Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1728 - Chương 1983: Bái Kiến Diệp Tiên Đế

Chương 1983: Bái kiến Diệp Tiên Đế Chương 1983: Bái kiến Diệp Tiên ĐếChương 1983: Bái kiến Diệp Tiên Đế

"Long Thiên Tinh, ngươi vốn không phải con dân của thành Long Huyết. Nhưng nể tình ngươi có huyết mạch Long Tộc, còn là đệ tử Phiêu Miểu Phong, bọn ta phá lệ cho ngươi tham gia cuộc tỷ thí này."

Kim Long Vương nhìn Long Thiên Tinh, mắt giật giật.

Ông ta cũng hết cáchI

Ai bảo Long Thiên Tinh là đệ tử Phiêu Miểu Tông. Dù hắn không có huyết mạch Long Tộc, bọn họ cũng phải mắt nhắm mắt mở để hắn tham gia tỷ thí. Còn việc có mở được phong ấn hay không thì chỉ dựa vào số mệnh thôi.

"Đa tạ Kim Long Vương."

Long Thiên Tinh chắp tay cảm tạ. Sau đó, hắn hét lên một tiếng, tiến vào hình thái Long Nhân giai đoạn đầu. Nom hắn chẳng khác gì một Long Hoàng hình người, khí thế trên người hắn khiến thiên kiêu thành Long Huyết không thở nổi.

"Xuất phát!"

Kim Long Vương hô lên. Mấy trăm thiên kiêu mang huyết mạch Long Tộc cùng tiến lên. Mặc cho khó khăn ngập tràn, họ đều không ngừng bước, không ngừng leo lên.

Vèo vèo vèol

Hình thái Long Nhân của Long Thiên Tinh cực kỳ mạnh mẽ. Mới xuất phát chưa được bao lâu, hắn đã bỏ xa tất cả các thiên kiêu, leo đến giữa sườn núi. Lúc mọi người mới leo được một phần ba khoảng cách, hắn đã lên đến đỉnh.

"Nhanh vậy sao?" Người nào người nấy đều sợ đến ngây người.

Tốc độ kinh khủng quái

Trên đỉnh núi tuyết, Long Thiên Tinh quan sát miệng núi lửa trước mặt, phát hiện mặt trên là một lớp băng dày, phong ấn Long Huyết Trì ở bên dưới.

"Mở cho tai"

Long Thiên Tinh nện vuốt rông xuống mặt băng, nhưng bản thân hắn lại bị bắn ngược ra, không thể phá nổi.

"Ha ha, tốc độ nhanh thì được ích lợi gì, cũng vô duyên với huyết mạch của thành Long Huyết." Những thiên kiêu khác cũng lần lượt leo đến đỉnh, nện vào mặt băng.

Chỉ có điều, không một ai thành công cả.

"Haiz!" Kim Long Vương thở dài.

Đã vạn năm trôi qua, Long Huyết Trì vẫn bị phong ấn ở đó, chẳng có một thiên kiêu nào phá giải được phong ấn. Dù là Long Thiên Tinh của Phiêu Miểu Tông cũng không phá nổi.

Kim Long Vương thất vọng không thôi.

"Gàoool"

Đúng lúc này, Long Thiên Tinh ngẩng mặt lên trời rồi rống lên, tiến vào hình thái Chân Long. Thân thể hắn hóa thành Chân Long, ấn móng vuốt rỉ long huyết lên mặt băng.

Rắc rắc! Rắc rắc!

Những vết nứt lần lượt xuất hiện, chẳng mấy chốc đã lan tràn khắp bề mặt lớp băng. Sau đó, lớp băng nát vụt, để lộ Long Huyết Trì ở bên dưới. Nhìn từ xa, Long Huyết Trì chẳng khác gì một núi lửa đang hoạt động.

Long uy cuồng mãnh quét ra chỉ trong nháy mắt.

Ngoại trừ Long Thiên Tinh, những thiên kiêu khác đều bị đánh rớt xuống chân núi. Bọn họ cảm thấy kinh ngạc không thôi.

"Long Thiên Tinh thế mà mở được phong ấn rồi!"

"Chẳng lẽ, hắn là tương lai của Long Tộc ta?"

Vô số cường giả Long Tộc mở to mắt mà nhìn Long Thiên Tỉnh.

"Gàoool

Long Thiên Tinh ngẩng đầu gầm rống. Hắn bước vào Long Huyết Trì đang sôi lên sùng sục, hấp thụ nguồn năng lượng bất tận ở bên trong. Cơ thể hắn dần phình lên, lớp vảy rồng cũng xuất hiện biến hóa.

