Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1727 - Chương 1982: Ta Thua Rồi

Chương 1982: Ta thua rồi Chương 1982: Ta thua rồiChương 1982: Ta thua rồi

"Này là chuyện tốt! Mặc dù vẫn tốn cả tháng trời, nhưng miễn đột phá được là vui rồi." Diệp Phong lại nghĩ đến chuyện khác, Chỉ có điều, cuộc luận bàn lần này có tính là thành công không nhỉ?"

[Đệ tử đối chiến]

[Trận thứ tư: Lý Kiêu Kiều vs Lý Kiều Kiều]

[Giá trị danh vọng: 0. 34 tỷ/10 tỷ]

[Chú thích: Đã chiến thắng]

"ðI Đối thủ của Kiều Kiều lại là chính bản thân nàng, cũng thú vị ghê. Nhưng đã thu về ba trăm bốn mươi triệu giá trị danh vọng, chứng tỏ đã hoàn thành rồi."

Diệp Phong đóng giao diện bảng nhiệm vụ.

Trong một tháng này, Diệp Phong đã thông báo cho tổng cộng sáu đệ tử, bao gồm Cơ Tử Linh, Kiều Giai Hi, Long Thiên Tinh, Vương Bình An Giả Vũ Lam và Nhan Như Ngọc.

Hiện tại, bọn họ đều đã bắt đầu tiến hành cả rồi.

Còn tại duyên cớ thì đương nhiên là Diệp Phong sợ có người nói hắn lằng nhà lằng nhằng, nên hắn dứt khoát phân nhiệm vụ cho cả sáu đệ tử cùng lúc, tiết kiệm thời gian. ...

Tiên Giới, tại một tòa Thánh Thành rộng lớn.

Hàng trăm tu sĩ vây quanh đài đấu hình tròn, quan sát một lão giả tóc trắng và một mỹ nữ tóc tím, bàn tán xôn xao.

"Nghe nói là đấu pháp."

"Người mới khiêu chiến là đệ tử đời đầu của Phiêu Miểu Tông, tên là Cơ Tử Linh, Nhân Tiên Cảnh."

"Nàng mới luyện được bao lâu mà đòi khiêu chiến với chủ nhân tàng thư các Vạn Pháp của chúng ta? Đúng là không biết tự lượng sức mình."

"Xuyt! Nói nhỏ chút! Nếu để Diệp Phong nghe thấy, coi chừng hắn đồ sát cả thành chúng ta đấy."

Mọi người không dám ăn nói lung tung nữa.

"Bắt đầu đi!" Cơ Tử Linh khẽ nói.

"Vì ngươi là hậu bối, nên lão phu nhường ngươi đi trước." Chủ nhân tàng thư các Vạn Pháp chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt ngạo nghễ.

"Thế ngươi đừng hối hận." Khóe miệng Cơ Tử Linh hơi cong lên. Ngay sau đó, nàng niết phát quyết, bắn ra một ngọn lửa màu tím.

"Chân Thủy Cực Hàn!" Chủ nhân tàng thư các Vạn Pháp ép tay xuống. Vô số nước mưa trút xuống, dập tắt hỏa diễm của Cơ Tử Linh.

Nhưng thế công của nàng chỉ mới bắt đầu.

Nàng tinh thông vô số pháp thuật và Thần Thông trong Tàng Thư Các của Phiêu Miểu Tông, nên vừa bắt đầu đã thi triển cả vạn pháp thuật như Nham Thổ Quỷ Lỗi Trận, Chân Hỏa và lĩnh vực Băng Sương. Toàn bộ đều nhắm thẳng về phía chủ nhân tàng thư các Vạn Pháp.

"Sao một người lại có thể am hiểu nhiều loại pháp thuật đến vậy? Đã thế còn xuất chiêu ngay lập tức!"

Ông ta nghẹn họng nhìn trân trối, gắng sức ứng phó. Nhưng chỉ chưa đến ba giây sau, ông ta đã bị một luồng pháp thuật màu hồng đánh trúng ngực, ngã nhoài trên mặt đất. "Viện trưởng thư viện Vạn Pháp thua rồi!"

"Nữ đệ tử tóc tím kia của Phiêu Miểu Tông cũng kinh khủng quá, vậy mà có thể thi triển mấy vạn loại pháp thuật cùng một lúc."

