Chương 1934: Thư viện Quy Nhất - Vân Thu Thủy
Chương 1934: Thư viện Quy Nhất - Vân Thu ThủyChương 1934: Thư viện Quy Nhất - Vân Thu Thủy
"Nhưng mà.”
"Dù sao Cung Thanh Thu cũng là bảo bối của Phiêu Miểu tông chúng ta, nhỡ bị thương hoặc vẫn lạc khi đang luận bàn sẽ lỗ lớn, không thể để cho nàng mạo hiểm được!"
"ô"
Diệp Phong đột nhiên nảy ra ý tưởng.
"Nhiệm vụ chỉ nói là đại thắng, chứ không nhất định là sinh tử chiến, cho nên đối thủ có thể là Thánh cảnh bằng hữu hoặc là thế lực trung lập, không nguy hiểm đến tính mạng. Tại Huyền Châu có vẻ như có chủ nhân của một thế lực phù hợp với điều kiện khiêu chiến của Cung Thanh Thu."
Diệp Phong nhìn về phía xa xa.
Trong một Đế quốc khổng lồ có một nơi tên Thư viện Quy Nhất, chuyên môn bồi dưỡng các loại nhân tài cho toàn bộ Đế quốc.
Viện trưởng Thư viện Quy Nhất là một tôn Hiển Thánh.
Càng quan trọng hơn, đó là một nữ tử, tên Vân Thu Thủy, vừa khéo thích hợp trở thành đối thủ của Cung Thanh Thu.
"Đi, vê Tông!"
Diệp Phong phất ống tay áo một cái, mang theo Lý Tử Long, Thiên Đạo Linh Hầu, Hồ Phi Phi xé rách hư không về tới đỉnh Phiêu Miểu.
"Chưởng môn, mời uống trà."
Cung Thanh Thu đứng một bên tri kỷ châm trà cho Diệp Phong, như một thị nữ chăm chỉ chịu khó.
"Cung trưởng lão, ngươi cảm thấy trong cùng cấp Hiển Thánh, thực lực của ngươi thế nào?" Diệp Phong hỏi.
"Cũng tạm được!" Nghĩ một lát, Cung Thanh Thu bổ sung thêm: "Từ khi tu luyện pháp môn cấp Thánh do Chưởng môn truyền thụ tên "Tiên Hà Thánh Quang Thuật", chiến lực tăng lên rất nhiều.
"Có tự tin đánh bại thiên tài cấp Hiển Thánh cùng giai không?" Diệp Phong hỏi.
"Có!" Cung Thanh Thu gật đầu.
"Tiên Hà Thánh Quang thuật" là thân thông cấp Thánh đo ni đóng giày theo nàng mà sáng tạo ra, một khi thi triển, công phòng cùng lúc, chỉ tiếc là vẫn thiếu một món Thánh binh.
Nghĩ tới đây, Cung Thanh Thu hỏi: "Chỉ tiếc ta còn chưa có Thánh binh phù hợp, tốt nhất là mấy loại như băng rua, dải lụa."
"Việc này để ta lo." Diệp Phong cười nói.
"Đa tạ Chưởng môn!" Cung Thanh Thu vội vàng tạ ơn.
"Chớ vội cảm tạ, ta luyện chế Thánh binh cho ngươi, nhưng ngươi phải tới Huyền Châu một chuyến khiêu chiến Viện trưởng Thư viện Quy Nhất Vân Thu Thủy. Ngươi yên tâm, nàng cũng là Hiển Thánh, chỉ là một trận chiến cùng giai thôi, sẽ không tạo áp lực quá lớn cho ngươi." Diệp Phong nghiêm mặt nói.
"Không vấn đề!" Cung Thanh Thu trịnh trọng gật đầu.
"Nếu vậy, ta sẽ luyện chế cho ngươi một Thánh binh loại băng rua hoặc lụa trắng cấp Hiển Thánh." Diệp Phong lấy đoán tạo lô ra.
Trên đỉnh Phiêu Miểu. Diệp Phong lấy ra một khối giới nguyên tử kim bằng cỡ ngón tay cái, cùng với một cuộn tơ tằm do Thánh tằm sản xuất ra, thêm vào các loại vật liệu phụ trợ khác, ném vào trong Đoán Tạo lô.
Ngay sau đó, có tiếng lách cách vang lên.
Trong lúc đó, Diệp Phong bảo Cung Thanh Thu cắt ngón tay, nặn ra một chén máu tươi, chia làm chín lần đổ vào trong Đoán Tạo lô, dùng để tế luyện Thánh binh.
Ròng rã bảy ngày.
Đoán Tạo lô mới chậm rãi mở nắp.
