Ta còn tưởng rằng không định thu!"
"Đúng vậy! Lúc trước được quan ngộ miễn phí, trong lòng ta còn rất thấp thỏm, cảm thấy không lâu sau, thành chủ Cung Thanh Thu sẽ đuổi chúng ta đi. Bây giờ sau khi quyết định thu vé, chúng ta còn có thể yên tâm tìm hiểu."
Người tu hành các nơi không những không vui, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm, càng vui vẻ hơn.
Miễn phí, làm bọn họ cảm thấy không thoải mái.
Hiện giờ đổi thành trả tiền mới được quan ngộ, đông đảo người tu hành ngược lại không có áp lực tâm lý, chỉ cần nộp tiền, là có thể an tâm thoải mái quan ngộ.
Trên đỉnh Phiêu Miểu Phong.
Diệp Phong đang chỉ huy lò rèn luyện khí, nghe được thanh âm đến từ Cung Thanh Thu, cũng không có biểu hiện gì.
Quyết định này là do hắn đặt ra.
Mười hai cột đá Thiên Trì mở miễn phí một thời gian, trợ giúp Phiêu Miểu Tông hoàn thành nhiệm vụ một, hiệu quả quảng cáo đã làm xong, đã đến lúc đổi thành thu phí.
"Từ hôm nay trở đi, Phiêu Miểu Tông và thành Bạch Phù sẽ thực sự giàu có, mỗi ngày đều có vô số linh thạch vào sổ sách."
Diệp Phong cảm khái nói.
Phiêu Miểu Tông không còn là tông môn nghèo khó mặc cho người khi dễ năm đó, mà là đệ nhất tông môn ở Thần Châu Đại Lục, chỉ cần thỏa mãn các điều kiện, có thể miễn xét duyệt và thăng cấp thành Thánh Địa chân chính bất cứ lúc nào.
Diệp Phong suy nghĩ rất nhiều.
Nhớ lại đủ loại chuyện trước kia, hắn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía lò rèn, phát hiện đã luyện chế ra rất nhiều linh kiện nhỏ, trôi lơ lửng ở giữa không trung.
"Thời gian không sai biệt lắm."
Diệp Phong vỗ lò rèn, một lượng lớn tia sáng bắn ra, hóa thành vô số vật liệu đã được tinh luyện, dung nhập vào Tu Hành Tháp và Tụ Linh Tháp phía dưới, tiến hành cải tạo.
Quá trình cải tạo cũng không nhanh.
Trước trước sau sau, tổng cộng hao phí đến bảy ngày của Diệp Phong, cuối cùng cũng làm Tụ Linh Tháp và Tu Hành Tháp thăng cấp thành thánh binh cấp Hiển Thánh, nằm ở trên mặt đất.
Nhìn từ xa.
Hai tòa bảo tháp này quang huy rực rỡ, phản chiếu lẫn nhau, giữa hai bên còn có ánh sáng nối liền, hình thành trận pháp bổ sung, có thể phát huy ra hiệu quả có thể so với Thiên Thánh Binh.
"Xong rồi."
Diệp Phong vỗ vỗ lò rèn, nó rơi xuống đỉnh Phiêu Miểu Phong, hiển nhiên là đã hoàn thành công việc.
Vèo!
Diệp Phong đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lại, đã đi tới đỉnh Tu Hành Tháp, vươn tay, đặt kính Tâm Ma ở trong mật thất độc lập này.
"Đại công cáo thành!"
Khóe miệng Diệp Phong khẽ nhếch.
Tụ Linh Tháp và Tu Hành Tháp đều có được trận pháp gia tốc thời gian gấp trăm lần, mà mật thất ở đỉnh Tu Hành Tháp này, bởi vì có thêm kính Tâm Ma, vì để tăng số lần sử dụng, nên đã bị hắn cải tạo thành gia tốc thời gian gấp ngàn lần.
Mỗi người mỗi ngày sử dụng năm phút, cũng tương đương với ba bốn ngày bên ngoài.
Thời gian này, hoàn toàn đủ để tiêu trừ tâm ma.
Dựa theo tốc độ này mà luân phiên dùng, không đến mấy tháng, có thể bảo đảm toàn bộ nhân viên của Phiêu Miểu Tông sẽ tiêu trừ được hết tâm ma.
"Bí cảnh Tâm Ma đã hoàn thành, các đệ tử muốn diệt trừ tâm ma, có thể xếp hàng tiến vào mật thất Tâm Ma nằm ở trên đỉnh Tu Hành Tháp để lịch luyện... Nhớ kỹ phải uống trà hoa của cây Nội Tâm."
Diệp Phong truyền ra thanh âm vang dội.
Nhận được tin tức, chúng đệ tử nhao nhao xông tới Tu Hành Tháp, trong tay đều cầm một đóa hoa của cây Nội Tâm cùng một cái chén men chứa đầy nước Tiên Linh Thánh Tuyền, xếp thành hàng dài.
"Ha ha, ta là người đầu tiên tới!"
Giả Vũ Lam và Nhan Như Ngọc đã sớm xếp hàng.
Các nàng phụ trách chăm sóc cây Nội Tâm, trong khoảng thời gian này, đã lần lượt sinh ra tới mười vạn đóa hoa tươi, đủ để toàn bộ người của Phiêu Miểu Tông sử dụng ba lần.
"Vèo" một tiếng.
Giả Vũ Lam dẫn đầu tiến vào mật thất Tâm Ma, khoanh chân trên bồ đoàn, đặt một đóa hoa của cây Nội Tâm vào trong chén men, làm nóng đun sôi, lại chậm rãi thưởng vị.
Chợt, nàng nhìn về phía kính Tâm Ma trước mặt.
Sau một khắc.
Giả Vũ Lam chỉ cảm thấy trời đất bốn phía quay cuồng, mình giống như nguyên thần xuất khiếu, xuất hiện ở một khu quái dị không người, cả người có vẻ rất cô độc.
"Ầm ầm" một tiếng.
Cả thế giới bỗng nhiên bắt đầu sụp đổ, Giả Vũ Lam theo bản năng nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa xuất hiện một phủ đệ tên là "Giả phủ", đang bị thiên thạch tấn công.
Thân nhân trong đó, tất cả đều ngã xuống!
"Không!"
Giả Vũ Lam kinh hãi thất sắc, liều mạng vọt tới, nhưng đã quá muộn.
Toàn bộ Giả phủ, đều bị diệt.
"Cha!"
Giả Vũ Lam gấp đến độ khóc lớn.
Lúc này, nàng mới ý thức được, mình ở trong Phiêu Miểu Tông khổ tu nhiều năm, lại quên thường về nhà thăm, bỏ qua việc chăm sóc gia đình.
"Thì ra, đây là tâm ma của ta!"
"Thiệt cho ta lúc trước còn thề son sắt nói với chưởng môn, mình căn bản không có tâm ma, thì ra, không phải không có, mà là chính ta không ý thức được."
Giả Vũ Lam khôi phục ý thức, tiếp tục thưởng thức trà hoa của cây Nội Tâm, nhìn về phía kính Tâm Ma, tìm kiếm tâm ma nhỏ hơn, cũng xóa bỏ bbos.
Trên mặt kính có còn ghi thời gian.
Mỗi người đều có thể cảm ngộ được mấy ngày, nếu đặt bên ngoài, chính là chuyện một vài phút, thời gian này, đủ để loại bỏ tất cả tâm ma hiện có.
Bên ngoài Tu Hành Tháp.
Các đệ tử khoanh chân trên mặt đất, uống trà, trò chuyện phiếm, rất kiên nhẫn chờ đợi.