Chương 1933: Thân thông “Nhất quán thiên địa”
Chương 1933: Thân thông “Nhất quán thiên địa”Chương 1933: Thân thông “Nhất quán thiên địa”
Lý Tử Long vung vẩy cốt mâu, quát lớn: "Giáo chủ Huyền Môn giáo, ngươi nô dịch vạn dân, tùy ý giết hại biết bao nhiêu người tu hành, ta nhìn ngươi mà ngứa mắt, tới quyết đấu đi!"
"Khặc khặc khặc!"
Giáo chủ Huyên Môn giáo cười lạnh nói: "Ta ở đây liên quan gì tới ngươi? Thật đúng là chó bắt chuột, xen vào việc của người khác."
"Ngươi dám chiến không?" Lý Tử Long khiêu chiến.
"Chiến? Sao không dám! Ngươi đã đánh tới đầu ta rồi, ta có thể không chiến sao? Nhưng sao ta lại ngây ngốc một đối một với ngươi chứ? Quần ẩu không phải tốt hơn sao?"
Giáo chủ Huyền Môn giáo cười như điên.
Một khắc sau.
Lão ta bỗng giơ thanh trường đao màu đen cấp Nhập Thánh lên cao, hô lớn: "Tất cả giáo đồ Huyền Môn giáo nghe cho ta, bày trận, săn giết trưởng lão Phiêu Miểu tông Lý Tử Long."
"Vâng!"
Hàng vạn cường giả Huyền Môn giáo bày ra đại trận, mỗi người đều cắm thanh trường đao trong tay mình xuống đất, hai tay kết ấn.
Đùng!
Một cột sáng màu đen từ thân thể bọn họ phóng lên tận trời, giao hội giữa không trung, thành một trận pháp cấp Thánh, khí thế cường thịnh.
Giáo chủ Huyền Môn giáo đứng trên đỉnh trận pháp, trường đao trong tay thôn phệ năng lượng của trận pháp, khí thế trên người không ngừng tăng lên, chẳng mấy chốc đã đạt tới đỉnh phong.
"Giết ta? Ngươi cũng xứng sao?"
Giáo chủ Huyền Môn giáo giễu cợt, cầm đao chém xuống.
"Quét ngang toàn quân!" Lý Tử Long không lùi lại nửa bước, Cuồng Long Cốt mâu trong tay quét ngang, sau xuất hiện một con lồng màu tím dài đang ngửa mặt lên trời gào thét.
Âm!
Vô số khí lãng cuốn tới, chạm vào trường đao của Giáo chủ Huyền Môn giáo, nhưng không địch lại, bị đánh tan.
"Ngươi chỉ có chút thực lực ấy thôi sao?"
Giáo chủ Huyền Môn giáo cười chê ra mặt, hai tay cầm đao mượn nhờ trận pháp tăng phúc, sức mạnh toàn thân đã đạt tới đỉnh phong, lập tức bổ xuống.
Ánh đao màu đen rơi xuống.
Cả mảnh trời đều bị đánh thành hai nửa.
"Uy áp thật mạnh. Xem ra ta không thể ẩn giấu nữa, nhất định phải dốc toàn lực chiến đấu.' Hai tay câm Cuồng Long Cốt mâu, Lý Tử Long gào thét lên.
Khí thế của y bắt đầu tăng vọt.
Toàn thân như một thanh trường mâu vô kiên bất tồi, gạt hết các loại hạt trong hư không, hình thành một khu vực chân không có nhiệt độ cực thấp.
Một khắc sau. Vô số bóng mâu lao tới phía trước nhanh như thiểm điện, phá vỡ đao mang của Giáo chủ Huyền Môn giáo.
"Làm sao có thể?"
Giáo chủ Huyền Môn giáo biến sắc.
Lão ta vừa phát huy ra chiến lực Nhập Thánh cảnh đỉnh phong, nhưng Lý Tử Long có vẻ như vừa mới đột phá Nhập Thánh cảnh, dựa vào cái gì mà có thể hóa giải đòn tấn công của mình?
"HừI”
"Nhất định ngươi đã dốc toàn lực cho đòn này."
"Tiếp theo, ta sẽ đòi mạng ngươi."
Giáo chủ Huyền Môn giáo cầm đao bằng một tay, tay trái bắt thủ quyết, điểm lên thân đao, khiến cho thanh đao không ngừng run lên, vô số phù văn hội tụ trên đó.