"Nói nàng là Pháp Thần cũng chẳng sail"

Trận chiến này đã chấn động cả Thánh Thành, chẳng mấy chốc tin tức đã lan truyền khắp nơi, khiến toàn bộ tu sĩ trong phạm vi ngàn tỷ dặm đều biết đến sự tồn tại của Cơ Tử Linh. ...

Tại một Thánh Thành cổ xưa.

Kiều Giai Hi đang có mặt ở đây. Hắn nhìn thanh niên cường tráng đứng trên đỉnh trụ đá, nói: "Ngươi là Vu Thương, danh xưng là Tiên Thể bất tử?"

"Đúng vậy!" Thanh niên cường tráng gật đầu,'Ngươi là Kiều Giai Hi, đệ tử đời đầu của Phiêu Miểu Tông?”

"Là ta." Kiều Giai Hi gật đầu.

"Đều là thể tu đỉnh cấp, thế xuất thủ toàn lực đi, trực tiếp phân thắng bại, ta không muốn lãng phí thời gian." Vu Thương ngẩng đầu và nói.

"Được." Kiều Giai Hi gật đầu.

Có không ít người tới gần để theo dõi trận đấu.

Một thời gian trước, Kiều Giai Hi đến đây khiêu chiến Vu Thương, người được mệnh danh là Tiên Thể bất tử. Trước giờ hai bên vẫn chưa gặp nhau, mà chỉ dùng thần thức để quyết định trận chiến này.

Ngày hôm nay, hai người họ mới chạm mặt.

Âm!

Kiều Giai Hi không nói hai lời, lập tức thi triển "Thần Quyền Bất Diệt", khí thế tăng vọt cả mấy chục lần, đôi con ngươi đen láy chuyển sang màu vàng, sau lại đổi sang màu lam, cơ bắp cũng nổi gồ lên.

"Hal”

Tiên Thể bất tử Vu Thương cũng chẳng phải dạng ăn chay gì. Hắn ta hét lên một tiếng, cơ thể được một luồng kim quang chói mắt bao phủ, mái tóc dài hóa trắng, rồi nện ra một quyền thật mạnh.

"Siêu Thần Quyên!"

Kiều Giai Hi cũng không lưu thủ. Hắn ngưng tụ toàn bộ khí thế vào nắm đấm, tòa lực vung ra.

Hai chiêu thức va chạm nhau ở trên không trung.

Oành!

Vô vàn luông sóng xung kích quét ra, bầu trời nổ ra luông sáng chói mắt, khiến đám người quan chiến gần như không mở nổi mắt.

Răng rắc!

Tiếng xương gãy vang lên, sau đó là tiếng vật thể nặng rơi trên mặt đất, luông sáng chói mắt cũng dần tan đi.

Tiên Thể bất tử Vu Thương ngã ngửa trên mặt đất. Một cánh tay của hắn ta bị đánh cho nát bét, máu tươi lênh láng.

Còn ở bên kia, Kiều Giai Hi vẫn lơ lửng giữa không trung, lông tóc vô thương, mái tóc màu xanh lam tung bay trong gió, nom cực kỳ oai phong.

"Kiều Giai Hi thắng!"

Mọi người hét âm lên, lúc sau còn lớn hơn cả lúc trước. "Ta thua rồi..." Vu Thương nhìn thân ảnh đáng sợ ở trên cao, cảm giác bất lực xâm chiếm toàn thân thể....

Vạn dặm ngoài kia, tại một Tiên Thành rộng lớn.

Long Thiên Tinh đang đứng nhìn ngọn núi tuyết trước mặt chằm chằm, bên cạnh là mấ trăm Long Tộc với huyết mạch Bán Tiên, Thiên Đế và Nhân Tiên.

"Trên ngọn núi tuyết kia là Long Huyết Trì trong truyền thuyết, ngặt một nỗi đã bị phong ấn, chỉ có dũng sĩ mạnh nhất mới có thể đặt chân lên đỉnh, tắm rửa máu của Thần Long, tiến hóa huyết mạch."

Một giọng nói già nua vang lên.

Mọi người vội quay đầu nhìn lại.

Một lão giả đang đứng lơ lửng giữa không trung. Trên đầu ông ta là hai chiếc sừng rồng màu vàng, ánh mắt thâm thúy, tu vi Tiên Tôn đỉnh phong.

Đối phương là Kim Long Vương!

Từ xưa đến nay, ông ta vẫn luôn thủ hộ Huyết Long Trì này.
Bình Luận (0)
Comment