Chương 1932: Diệp Phong cười cười.
Chương 1932: Diệp Phong cười cười.Chương 1932: Diệp Phong cười cười.
Ánh mắt Lý Tử Long ngưng lại, hỏi: "Chưởng môn, nhiệm vụ gì vậy?"
"Khiêu chiến Thánh cảnh của Tam Thiên Giới, giương thần uy của Phiêu Miểu tông ta. Ta đã chọn đối thủ cho ngươi rồi, là Giáo chủ Huyền Minh giáo ở Huyền Châu, cũng giống như ngươi, đều là Nhập Thánh cảnh."
Diệp Phong như cười như không giới thiệu.
Huyền Minh giáo của Huyền Châu là một trong rất nhiều Thánh địa dưới trướng Minh Vương Thánh Tông.
Trước kia Diệp Phong chưa thanh toán thế lực này không phải vì không muốn, mà là vì cảm giác tự mình một mình quét ngang thực không có gì vui, bây giờ, vừa vặn dùng để làm nhiệm vụ.
Lý Tử Long tiến lên một bước, dẫm xuống đất, hô to như sấm: "Chưởng môn, mệnh lệnh của ngài là mục tiêu cả ta. Mắt nhìn tới đâu, cốt mâu chỉ tới đó!"
"Rất tốt!"
Khóe miệng Diệp Phong khẽ nhếch lên, vươn tay hút Cuồng Long Cốt Mâu vào lòng bàn tay, ném nó vào Đoán Tạo lô, lại bỏ thêm một khối giới nguyên tử kim to bằng ngón tay cái vào.
Sau đó, hắn còn thả thêm vào các loại tài liệu trân quý.
Ba ngày sau.
Loảng xoảng!
Nắp Đoán Tạo lô bay lên tận trời, một cây trường mâu màu tím nhạt chậm rãi bay lên không trung, bê ngoài lấp lóe vô số phù văn, tham lam hấp thu năng lượng xung quanh.
"Cố gắng nắm chặt nó!" Diệp Phong thúc giục.
Lý Tử Long không nói lời nào, dùng hai tay nắm chắc Cuồng Long Cốt Mâu. Y có thể cảm giác được hai tay mình như bị bỏng, cháy lên xèo xèo, trong không khí còn có cả mùi khét nông đậm.
"Nhịn xuống! Một bước này rất quan trọng!" Diệp Phong trầm giọng nhắc nhở.
Lý Tử Long rất cố gắng.
Mặc dù hai tay đau rát, nhưng y vẫn nắm chặt Cuồng Long Cốt Mâu không dám thả lỏng.
Nửa khắc đồng hồ sau.
Lý Tử Long cảm giác hai tay mình không còn đau nhoi nói nữa mà dần dần thoải mái dễ chịu hơn.
"Có thể thả lỏng rồi." Diệp Phong nói.
Lý Tử Long buông tay, phát hiện chỗ mình vừa nắm có vân tay của mình, đồng thời kết thành một tòa trận pháp phức tạp.
"Đây là ấn ký của ngươi. Kể từ hôm nay, chỉ có ngươi mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của Cuồng Long Cốt mâu, những người khác cầm vào vật này có thể sẽ bị phản phệ."
Diệp Phong giảng giải.
"Thân kỳ vậy sao?" Lý Tử Long nắm chặt Cuồng Long Cốt mâu vừa mới thăng cấp Chí Thánh binh, bắt đầu vung vẩy, đồng thời phát hiện có tin tức tràn vào trong não.
"Đây là?" Lý Tử Long kinh ngạc.
"Đó là thân thông Thánh cấp ta đo ni đóng giày tạo ra cho ngươi, khi cầm Cuồng Long Cốt mâu, có thể phát huy ra được uy lực lớn nhất, tên là "Nhất quán thiên địa" "Đa tạ Chưởng môn!"
Lý Tử Long quỳ một chân xuống, chắp tya cảm tạ Diệp Phong, tràn đầy cảm kích.
"Tiến vê Huyền Châu của Tam Thiên giới đi, khiêu chiến Giáo chủ Huyền Minh giáo! Người này làm nhiều việc ác, ngươi có thể lựa chọn giết hay không giết." Diệp Phong nhìn phía xa xa.
BịchI
Hư không phía trước đột nhiên sụp đổ, xuất hiện một lỗ sâu nối tới phương xa. Lý Tử Long cầm Cuồng Long Cốt mâu trong tay xuyên qua, áo choàng sau lưng bay bay phất phới.