Một cuộn băng rua tuyệt mỹ màu tím chậm rãi bay lên không trung, nó mỏng như cánh ve, rộng chừng một thước, dài ba mét, bê mặt có đường vân phức tạp tinh mỹ, đang chậm rãi phiêu động giữa không trung, như một nữ tử phong hoa tuyệt đại.
"Băng rua thật đẹp!"
Cung Thanh Thu đón lấy vật này, lập tức hoàn tất nhận chủ, nàng liền cảm thấy một cảm giác quen thuộc không thể chia cắt.
Diệp Phong nói: "Ngươi đặt tên đi!”
"Vâng." Cung Thanh Thu khẽ gật đầu, trong lòng thâm nghĩ: "Gọi là Tử Yên Lăng đi!"
"Tử Yên Lăng, cũng không tệ lắm." Diệp Phong gật đầu, hắn vẫn tương đối tin tưởng vào năng lực đặt tên của Cung Thanh Thu, không giống hắn, là một phế vật đặt tên.
"Tới Thư viện Quy Nhất ở Huyền Châu tìm Vân Thu Thủy hạ chiến thư đi! Thuận tiện nhớ tuyên truyền thêm về Phiêu Miểu tông. Thư viện Quy Nhất là thế lực trung, các ngươi đến điểm là dừng là được."
"Thuộc hạ đã hiểu!"
Cung Thanh Thu khẽ gật đầu, khoác Tử Yên Lăng lên người, nhẹ nhàng vung vẩy trông còn đẹp hơn cả dây lụa, tôn nàng lên như Nữ Vương tiên tử.
Huyền Châu.
Giữa trung tâm một mảnh Đế quốc mênh mông kéo dài vạn dặm, có một tòa Thư viện khổng lồ đã thành lập được vài vạn năm.
Nơi này chia làm nội viện và ngoại viện.
Cực kỳ ít người biết trong nội viện còn có một vườn hoa tràn ngập Thánh uy mênh mông.
Đó là nơi ở của Viện trưởng Vân Thu Thủy.
Hôm nay.
Vân Thu Thủy đang trồng hoa trong hoa viên, nhìn hệt như một nữ tử mới hai mươi xuân xanh, dung nhan tuyệt mỹ, dáng người thướt tha, bên cạnh còn có dị tượng kỳ dị.
Đó là một mảng bọt nước lớn.
Nếu nhìn kỹ lại sẽ phát hiện trong mỗi bóng nước đều có dị tượng một tiểu thế giới, trông đầy các loại hoa tươi thơm ngát.
Lúc này, có tiếng bước chân tiến lại.
Vân Thu Thủy vẫn dùng cuốc nhỏ đào hố trồng hoa, không để ý tới người đến, chỉ nói: 'Lạc Ngọc, sao ngươi lại tới đây?”
"Ta không phải Lạc Ngọc."
Giọng nói lạ lẫm vang lên.
Động tác của Vân Thu Thủy khựng lại, buông cuốc xuống, nhìn lại theo hướng âm thanh, chỉ thấy người tới là một nữ tử tuyệt mỹ mặc váy trắng khoác dải lụa màu tím.
Luận dung mạo, không thua gì mình.
Luận tu vi, sức mạnh ngang nhau.
Đây là lần đầu tiên Vân Thu Thủy thấy một nữ tử gần với mình đến thế, cảm xúc trong lòng thực phức tạp, vừa kinh ngạc, vừa vui sướng, lại vừa kích động.
"Ngươi là... ?" Vân Thu Thủy hỏi thăm.
"Cung Thanh Thu, Thủ tịch trưởng lão của Phiêu Miểu tông tại Thần Châu. Hôm nay ta tới đây để gửi ngươi một phong chiến thư, nếu ngươi đồng ý, ta muốn luận bàn cùng ngươi."
Cung Thanh Thu vươn tay, trong bàn tay xuất hiện một phong thư thơm nức. Phong thư bay tới.
"Phiêu Miểu tông tại Thân Châu!" Vân Thu Thủy hứng thú tiếp nhận chiến thư.
Trên đó có ghi mấy hàng chữ xinh đẹp.
"Chữ viết rất đẹp, nhỏ mềm như nước vậy, thật giống tiểu thư khuê các, rất xứng với ngươi. Trên chiến thư ngươi có nói bảy ngày sau chúng ta sẽ đánh một trận trên không trung của Đế quốc sao?"
Vân Thu Thủy khép lại chiến thư.
"Đúng." Cung Thanh Thu nhẹ gật đầu.
"Vì sao muốn luận bàn cùng ta?" Vân Thu Thủy chớp chớp đôi mắt to: "Ta cần một lý do."
"Thực không giấu diếm, là mệnh lệnh của Chưởng môn chúng ta." Cung Thanh Thu chân chừ một lát rồi nói ra sự thật.