"Graooool

Chẳng mấy chốc, tiếng long ngâm đỉnh tai nhức óc vọng ra. Sau đó, một con Chân Long màu trắng bạc xuất hiện, đằng sau mọc thêm hai cánh, là Ứng Long trong truyền thuyết!

Uy áp mãnh liệt càn quét hư không.

Toàn bộ cường giả Long Tộc đều cảm giác như bị luông sức mạnh vô hình siết chặt cổ, đồng loạt khuyu gối.

"Ứng Long lão tổi"

Kim Long Vương nhìn Long Thiên Tinh đang bay lượn giữa trời cao, đôi con ngươi ngập tràn sự kinh ngạc. Sau đó, ông ta ngẩng đầu cười lớn, nước mắt giàn dụa khắp gương mặt già nua.

"Ứng Long xuất thế, là dấu hiệu đại hưng của Long Tộc ta. Người này đã trở thành người thừa kế độc nhất vô nhị của Ứng Long!"

Mặc dù Long Thiên Tinh không phải tu sĩ của thành Long Huyết, nhưng trên người hắn chảy dòng huyết mạch Long Tộc cao cấp nhất, nên cũng là người cùng trận doanh với bọn họ.

Long Thiên Tinh sẽ trở thành niềm hi vọng của thành Long Huyết.

"Long Thiên Tinh, ngươi... ngươi có bằng lòng ở lại nơi này, lão phu có thể đích thân chỉ điểm cho ngươi." Kim Long Vương đứng trước mặt Long Thiên Tinh, nói với vẻ kích động.

"Ta là đệ tử Phiêu Miểu Tông, không thể ở lại thành Long Huyết." Long Thiên Tinh lắc đầu liên tục.

"Vậy thì tiếc thật." Kim Long Vương thở dài. Nhưng ngẫm lại, Long Thiên Tinh vốn dĩ là đệ tử Phiêu Miểu Tông, lại thêm vị chưởng môn thực lực kinh người như Diệp Phong, sao mà chịu ở mấy nơi nhỏ bé như thành Long Huyết được?

"Thiên Tinh, ngươi ở đây trải nghiệm một thời gian đi. Dù sao, ngươi cũng đã hấp thu huyết mạch Ứng Long quý giá nhất của họ. Làm người phải biết đền ơn đáp nghĩa." Một giọng nói du dương từ từ vang lên.

Mọi người đồng loạt nhìn về nơi phát ra âm thanh, thấy một thanh niên tuấn tú đứng trên đám mây trắng, hai tay chắp sau lưng, khiến người ta cảm thấy bị áp bách.

"Bái kiến Diệp Tiên Đết"

Mọi người quỳ xuống hành lễ.

"Thành Long Huyết có ơn giúp đệ tử Phiêu Miểu Tông thăng cấp, nên bản chưởng môn sẽ không coi đó là lẽ đương nhiên." Diệp Phong vung tay áo, một lượng lớn nước trà Ngộ Đạo ngưng tụ thành mây mù, treo trên bầu trời thành Long Huyết suốt một tháng. "Đa tạ đại ân của Diệp Tiên Đất"

Ngộ tính của mọi người đều tăng lên, khiến ai nấy đều mừng rớt nước mắt, dập đầu liên tục. ...

Tại thành Đan Đỉnh.

Thành Đan Đỉnh có bề dày lịch sử đến cả trăm vạn năm, là Thánh Địa mơ ước của biết bao đan sư Tiên Giới.

Trên quảng trường, hơn mười vạn tu sĩ tụ tập vê đây, đứng trên bậc thêm với ánh mắt háo hức.

Giữa không trung, một lão giả hô lên: "Chư vị, hoan nghênh tham dự đại hội Tiên Đại của thành Đan Đỉnh. Sau nửa tháng tranh tài, hiện tại đã tìm ra hai vị đan sư đỉnh cấp tiến vào trận chung kết. Hai người họ là Vương Bình An và Liễu Châu Ngọc!"

Trên mặt đất, Vương Bình An đeo nồi sắt ở trên lưng, liên tục chắp tay với tu sĩ dưới đài.

Cách đó không xa là một nam tử thanh y, vẻ mặt lạnh lùng nhưng có hơi nữ tính, là đối thủ của Vương Bình An, đan sư đỉnh cấp Liễu Châu Ngọc.
Bình Luận (0)
Comment