“Chúng ta cũng đi.'
Diệp Phong theo sát phía sau, bên cạnh có Hồ Phi Phi, Thiên Đạo Linh Hầu đi theo. ...
Huyền Châu, vực bắc.
"Ha ha ha, các ngươi đều phải chết!" một lão giả khoác áo bào đen chắp hai tay sau lưng đứng trước một tòa Tông môn rách nát ngửa mặt lên trời cười lớn.
Bên cạnh lão còn có vô số người tu hành cũng mặc áo bào đen, cầm trường đao màu đen, lao thẳng vào trong Tông môn kia, vô tình chém giết người tu hành trong đó.
"Ta liều mạng với các ngươi!"
Một vị Chuẩn Thánh tam chuyển vọt ra, toàn thân đầy vết thương, kiên quyết mở ra tự bạo, toàn thân bành trướng kịch liệt, rõ ràng sắp nổ tung.
“Tự bạo? Ngươi cũng xứng?”
Lão giả áo bào đen kia chỉ một ngón tay, chọc vỡ vị Chuẩn Thánh tam chuyển kia, cười ha hả.
"Dừng tay!"
Một tiếng hô lạnh như băng vang lên chấn động thiên địa, được sóng nguyên khí truyền ra chẳng mấy chốc đã vang khắp ngàn tỷ dặm xung quanh, ai cũng nghe thấy.
Trên bầu trời cũng hiện ra.
Một thanh niên tuấn dật thân khoác áo giáp bạc, cầm trường mâu màu tím trong tay, áo choàng sau lưng bay theo gió chậm chậm hạ xuống, một người một mâu như có thể nối liền trời đất.
"Ngươi là người phương nào?" Lão giả áo bào đen nhìn chằm chằm người vừa tới, con ngươi co rụt lại.
"Ta chính là trưởng lão Phiêu Miểu tông Lý Tử Long, ngươi là Giáo chủ Huyên Minh giáo sao?"
"Người của Phiêu Miểu tông!" Lão giả kia biến sắc, vội vàng lùi lại ba bước: "Ta không phải Giáo chủ Huyền Minh giáo. Ngươi nhận lầm người rồi."
"Lão ta chính là Giáo chủ Huyền Minh giáo. Lão thất phu này lạm sát kẻ vô tội trong Tông môn chúng ta, mời tiền bối Phiêu Miểu tông đánh chết đi!" Một nữ tử vọt ra, toàn thân đầy vết thương, chỉ vào lão giả kia gầm lên.
"Chưởng môn thối, đáng chết!" Giáo chủ Huyền Minh giáo trợn trừng hai mắt, chỉ một ngón tay muốn nghiền nát nữ tử kia.
"Ngươi dám!"
Thân thể Lý Tử Long nhoáng lên một cái, ngăn cản phía trước, cầm Cuồng Long Cốt Mâu quét ngang, đánh tan khí mang lăng lệ của Giáo chủ Huyền Minh giáo.
"Lý Tử Long, ngươi muốn làm gì?" Giáo chủ Huyền Minh giáo âm trầm hỏi.
"Ta muốn đánh một trận sinh tử với ngươi, một đối một, dám không?" Lý Tử Long lớn tiếng hỏi. Tiếng hô như sấm truyên khắp tám phương.
"Trưởng lão Phiêu Miểu tông Lý Tử Long, muốn khiếu chiến lão thất phu Giáo chủ Huyền Minh giáo kia ư?”
"Trời có mắt rồi, cuối cùng đã có người đứng ra giúp chúng ta. Mời Lý trưởng lão nhất định phải giết tên ác nhân Giáo chủ Huyền Minh giáo này!"
"Lý trưởng lão!"
Vô số người tu hành gần đó quỳ dưới đất triều bái Lý Tử Long, nước mắt chảy ròng ròng, đều là người đã từng bị Huyền Minh giáo áp bách.
Trên bầu trời.
Diệp Phong mở bảng nhiệm vụ ra.
[Trưởng lão đối chiến]
[Trận thứ hai: Lý Tử Long vs Giáo chủ Huyền Minh giáo]
[Giá trị danh vọng: 720. 000. 000/1. 000. 000. 000]
[Ghi chú: Đang tiến hành]
"Giá trị danh vọng tăng rất nhanh! Xem ra chúng ta đã tới đúng lúc." Diệp Phong đóng bảng, nhìn xuống dưới, chờ đợi song phương đánh nhau.