Soạt!
Một chùm sáng đáng sợ chém ra, nhắm thẳng vào trán Lý Tử Long muốn giết chết y.
"Nhất quán thiên địa!"
Lý Tử Long không giữ lại chút sức mạnh nào, hai tay nắm mâu, tinh khí toàn thân hội tụ trên mũi trường mâu, ra sức đâm ra.
Âm!
Một đòn này, giống như cái tên của nó, nối liền trời đất, nhẹ nhõm nghiền nát chùm sáng hủy diệt của Giáo chủ Huyền Môn giáo, vẫn tiếp tục đâm tới đánh nát trường đao màu đen.
"Không thể tin được!"
Giáo chủ Huyền Môn giáo nhìn trường đao màu đen trong tay vỡ vụn thành từng khúc, cúi đầu nhìn lông ngực của mình vừa bị xuyên qua, hai mắt trợn tròn.
"Ta lại bị giết! Làm sao có thể?"
Ý thức của Giáo chủ Huyền Môn giáo dần dần tiêu tán, hai mắt tối sầm lại, thân thể vô lực rơi từ trên cao xuống, rơi bịch xuống đất trong ánh mắt rung động của mọi người.
Mấy vạn giáo đồ của Huyền Môn giáo trợn tròn hai mắt
Giáo chủ nhà mình chết rồi sao?
Đây chính là cường giả Nhập Thánh cảnh đỉnh phong đói! Có được Thánh binh và thân thông cấp Thánh đó. Kết quả, không ngờ lại không bằng Lý Tử Long vừa đột phá Nhập Thánh cảnh.
"Thất thần làm gì? Trốn maul" Một vị trưởng lão Huyền Môn giáo lấy lại được tinh thần đầu tiên, rống lên một tiếng, xoay người chạy, tốc độ đạt tới đỉnh phong.
"Mơ tưởng đi!"
Sao Lý Tử Long có thể tha cho những kẻ độc ác này được?
Y một mình một mâu giết vào trong đám người, quét ngang một cái liên nghiền chết mấy trăm giáo đồ Huyền Môn giáo, người quan chiến cũng sôi trào nhiệt huyết.
"Giết rất hay!"
"Đám giáo đồ Huyền Môn giáo này nên chết từ lâu rồi, từ hôm nay trở đi, trưởng lão Phiêu Miểu tông Lý Tử Long ta chính là tấm gương!"
Đám người phấn chấn reo hò! Không đến nửa canh giờ sau, mấy vạn giáo đồ của Huyền Môn giáo bị Lý Tử Long một người một mâu đâm xuyên, bị thương ý ép thành bột phấn, hoàn toàn vẫn diệt.
Từ đây, Huyền Môn giáo bị diệt.
Tin tức vừa được truyền ra, hơn phân nửa Huyền Châu đều bị kinh động, vô số người biết được việc này, giá trị danh vọng nổ tung.
[Trưởng lão đối chiến]
[Trận thứ hai: Lý Tử Long vs Giáo chủ Huyền Môn giáo]
[Giá trị danh vọng: 1. 889. 000. 000/1. 000. 000. 000]
[Ghi chú: đã hoàn thành]
Diệp Phong mở bảng số liệu, xem kết quả của trận đấu này, tỏ vẻ hài lòng.
"Trận chiến thứ hai của trưởng lão đã kết thúc, về sau còn ba trận của trưởng lão nữa, nên tiếp tục phái Lý Tử Long lên sân hay để cơ hội lại cho các trưởng lão khác nhỉ?"
Diệp Phong sờ sờ cằm trầm tư.
Với thực lực của Lý Tử Long, rất khó tìm được đối thủ trong Nhập Thánh cảnh, muốn hoàn thành ba trận khiêu chiến còn lại hẳn không thành vấn đề.
Nhưng nếu vậy các trưởng lão khác sẽ không còn cơ hội thể hiện và ma luyện.
"Vẫn nên thay người đi!" Diệp Phong quyết định.'Nhưng mà, tìm ai đây?"
Hắn lập tức nghĩ ra một người.
Trưởng lão thủ tịch, Cung Thanh Thu.
Mặc dù thân phận của nàng tại Phiêu Miểu tông vẫn luôn tương đương với tổng quản nội vụ, phụ trách xử lý mọi công việc, gân đây cũng mới đột phá Hiển Thánh, nhưng thực lực cũng không tệ.